Chương 34: Cứng hay không cứng

Lòng bàn chân mềm mại dẫm lên qυყ đầυ đã cực đại không ngừng đảo quanh, cô càng thêm to gan, dùng bàn chân kéo qυầи ɭóŧ xuống, Giang Ý Miên có thể cảm nhận được sự nóng bỏng và dịch nhầy chảy ra từ lỗ nhỏ.

Nửa người trên của cô dán lên, cầm tay của anh đặt lên ngực mình, lớp ren trắng mỏng manh không có tác dụng gì, càng tăng thêm cảm giác như có như không, chẳng có gì ngăn cách, cô đã ướt, núm vũ cũng theo đó cứng lên, vòng lên một độ cong nhưng bị ngực anh ép vào cho bằng trở lại.

Yến Thành xoa nắn hai khối đẫy đà của cô, con ngươi chứa đầy khuân mặt thanh tú. Rõ ràng gương mặt này vẫn còn ngây ngô non nớt, vì sao thân thể lại dâʍ đãиɠ, như vậy...làm anh mê muội.

Dưới thân đã cứng tới phát đau, Yến Thành cảm thấy nó càng ngày càng phình to, trướng lên. Mỗi ngón chân di qua cán rồi trượt lên đầu, khiến cho anh rùng mình một cái. Giang Ý Miên như có một con rắn nước bò lên người mình, môi lưỡi anh dừng ở giữa mày, thái dương, sườn mặt, nách và tai, bị hơi thở khô nóng của anh phản kích.

Con người ôn hòa cuối cùng cũng không kiềm chế được, huống hồ cô quyến rũ như vậy.

Yến Thành giữ cổ chân ngăn lại động tác đang náo loạn, nâng mông bế cả người cô đi ra giữa ao nước nóng, làn nước róc rách cọ qua thân thể bọn họ, Giang Ý Miên thoải mãi ưm một tiếng, không đợi cho âm thanh mềm mại kia hạ xuống, bỗng dưng đột nhiên cất cao lên.

"A ——"

Anh và nước ấm cùng cắm vào trong.

"Cứng hay không cứng?"

"...Quá to"

Anh khẽ mổ mổ lên khóe môi cô, hôn giọt nước đang đọng trên mắt, duỗi tay sờ nơi đang giao hợp ướt nhẹp cùng nước nóng, day day hơi trêu trọc vạch vào cửa huyệt.

"A a...đừng mà..."

Một chút nước ấm chảy vào bên trong âʍ đa͙σ, nóng tới Giang Ý Miên cả người bủn rủn, chút nữa không nhịn được.

"Làm sao dưới nước không nuốt vào được?"Anh hỏi vẻ nghiêm túc, đầu lưỡi liếʍ lên hơi nước dính lên cổ cô.

"Bình thường không phải lúc cắm vào sướиɠ lắm sao?".

Như muốn phản bác lại lời dối trá của cô, chàng trai với vẻ mặt giả vờ như đang tức giận, âm thanh thâm trầm, phần hông kí©h thí©ɧ, eo co rút lại, chọc vào nơi mật cốc đang ướŧ áŧ nước cùng dâʍ ŧᏂủy̠.

Tiếng nước bì bõm giao thoa, vang lên âm thanh dâʍ đãиɠ, với hơi thở hỗn loạn của cô gái nhỏ lấy lòng xin tha.

Nhưng anh đang đỏ mắt, căn bản nghe thấy cũng như không hiểu, hàm răng cắn tấm vải dệt trong suốt dán lên người cô chỉ thấy thêm quyến rũ, da thịt tuyết trắng được giấu bên dưới, bị anh cắn từng miếng để lại dấu vết đo đỏ.

Dưới thân Giang Ý Miên cảm thấy tê dại vô cùng, anh tiến quân thần tốc không thương tiếc, thận trọng dập nhanh. Bờ môi vuốt ve trước ngực, kɧoáı ©ảʍ cùng cao trào cọ rửa dây thần kinh, mười ngón tay giấu ở dưới nước đã đỏ lên vì nắm chặt.

"Ô ô... thật sướиɠ..."

Cô bị Yến Thành ôm vào trong ngực, hai chiếc vυ" hình dáng xinh xinh và dâʍ đãиɠ, nẩy lên trong l*иg ngực anh thật sinh động. Anh vùi đầu vào đó nhưng ở dưới vẫn oánh bành bạch, đôi môi hút liếʍ, xoa bóp chặt lôi kéo đầṳ ѵú lên. Thân thể cô gái run rẩy, bàn chân quấn bên hông cọ cọ mấy cái, tiểu huyệt co rút,chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng da^ʍ tủy hòa vào trong nước. Yến Thành cắn chặt răng hàm, khóe miệng mang theo ý cười, nói ra một lời không đứng đắn:

"Bảo bối, em làm cho nước chỗ này bẩn rồi".

"Ô..."

Đều là do ai hả!

Như là nghe được tiếng oán trách trong lòng cô, Yến Thành cắn cắn vành tai, hưởng thụ cảm giác thỏa mãn vừa qua, mang theo tiếng nói mất khống chế nghiến răng nghiến lợi:

"Em mặc thế này, anh không thể tỏ vẻ như không có gì".

Giọng nói vừa biến mất trong lỗ tai, anh giật giật hạ thân, lại cương lên.