Chương 26: Ôn nhu.

"Thích nơi nào?"

Cô hoãn lại, nũng nịu giả vờ như hờn rỗi. Duỗi tay sờ xuống nơi kết hợp đang ướt đẫm:

"Chỗ này?"

Cô cầm lấy bàn tay Yến Thành, đặt lên đầṳ ѵú lõα ɭồ của mình:"Hay vẫn là chỗ này?"

Xúc cảm mềm mại tràn đầy trong lòng bàn tay, anh cảm thấy mặt mình đã nóng lên, Giang Ý Miên lúc này mà phát hiện ra, khẳng định lại cười khach khách trêu đùa không thôi.

Anh bị động mà được cô dẫn dắt xoa lên bầu vυ", ngón tay khóa bốn phía, niết làm cho xúc cảm càng thêm rõ ràng.

"Anh..."

Rõ ràng là cô đang bị nắm, nhưng thực tế, nhưng thế nào lại có một chút ôn nhu? Bàn tay luống cuống hung hăng véo một cái, vết chai mỏng trong lòng bàn tay nghiền qua đầṳ ѵú đang dựng thẳng đứng. Giang Ý Miên không hề đề phòng, bị anh đột nhiên nâng hông đỉnh lên kéo dập cả người cô xuống, anh ôm chặt cô vào trong ngực.

Cuối cùng anh cũng đoạt lại quyền chủ động, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng, được bao bọc xung quanh bằng dịch ấm nóng, sau đó thọc vào rút ra, ma sát với nơi ấm áp, Giang Ý Miên chỉ cảm thấy trong thân thể ngứa ngáy lên, lưu luyến tận xương cốt, khó nhịn muốn chết....

"Anh trai... anh á á"

Cô kêu lung tung, ngón chân co quắp, rầm rì lại đạt đến cao trào.

Yến Thành liếʍ vào thịt bên sườn mặt cô, vừa hôn vừa gặm:"Anh đây".

Anh chẳng bao giờ nói mấy lời thô tục, phần lớn đều là thầm thì nỉ non đáp lại, cố tình mang vẻ săn sóc nhu tình, làm Giang Ý Miên đã thấy nghiện.

Rõ ràng phía dưới cắm vào bên trong hại thân mình lụi sơ, nhưng mở miệng ra vẫn có vẻ nghiêm chỉnh.

"Mặt người dạ thú..."

Cô cắn răng mắng ra tiếng, "Yến Thành là đồ mặt người dạ thú."

Cô xoắn mông cắn anh, thấy anh cúi đầu kêu lên một tiếng trầm thấp, dưới hạ thân cơ bắp căng chặt, một dòng, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bên trong, cô hừ hừ dễ chịu.

Quá sung sướиɠ, hai mắt Yến Thành nhắm chặt hít sâu vài hơi mới hòa hoãn lại. Tim anh đập rất nhanh, sự áy náy rất nhiều cuốn lấy : "Không mang bao rồi".

Tay anh xoa nắn hai bên mông nhỏ nhắn.

"Thật xin lỗi." Anh như không muốn nhìn vào mắt Giang Ý Miên, "... Thật xin lỗi."

Tuy rằng ngày thường Giang Ý Miên cũng sẽ nói là bắn vào bên trong, nhưng trong lòng cả hai vẫn biết rằng chỉ là lời nói vui đùa. Tuy Yến Thành không hề có nhiều kinh nghiệm, nhưng đã trưởng thành và nhận thức được, biết rõ ràng rằng nếu có thai ngoài ý muốn với một nữ sinh là có bao nhiêu ảnh hưởng và tổn thương.

Là anh không tốt, không thể nhịn được.

"Uống thuốc có sao không..."

Anh không nghĩ ra biện pháp khác, Giang Ý Miên không nói gì, anh sợ cô nóng giận, lại vội vàng giải thích:" Ý anh là, an toàn..."

Giang Ý Miên vẻ mặt ưu sầu ngã vào trên vai anh, thân thể nhỏ xinh hoàn toàn dựa vào lòng anh:

"Nếu mang thai, phải làm sao bây giờ?"

"Liền kết hôn."

Anh trả lời thật nhanh, không hề do dự.

Giang Ý Miên cũng cười ra tiếng..

Đúng là thẳng thắn và đáng yêu.

"Là kỳ an toàn, yên tâm"

Tay cô véo mặt Yến Thành, "Anh ngoan quá đi."

"Có thể đồng ý với em không, đừng suy nghĩ gì nhiều?"

Cô nói với giọng nũng nịu, kéo tay anh:" Em không hề miễn cưỡng bản thân mình, cùng anh ở bên nhau".

Yến Thành rũ mắt nhìn tay mình được tay cô kéo qua, bên trong mở điều hòa ấm áp, tay có chút nóng lên, lúc nắm tay anh nóng tới tận trong lòng.

"Em rất thích anh, anh à."

Giang Ý Miên chưa bao giờ phải giải thích nhiều với người nào như vậy.

Cho nên, anh hiểu chưa.

Anh là ngoại lệ.