Chương 30: Bắt quả tang

Cả nhà 4 người nháo nhào mấy trận trên lầu, xuống đến trong xe, tận đến lúc đến khu mua sắm vẫn là thao thao bất tuyệt. Tỷ như Đổng Yên sẽ đem vòng một "hơi khiêm tốn" của Tô Uyển ra trêu chọc, còn Tô Uyển sẽ từ phía sau muốn nhào ra trước tiêu diệt yêu nghiệt, Tề Đình vuốt ve Tề An, lâu lâu bịt tai trẻ con khỏi mấy câu chuyện đậm "tính nhân văn sâu sắc" của hai đại sắc lang kia. Một đoàn loan xì ngầu cuối cùng cũng đem xe đỗ vào bãi.

Đổng Yên hôm nay không khác ngày thường là mấy với sơ mi trắng thanh lịch và mái tóc uốn lọn phần đuôi kiểu cách, bất quá cũng thực bất đồng với khí chất phong tình bẩm sinh tỏa ra xung quanh. Nàng nắm tay Tề Đình thực chặt, trực tiếp gạt Tề An tống cho Tô Uyển "đại hài tử", lúc này đang hí hí hố hố với Tề An phía sau lưng hai nàng.

"Lão bà, tôi với em đi mua đồ đôi đi."

Tề Đình đi bên cạnh Đổng Yên có hơi bé nhỏ, nhưng lại khiến người ta cảm thấy hài hòa không thôi. Bởi lẽ dáng người Tề Đình là kiểu đồng hồ cát thu nhỏ, cộng với bộ đồ đơn giản mà tinh tế Đổng Yên lựa ra từ đồ của chính mình bắt Tề Đình tròng vào. Tề lão gia híp mắt khinh bỉ Đổng Yên một chút, cũng không có giãy ra khỏi cái nắm tay mà đem tay còn lại đưa ngón giữa lên…

"Chị đừng có sửu nhi với em."

"Chị lại cảm thấy đồ đôi rất tốt, cũng đâu phải loại hoa lá con thú như lũ trẻ nhỏ trung học hay mua."

Đổng Yên hướng bên tai Tề Đình cố tình tạo không khí ái muội khiến Tô Uyển và Tề An hài tử phía sau trừng mắt học hỏi không thiểu cử chỉ nào. Bất quá trong lòng Tô Uyển lại có chút xót xa…

"Yên…"

"Ân. Đi mua nha!"

"Ừm…"

Tề Đình sau hồi chống cự mị công của Đổng Yên đã giương cơ đầu hàng không chút phản kháng… Có phải chăng bản thân đã bị nữ nhân họ Đổng nắm trong tay không? Mà liền bị nàng ta tùy ý dẫn dắt chứ…

Đổng Yên vui vẻ ra mặt, quay đầu về phía sau hướng Tô Uyển hô lên.

"Tô cup A, chúng tôi đi mua đồ đôi. Cô dẫn Tề An đi ăn kem đi, chút nữa sẽ gọi cho cô sau."

Còn chưa kịp đợi Tô Uyển đồng ý, Đổng Yên đã nhét một cái thẻ tín dụng vào tay nàng kèm theo cái nhướn mi đầy ý tứ kiểu "Cô ráng ăn nhiều vào, để tôi và Tề Đình có thời gian bên nhau"… Tô Uyển cũng có hơi hơi thức thời, kịch liệt đá lông nheo lại hưởng ứng. Sao lại có cảm giác bán đứng bạn bè như vầy nè? Bất quá…Kẹo Mỹ, kem, mứt…Ta đến đâyyyyy!!!!!

Rốt cuộc không biết bằng cách thần kỳ nào đó, Đổng Yên chỉ trong 2 nốt nhạc liền đem Tô Uyển và Tề An ly khai, thậm chí không tìm ra tia nào miễn cưỡng hay tức giận… Đổng Yên tiêu soái dẫn Tề Đình băng qua mấy dãy shop quần áo đắt tiền, liền rẽ vào cửa hàng bản thân quen thuộc. Tề Đình đều tưởng Đổng Yên sẽ cùng mình xuống lầu có mấy cửa hàng sale 50%, ai ngờ lại đem nàng vào nơi sang trọng này, có là hơi lãng phí đi. Tề lão gia liền siết chặt tay Đổng Yên ra hiệu không nên. Nhưng cái nữ nhân kia làm như không biết, vẫn cứ xông xông tiêu soái bước vào.

"Nhị tiểu thư."

Đứng ngay của là một nhân viên thoạt nhìn rất chuyên nghiệp cung kính mời Đổng Yên và vị bằng hữu "bị lôi kéo" vào. Đổng Yên chỉ gật đầu một cái, không nói câu nào liền đem Tề Đình ném cho nhân viên kia, kèm theo câu nói uy nghiêm xen chút đe dọa…

"Làm cho nàng thành cực phẩm."

Vị nhân viên dường như lập tức hiểu được ý của tiểu thư, mỉm cười ôn nhu làm động tác mời Tề lão gia lên sàn. Tề Đình do dự một hồi, cuối cùng cũng bị Đổng Yên húc một cái đi theo cô bán hàng, bản thân đi sau cùng, tiện thể lựa vài cái sơ mi mới phù hợp với đặc trưng công việc lão sư đưa cho một nữ nhân viên khác bên cạnh.

"Tiểu thư, dáng người cô tuy nhỏ nhưng ngũ quan phân biệt, thực phù hợp với các loại váy liền thân."

Nữ nhân viên đem Tề Đình xuyên qua mấy dãy váy đủ màu từ trầm tối cho tới lấp lánh. Nàng bị nhìn từ đầu đến chân có hơi mất tự nhiên, bắt đầu như oán phụ hận không thể đem Đổng Yên gϊếŧ chết trong một nốt nhạc. Sau hơn 10 phút đăm chiêu, nữ nhân viên lôi ra 4 bộ váy, sơ mi, …đủ thể loại đưa cho Tề Đình bắt nàng vào phòng thử. Thoáng nhìn qua bảng giá, gương mặt vốn bất đắc dĩ của Tề Đình nay lại phi thường nhăn nhúm…Mắc quá!!!!

"Nhị tiểu thư sẽ không ngại."

Nữ nhân viên thấy biểu tình kia liền đoán ra là bị giật mình bởi giá cả nên liền cười cười trấn an. Nếu Đổng Yên muốn, ngay lúc này cũng có thể giập sập khu mua sắm bằng cái thẻ bạch kim của mình, huống chi chỉ là mấy bộ đồ thế này. Tề lão gia chưa bao gìơ mặc quần áo đắt tiền nên phi thường thận trọng thử đồ, lỡ có bong mất cọng chỉ, cái mạng nàng cũng đền không nổi ah!

Đổng Yên không tốn nhiều thời gian đã chọn xong 5 cái sơ mi thượng hạng, mới bắt đầu tiến lại chỗ Tề Đình. Ngày lúc đó, bóng dáng thỏ con từ trong phòng thay đồ bước ra khiến Đổng Yên chói mắt đến muốn nhắm nghiền thụ hưởng. Tề Đình vóc dáng nhỏ nhắn lại cân đối, mà ngay lúc này lại khoác lên người lại là bộ váy tôn lên đường cong hoàn mỹ của nàng….Đùi trắng nõn lấp ló dưới chân váy, xương quai xanh lồ lộ trên khuôn ngực, còn cả biểu tình ngượng ngùng đáng yêu không thể tả được! Thế là Đổng yêu nghiệt ngay lập tức bị mỹ sắc làm điêu đứng, hai ba bước đến bên cạnh Tề Đình, không hề kiêng kỵ vươn tay ôm eo lão bà.

"Đình…Đẹp quá…"

Tề Đình cảm giác Đổng Yên thổi khí nóng vào bên tai, còn tham lam hít lấy khí tức trên người nàng khiến hai gò má phút chốc đỏ bừng lợi hại. Nàng đem hai tay đặt lên vai Đổng Yên muốn bảo trì khoảng cách nhưng người kia nào có để nàng thỏa nguyện.

"Yên…Đồ mắc quá… Đừng mua…"

Đổng Yên đầu tiên là giật mình. Tề Đình không có trực tiếp bài trừ hành động thân mật của nàng ở nơi công cộng nha! Thế là tâm một trận cao hứng, Đổng Yên không còn để tâm còn nhân viên hay khách hàng bên cạnh, dùng hai cánh hoa đặt lên môi Tề Đình nụ hôn thâm tình. Hai nhân viên dường như đã muốn quen nhị tiểu thư không kiêng kỵ, chỉ biết đứng khúc khích cười trừ.

"Đình, em muốn cả thế giới này, chị cũng mua cho em. Hiểu không?"

"Nhưng…"

"Không có nhưng. Mau đi thanh toán."

Đổng Yên giơ khóe môi còn đọng lại tư vị cuộc hoan ái bằng môi, tay gắt gao nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tề Đình hướng quầy thu ngân. Hừ, Tề lão gia mặc dù muốn phản kháng cũng vô lực, đành trơ mắt nhìn Đổng Yên cà thẻ bạch kim không thương tiếc.

Đổng Yên không có tự tạo phiền toái, liền sai nhân viên quen thuộc đem đồ ra xe để trước. Tề Đình tay trong tay lão công, lâu lâu sẽ bị Đổng yêu nghiệt quay ngang hôn một cái lên má khi dễ, nhưng đáng thương là nàng hoàn toàn không có sức chống cự…

——-

"Trương tổng, tài liệu khu mua sắm đã được thống kê."

Quản lí Hàn hôm nay cùng Trương Đình Ngữ đi thị sát khu mua sắm bậc nhất Thượng Hải này để tiện bề nghiên cứu thị trường cũng như điều kiện của đối tác làm ăn. Nàng khoác trên người vẫn là bộ vest cứng nhắc tối màu, thậm chí cổ áo cũng kéo cao, nút cũng gài đến trận cái cuối cùng. Bất quá bộ dáng quá ư ưu tú của nàng khiến cho dòng người hai bên là một phen kinh diễm.

"Được rồi. Chúng ta về thôi."

Trương Đình Ngữ vân đạm phong khinh xoay người muốn rời đi về Trương thị, nhưng tầm mắt lại bắt gặp cảnh tượng khiến bản thân khó kìm chế được lửa trong lòng, hơi thở cũng bất giác trở nên dồn dập vì tức giận. Nàng bất vi sở động lần nữa kĩ càng quan sát.

Kia chẳng phải là Đổng Yên nhị tiểu thư Đổng thị sao? Nhưng bên cạnh Đổng Yên lại là một nữ nhân khác vóc dáng nhỏ bé hơn rất nhiều, mà điều quan trọng người này không phải Tô Uyển tiểu ngu ngốc. Cả hai đang dạo qua mấy dãy cửa hàng, tay trong tay không nói đến, thậm chí biểu tình còn không ngại xung quanh càn rỡ thân mật người đối phương.!

Hai tay Trương Đình Ngữ siết thành một đoàn gắt gao…

P/s: Cái này có gọi là quánh ghen hăm =))))) Trương đại tiểu thư sẽ làm gì đâyyyyyy???? Hẹn các bợn thứ 2 có chap :)))