Chương 4

Cậu đến phòng làm việc với hoa hồng trên tay.Phòng làm việc chứa đầy số sách mà anh đã mua trên Ice Bill — ngoại trừ một số sách hướng dẫn do văn phòng chính phủ phát hành cho người nước ngoài, phần còn lại là tiểu sử, tiểu thuyết hoặc hồ sơ thực tế của nguyên soái Tịch Tòng Nhung. Cậu đặt chậu hoa trước mặt, lấy ra một cuốn sách chưa đọc nhiều và kiên nhẫn ngồi đọc đến trang cuối cùng. Hình minh họa là một bức ảnh chụp nguyên soái từ trăm năm trước đang mặc một bộ quân phục,nhìn về phía trước với đôi mắt u ám. Lan Hữu Ninh gần như có ảo giác rằng mình đang bị theo dõi, vội vàng lật sang trang khác.

Hoa hồng cọ vào má anh như mọi khi.

Omega hưởng thụ cuộc sống ở nhà yên bình như vậy trong vài ngày.

Tuy rằng sống một mình có thể cô đơn, nhưng hiện tại có một chậu hoa hồng sẽ cọ vào má cậu. Cậu cũng có đối tượng nói chuyện, thỉnh thoảng cũng phải lầm bầm lầu bầu nói chuyện với hoa hồng trong chốc lát. Ngoài những chuyện vụn vặt trong cuộc sống, điều cậu nói với nó nhiều nhất là câu chuyện về Tịch Tòng Nhung. Mặc dù cách nhau một trăm năm, nhưng bởi vì hành động của người ấy quá huyền thoại và anh hùng, nên có rất nhiều câu chuyện không chính thống, đến nỗi cậu không thể phân biệt được câu chuyện nào là thật, câu chuyện nào là giả. Hôm nay,đang đọc một cuốn sách suy đoán tại sao vị khai quốc nguyên soái cả đời lại không kết hôn, nhìn những suy đoán kỳ quái trong đó, Omega không nhịn được cười.

"Có người nói rằng anh ấy đang yêu một Omega đã có gia đình, cũng có người nói rằng anh ấy thực sự đã có người yêu là Alpha... Tuy nhiên, mình vẫn nghĩ có thể do tin tức tố anh ấy quá độc đáo nên không thể gặp người xứng đôi."Lan Hữu Ninh lẩm bẩm một mình trong khi đánh kem," Hừm... Rốt cuộc, sự phù hợp của pheromone là rất quan trọng... Nếu không, anh ấy đã sớm có vài Omega. "

Hoa hồng được quấn lên tay anh, khẽ ra sau gáy cọ cọ.

Chỉ là Lan Hữu Ninh cẩn thận đeo miếng dán, cho dù pheromone có khuếch tán ra ngoài thì cũng chỉ là pheromone hơi yếu,không ngửi được. Cuối cùng hôm qua cậu cũng dọn dẹp xong tầng một, mang thêm vài bộ bàn ghế, kê quầy bán hàng đơn giản. Khéo léo phết kem lên bánh đã nướng trước đó, rồi dùng dao san bằng kem và dùng dụng cụ tạo đường ống để trang trí bằng những bông hoa hồng màu hồng nhạt.

"Mi đừng làm phiền." Lan Hữu Ninh không nhịn được cười vì ngứa sau gáy, "Buổi tối sẽ cho mi sờ, ở đây thì không được"

Những hoa hồng ngoan ngoãn không nhúc nhích.

Từ lâu, cậu đã phát hiện ra rằng những bông hoa hồng mà cậu nuôi thích cọ xát vào tuyến thể sau gáy. Có thể là do pheromone ngọt ngào có chức năng thúc đẩy sự phát triển của thực vật. Omega nhỏ hôn lên đầu cánh hoa hồng, sau đó lại tiếp tục công việc bận rộn. Hôm nay là ngày đầu khai trương cửa hàng, nhẩm tính toán một chút nên các loại tráng miệng chỉ được làm khoảng mười phần. Ngay khi chiếc bánh chiffon nóng hổi vừa ra khỏi lò. Cậu đã đặt ngay trước cửa tiệm và thu hút người qua đường bằng mùi hương của nó.

Lan Hữu Ninh hồi hộp và mong chờ treo tấm biển "Mua một tặng một" lên.

Một cửa hàng mới luôn thu hút sự chú ý, không thể không kể đến những chiếc bánh mới ra lò rất hấp dẫn và thơm lừng.Cậu không để giá quá cao nên ngay sau đó người dân và khách du lịch gần đó đã đến mua. Trong lúc bận rộn thu tiền, cậu tiếp tục lấy chiếc bánh nướng ra, phết kem, cắt thành từng miếng và đóng gói. Cậu bận đến mức không có cơ hội ngồi xuống. Nhưng vẫn nhớ để hoa hồng của mình nhận được nhiều ánh nắng hơn, nên cậu bế nó ra trước cửa tiệm.

Lần đầu tiên mở cửa hàng, không tránh khỏi lo lắng, khi gặp khách hàng sẽ vội vàng tươi cười chào đón, khiến cậu cả ngày cũng không có cơ hội để thảnh thơi. Mãi đến khi bán hết bánh ngọt và đồ tráng miệng, Lan Hữu Ninh mới thở phào nhẹ nhõm, gỡ xuống tấm biển "Open", dự định hôm nay kiểm tra thu nhập. Hoa hồng vẫn còn đặt ở cửa. Mặc dù đang phơi mình dưới nắng, nó có vẻ hơi ủ rũ. Omega cẩn thận chạm vào cánh hoa của nó và nói nhỏ "Ta xin lỗi".Sau đó nhấc chậu hoa lên, khóa cửa và đi lên lầu với chiếc túi tiền.

"Hôm nay ta không có thời gian chăm sóc mi..." Vừa đi lên lầu, cậu đã cởi miếng dán pheromone ra, để lộ tuyến thể mềm mại của mình, "Mi rất thích pheromone của ta sao? Vậy thì ta sẽ tiết ra một chút cho mi nha?."

Bông hồng cọ vào má anh và lắc lắc như một cái gật đầu.

Lan Hữu Ninh mỉm cười và giải phóng pheromone của mình. Trong quá khứ, cậu luôn phàn nàn về pheromone của mình. Nhưng mà lúc này cậu lại dùng pheromone nuôi hoa ở tinh cầu Ice Bill khiến cậu thấy pheromone mình có chút ý nghĩa. Không khí dần dần tràn ngập mùi thơm ngọt ngào nhưng bị hoa hồng hấp thu rất nhanh, đi vào hệ thống thông gió cũng không nhiều. Omega cúi đầu đếm thu nhập hôm nay, bất quá cậu không để ý thấy một dây đằng đang bò dọc theo hoa hồng đến sau gáy, cố thủ vị trí tuyến thể như trước.

"Năm mươi... hai mươi... đây là một trăm..." Cậu phân loại tiền giấy và cất chúng đi, sau đó lấy tiền giấy và tính tổng, "Vào ngày đầu tiên, sau khi loại bỏ chi phí... đã kiếm được 425 khối. "

Lan Hữu Ninh liếc mắt cười, nhìn nghiêng về phía bằng hữu, "Ngày đầu tiên có thể nhiều như vậy... Về sau nhất định sẽ tốt hơn!"

Hoa hồng cẩn thận rút lại dây đằng, nó lại dán lên mặt cậu một lần nữa.