Chương 23: Mưa to

Mưa to

Editor: An Nhiên

Beta: Tiêu

"Chú không tin, vậy chú giải thích xem chuyện chúng ta gặp phải là sao?". Tôi nói, trong quan kia là một lũ ốc sống, trong suối nước lại có hình ảnh ma quỷ, không cái gì là không quái dị, muốn nói không phải chuyện ma quái thì tôi thật không nghĩ ra cách giải quyết nào khác hơn.

"Chuyện này hiện tại chưa rõ được, nói là quỷ thần thì chú không tin, chỉ có điều đã biết được căn nguyên rồi, ít nhất chúng ta cũng có phương hướng suy luận.". Chú Hai nói:" bất kể nói như nào thì hiện chúng ta cũng không cần quá lo lắng lũ ốc này, cùng xem xét tình hình, nếu thật sự nữ thi kia là quỷ, vậy phần một tổ tiên đã được di dời, xác nữ thi vô danh kia cũng được hạ táng rồi, theo đạo lý thì không còn oán thán gì nữa."

Chúng tôi ai nấy đều thở dài, xem ra hiện tại cũng không còn cách nào khác nữa, ông bác họ nhìn lên tường vài phút liền đứng dậy, nói nghĩ ra một việc vội vàng rời đi trước, còn bảo xem xong nếu không nghĩ ra được thêm gì về chuyện kia, thì tôi, chú Hai và chú Ba hãy về nghỉ ngơi đi.

Trên xe có chất đầy dưa muối của Từ A Cầm, tôi hỏi giờ phải làm sao với chúng, đâu thể mang thẳng tới Hàng Châu được, tôi mà đi chuyển đồ cổ cho người ta, trên xe này lại toàn mùi dưa muối, chuyện mua bán ắt sẽ thất bại. Chú Ba nói mày cứ tìm chỗ nào chất nó vào, chú Ba mày rất thích ăn cái này.

Cố gắng nghỉ ngơi một lúc, tôi vẫn thấy bất an, truyền thuyết về xác chết hóa xanh của nữ thi kia khiến cả người tôi không được tự nhiên, liền tới cống nước kiểm tra một lượt từ trên xuống dưới, hệ thống cung cấp nước sạch dẫn từ trong tháp quản lý ở trên trấn, nói vậy chắc sẽ không liên quan, hẳn là sẽ không thông với nước ở chỗ này, nghĩ vậy tôi mới hơi chút yên tâm.

Sáng sớm hôm sau mới năm giờ, tinh thần đã hoàn toàn hồi phục, thần thanh khí sảng, tôi liền cảm thấy sắc trời vô cùng tối, vội mặc quẩn áo vào, đi tới bên cửa sổ, nghe âm thanh từ bên ngoài có chút khiến tôi sửng sốt, liền hiểu được có gì đấy không ổn.

Không biết từ khi nào trời đã mưa.

Có một dự cảm không rõ xuất hiện trong lòng tôi, tôi lập tức chạy tới mái hiên ở gian ngoài, lại thấy chú Hai và chú Ba sắc mặt tái mét đứng ở đó.

Tôi cũng nhìn theo ánh mắt bọn họ, nhìn tới trong màn mưa như trút nước ngoài kia, có một cái gì đó, đang đứng trong sân nhà chúng tôi.