Chương 29: So đấu

Xà bà Triêu Thiên Hương:"Vậy hãy làm theo quy củ của giới võ hồn đi." (*chương trước k nói tên tại tui quên luôn r còn cả cô cháu gái nữa vừa tra lại tên*)

Triệu Vô Cực:"Đại tỷ đây là muốn làm sao?"

Xà bà:"Nếu cả hai hồn sư đều muốn có hồn hoàn vậy hãy so xem ai mạnh hơn hồn thú này liền thuộc về người đó."

Triệu Vô Cực khó xử:"Điều này không thể được."

Xà bà tức giận cau mày:"Sao lại không được? Ngươi đừng có ép người quá đáng."

Triệu Vô Cực:"Ta thật sự không có ép ngươi mà do học sinh của ta là hồn sư hệ thực vật không thể so đấu."

Xà Bà kinh ngạc nhìn qua Áo Tư Tạp đang nở nụ cười đứng bên, không ngờ lại là hồn sư hệ thực vật, nhìn qua hắn tuổi kém Y Nhiên nhà ta mấy tuổi đã đạt cấp 30, thiên phú bậc này e rằng trên đại lục cũng không có mấy người, nếu có thể lôi kéo về thì có trợ giúp rất lớn cho Y Nhiên sau này.

Xà bà hồi hồn:"Vậy bây giờ phải tính làm sao?"

Đường Tam lúc này tiến lên:"Để ta thay hắn so đấu, hồn lực của ta cấp 29 cũng thích hợp để so đi."

Không ai có ý kiến, Đường Tam bước lên trước, đứng đối diện cùng Mạnh Y Nhiên.

Mạnh Y Nhiên giơ lên xà trượng trong tay, dẫn đầu giới thiệu:"Mạnh Y Nhiên, võ hồn Xà Trượng, chiến hồn sư hệ cường công cấp 30." (*không biết phải cường công không mà kệ đi lười tra lại lắm*)



Đường Tam:"Đường Tam, võ hồn Lam Ngân Thảo, chiến hồn sư hệ khống chế cấp 29, xin chỉ giáo."

Mạnh Y Nhiên khinh thường cười:"Phế võ hồn Lam Ngân Thảo?"

Đường Tam cười không đáp, Dương Văn Hi một bên không khỏi tức giận:"Bà chị kia khinh cái gì giỏi thắng đi hẵn nhiều chuyện a phi."

Độc miệng vẫn không đổi, bị gọi bà chị Mạnh Y Nhiên không khỏi tức giận trừng mắt nhìn qua, Dương Văn Hi không chút nhận thua trừng lại.

Lúc này tiếng hô bắt đầu trận đấu cắt đứt cuộc giao tranh không tiếng động giữa hai người. Đường Tam cùng Mạnh Y Nhiên cùng động.

Mạnh Y Nhiên nhanh chóng lao đến, Đường Tam phản ứng không chậm, dùng Lam Ngân Thảo kìm chế, giao thủ gần chục chiêu Mạnh Y Nhiên đã bị Lam Ngân Thảo quấn quanh không thể cử động.

Nhưng không dừng lại ở đó, Mạnh Y Nhiên sử dụng hồn kĩ, thân hình bỗng nhiên trở lên mềm dẻo, trơn trượt như rắn dễ dàng thoát khỏi khống chế của Đường Tam.

"Ồ wow"

Hai tiếng đáng khinh chợt truyền đến, nhìn theo hướng thanh âm phát ra, Mạnh Y Nhiên bắt gặp hai ánh mắt đáng khinh của Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn nhìn chằm chằm vào mình, nàng vô thức nhìn xuống, chợt vừa thẹn vừa tức trừng mắt:"Ngươi... các ngươi..."

Chỉ thấy trang phục của nàng vốn đã ôm sát cơ thể, lúc này lại bị rách nhiều chỗ do lúc thoát khỏi kiềm chế đã bị gai nhọn trên Lam Ngân Thảo giảo phá.

Đường Tam đen mặt, quay lại nhìn Dương Văn Hi, cảnh này không thể để Tiểu Hi nhìn thấy được, không hợp với trẻ nhỏ. May mắn Thẩm Lăng Hiên phản ứng rất nhanh che lại mắt Dương Văn Hi, Đường Tam hài lòng quay lại trận chiến.

Mạnh Y Nhiên thẹn quá hóa giận, lần này tấn công ác liệt hơn, ra chiêu liên tục, Xà Trượng trong tay huyễn hóa ra vô số huyễn ảnh, tấn công về phía Đường Tam từ mọi phía. Đường Tam dùng Quỷ ảnh mê tung tránh né không mấy khó khăn, cuối cùng bắt lấy một đầu Xà Trượng khiến Mạnh Y Nhiên không thể rút ra.

Nàng tức giận nói:"Ngươi muốn chết sao? Xà Trượng của ta có kịch độc, ngươi tay không bắt lấy là không cần mạng."

Đường Tam vẫn không có vẻ bị trúng độc, nhàn nhạt đáp:"Độc của ngươi không có ảnh hưởng đến ta." Nếu tinh mắt có thể thấy bàn tay của hắn không giống bình thường, những ngón tay thon dài có màu như ngọc, đó là tuyệt học của Đường môn Huyền ngọc thủ có thể bách độc bất xâm.

Hai người qua Xà Trượng đấu hồn lực, hai luồng hồn lực liên tục giao nhau, muốn đẩy lùi đối phương.

Mạnh Y Nhiên cười lạnh:"Muốn đọ hồn lực với ta? Ta đã cấp 30 mà ngươi mới cấp 29, ngươi có bao nhiêu hồn lực để đấu với ta đây?"

Nhóm người Sử Lai Khắc cũng lộ vẻ lo lắng trừ hai người Dương Văn Hi cùng Thẩm Lăng Hiên.

Thẩm Lăng Hiên:"Đừng lo lắng." vừa nói hắn vừa đánh mắt nhìn về phía Đường Tam, mọi người nghi ngờ nhìn theo liền yên tâm, tay Đường Tam đặt phía sau ra một thủ thế khiến mọi người yên tâm.

Thời gian dần trôi qua, không khí căng thẳng, trên trán hai người mồ hôi không ngừng tuôn ra.

Xà bà lắc lắc đầu:"Triệu lão đệ, chúng ta nhận thua, chúng ta cùng ra tay."

Triệu Vô Cực gật đầu, hai người cùng ra tay đánh gãy hai luồng hồn lực đang không phân cao thấp, hai người Đường Tam cùng Mạnh Y Nhiên bay ngược ra sau, mặt mày tái nhợt do hồn lực đã gần cạn kiệt.

Đường Tam ngay lập tức được Dương Văn Hi đút cho một viên dược ngồi xuống tu luyện. Mạnh Y Nhiên không cam lòng, được Xà bà mang đi.

Triệu Vô Cực:"Tiểu Áo, ngươi nhanh chóng hấp thu hồn hoàn đi, nơi này không nên ở lâu." Hắn lo ở lại lâu Xà bà sẽ còn quay lại, nếu có một người thì không đáng lo nhưng Xà bà nếu ở Long công sẽ không ở xa, nếu để hai người liên thủ đến Hồn Đấu La cũng khó mà thắng được.

Áo Tư Tạp cầm dao gắm tiến đâm vào chiếc mào trên đầu Phượng Vĩ Kê Quan Xà, nó giãy giụa rồi tắt thở, hồn hoàn màu tím xuất hiện, Áo Tư Tạp nhanh chóng ngồi xuống hấp thu.

Tiểu Vũ không đành lòng nhìn cảnh đó, quay mặt đi, Thẩm Lăng Hiên an ủi ôm vai nàng.

Mấy canh giờ trôi qua, hồn hoàn đã hấp thu hết, Áo Tư Tạp mở mắt, vui sướиɠ cười lớn. Mọi người vây quanh hắn:"Ngươi sao rồi? Đệ tam hồn kĩ là gì?"

Áo Tư Tạp cười thần thần bí bí:"Các ngươi đoán xem."

Đới Mộc Bạch giơ tay táng cho hắn một cái:"Đừng có thừa nước đυ.c thả câu, mau nói."

Thẩm Lăng Hiên cười cười phân tích:"Hồn kĩ thường là đặc tính của hồn thú, ta đoán chắc đệ tam hồn kĩ của Tiểu Áo ca liên quan đến tác dụng phi hành."

Mọi người nghe vậy không khỏi càng háo hức mong đợi, ánh mắt sáng quắc nhìn Áo Tư Tạp.

Áo Tư Tạp ai oán xong lại vui vẻ khoe khoang:"Đúng vậy, đệ tam hồn kĩ của ta là Ma Cô Tràng, giúp cho người dùng có khả năng phi hành trong vòng một phút."

"À" Mấy người Sử Lai Khắc nhàn nhạt lên tiếng, tụt hứng.

Mã Hồng Tuấn:"Phi hành có một phút thì làm được gì, hồn hoàn nghìn năm mà kém vậy?"

Áo Tư Tạp:"Các ngươi nghe ta nói hết đã, ý ta là phi hành với tốc độ của Phượng Vĩ Kê Quan Xà trong vòng một phút."

Sử Lai Khắc mọi người kinh ngạc, với tốc độ của Phượng Vĩ Kê Quan Xà quá lợi hại rồi.

Triệu Vô Cực hài lòng cười nói:"Rất tốt, được rồi đợi Tiểu Tam tỉnh lại chúng ta sẽ xuất phát trở về."

"Triệu lão sư, ta nghĩ chúng ta phải ở lại mấy hôm nữa." Đường Tam vừa tỉnh dậy đã nói.

Dương Văn Hi vui vẻ chạy đến bên cạnh hắn, Đường Tam mặt đầy ý cười cầm tay y.

Triệu Vô Cực cau mày:"Ngươi nói vậy có ý gì? Tiểu Tam, ngươi phải biết nơi này rất nguy hiểm."

Đường Tam:"Vì ta cũng cần một hồn hoàn."

Triệu Vô Cực:"Không vì gì cả, chúng ta phải về...khoan ngươi nói gì?"

Đường Tam cười cười:"Đúng vậy, ta vừa đột phá cấp 30."

Đới Mộc Bạch vỗ vai hắn:"Tiểu Tam, ngươi được nha."

"Tiểu Tam/Tam ca chúc mừng ngươi." Mọi người vui vẻ chúc mừng.

Dương Văn Hi bổ nhào lên lưng Đường Tam:"Tam ca ngươi thật lợi hại."

Đường Tam nhanh tay đỡ lấy y tránh để ngã, vừa vui vẻ vừa buồn bực, hắn mới đạt cấp 30, còn Tiểu Hi đã cấp 35, hắn phải cố gắng hơn để có thể bảo vệ y.

==============================================================================================

*Chương mới nè, lâu không viết lần này viết nhanh ghê. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ*