Chương 38: Ngoại truyện Tống Loan (thượng)

Ta từ nhỏ đã rất quấn mẹ. Thay vì nói quấn mẹ, không bằng nói ta cùng cha có cùng thẩm mỹ, đều thích mặt trẻ con ngực lớn. Trong ký ức thuở nhỏ, cha ta luôn đến tận nửa đêm mới đến, cùng mẹ ta ở trong phòng cho tới sáng sớm mới đi ra ngoài. Dáng vẻ hai người ngọt ngào, phát cẩu lương cho ta xem. Nhưng cho đến tận khi ta thấy em trai cùng cha khác mẹ với ta, ta mới biết được, dáng vẻ tình yêu tốt đẹp trên thực tế đều là lừa gạt.

Cha ta đối với ta không tệ, thậm chí có thể nói là cưng chiều, so với Kha Hoằng Danh, hắn càng thiên vị ta hơn. Có lẽ là bởi vì hẵn càng thiên vị mẹ ta hơn đi. Người hầu trong nhà ở sau lưng nói chuyện phiếm khua môi múa mép thì bị ta nghe thấy, ta mới biết được mẹ ta thế nhưng là người thứ ba chen chân vào tình cảm của người khác.

Cũng chính như vậy, ta mới bắt đầu hiểu nguyên nhân vì sao em trai không thích nói chuyện cùng ta, cũng cảm thấy đầy áy náy với hắn, luôn muốn tìm cách bồi thường hắn. Từ nhỏ đến lớn, cha mua cho ta đồ chơi, sách vở, ta đều sẽ đưa cho hắn chọn trước, nhưng hắn cũng không cảm kích, làm ta thập phần bất đắc dĩ, cũng gần như bất đắc dĩ.

Tính cách trên thực tế của ta vẫn luôn rất âm trầm, cũng bởi vậy mà không có nữ sinh nào dám tiếp cận ta. Họ toàn đem ta trở thành quái vật có thể dụng ánh mắt gϊếŧ người. Ta cũng không chủ động theo đuổi nữ sinh nào, chưa bao giờ. Cho đến khi lên cao trung, ta cùng một nhóm với Tảm Hựu Nhi, ngay lúc đó trong nhóm có ta cùng Kha Hoằng Danh, còn có Giang Thái Nhiên cùng một bạn nữ khác của Hựu Nhi.

Tuy rằng về sau không biết làm sao, tại thời điểm Giang Thái Nhiên càng ngày càng dính lấy Hựu Nhi, bạn nữ kia đã bị điều ra ngoài, nhóm chúng ta cũng biến thành bốn người. Ta đối với Hựu Nhi là nhất kiến chung tình. Tựa như lời ta nói ngay từ đầu, ta thích mặt trẻ con nhưng ngực nóng bỏng, mà thực không khéo chính là, em trai ta cũng thích. Có câu cha nào con vậy, người một nhà khẩu vị cũng tương tự nhau.Ngày đầu tiên vào cao trung ta cũng không có nói chuyện cùng Tảm Hựu Nhi, chỉ là nhìn nàng cùng Giang Thái Nhiên hai người vui vẻ nói chuyện phiếm, có chút hâm mộ. Dù sao ta cũng là một nhân vật âm u lại hướng nội, sao có thể có nữ sinh nào nguyện ý tiếp cận ta.

Gần cổng trường có một cửa hàng thú cưng là ta thường đi lúc rảnh rỗi. Hầu như mỗi ngày tan học ta đều sẽ đến nơi đó chơi cùng lũ mèo. Thật ra cũng có một nguyên nhân là do Hựu Nhi cũng thường hay đến chỗ đó, ta ngồi ở trên lầu nhìn chằm chằm dáng vẻ nàng nói chuyện phiếm cùng mèo con, xem nàng lưu luyến không rời mà cùng lũ mèo từ biệt liền sẽ cảm thấy thật vui vẻ. Hựu Nhi thật là một cô gái đáng yêu.

Trùng hợp ngày nọ tan học, ta vừa đi vào cửa liền nghe thấy thanh âm buồn nôn của Giang Thái Nhiên đang muốn cùng Hựu Nhi ngồi một chỗ. Hắn cũng thật là một người ồn ào, cũng chỉ có Hựu Nhi có thể chịu đựng tính tình hắn. Bởi vì ngày thường ngoại trừ họp nhóm cùng bọn họ, bình thường bên ngoài ta đều rất ít khi cùng bọn họ lui tới. Chuyện chủ động chào hỏi ta cũng không làm, cho nên nghĩ muốn đem sự tồn tại của mình giấu đến thấp nhất, từ vị trí bên cạnh bọn họ vòng đến chỗ khác. Tảm Hựu Nhi lại đột nhiên gọi ta lại:

- Tống Loan! Lại đây ngồi cùng chúng tớ này.

Ta dừng lại bước chân, tự hỏi nói thế nào để cự tuyệt nàng.

- Lại đây lại đây. Cậu cũng chưa từng cùng chúng tớ nói chuyện bao giờ đâu.

Nàng thúc giục ta. Xuất phát từ tâm tư nào đó, ta lựa chọn ngồi bên cạnh nàng, nhìn Giang Thái Nhiên dùng ánh mắt sắc bén liếc ta, giống như đang bất mãn ta đoạt vị trí của hắn. Ta không dao động, là Hựu Nhi kêu ta tùy tiện ngồi, ngươi không phục có thể làm gì được.

- Cậu rất thích mèo con sao?

Nàng ôm Tiểu Hoa trong lòng, đó là con mèo không được yêu thích nhất toàn cửa hàng. Có chút gầy yếu, bộ lông không quá đẹp, giống như là trước khi đưa đến cửa hàng thú cưng đã trải qua ngược đãi cực kỳ tàn ác. Nó đặc biệt không thân cận với con người, tính tình tàn bạo còn sẽ cắn người, không biết vì sao lại nằm an tĩnh như vậy trong lòng nàng. Lúc Giang Thái Nhiên có ý đồ muốn sờ nó, xém chút nữa bị nó cào cho chảy máu.

- Ừm.

Không có thói quen nói chuyện cùng người khác, ta đơn giản mà trả lời câu hỏi của nàng. Nàng không nói gì chỉ cười khẽ, khóe mắt cong cong, ôm mèo con nhìn ta, dáng vẻ dịu dàng lại đáng yêu... Làm tim ta đập nhanh như sắp nhảy ra ngoài. Nhưng cũng chỉ là nhìn vài giây, thật mau ta liền khôi phục dáng vẻ bình thường, đem tình cảm giấu ở đáy lòng, không tính nói ra với bất kỳ ai.

- Tiểu Hoa Hoa thật đáng yêu đúng không. Tớ quen nó từ hai năm trước. Lúc ấy thấy mấy tên lưu manh nhóm đang ở dùng nước ấm bắt nạt nó, còn ý đồ dùng bẫy chuột kẹp thịt nó. Tớ đúng lúc đi cùng anh trai tớ, hắn lập tức liền xông lên hung hăng đánh cho bọn họ một trận. Sau đó cùng tớ đem Tiểu Hoa Hoa đưa đi bệnh viện thú y trị liệu, xong xuôi thì đưa tới cửa hàng thú cưng này.

- Thật ra tớ cự tuyệt ngay từ đầu bởi vì cửa hàng thú cưng này cách trường học sơ trung của tớ có chút xa. Nhưng là anh trai tớ muốn làm tớ chuyên tâm học tập, nói nếu thi đỗ trường học gần đây liền có thể thường xuyên đến thăm hơn nữa chăm sóc nó.

- Không lay chuyển được quyết định của anh, tớ đành phải rời xa Tiểu Hoa Hoa vài tháng. Cuối tuần hoặc kỳ nghỉ mới có thể tới xem nó... Thật đáng tiếc mẹ tớ dị ứng lông mèo, cho nên không thể đem nó mang về nhà.

- Anh trai Tiểu Hựu Hựu tốt nghiệp rồi sao?

Cố ý đem ghế dịch đến bên cạnh nàng Giang Thái Nhiên lên tiếng hỏi.

- Anh trai tớ a... Không biết chết ở đầu đường xó chợ nào rồi, tớ một chút cũng không quan tâm.

Biểu tình đột nhiên trở nên thực tức giận, Hựu Nhi siết chặt nắm tay, thật mau liền buông xuống, tiếp tục mát xa cho Tiểu Hoa. Nếu có thể đem cảnh Giang Thái Nhiên an ủi Hựu Nhi xóa bỏ, cảnh tượng kia cho đến nay vẫn là ký ức tốt đẹp nhất của ta...