Chương 1

“Lại chết? Chậc, không thể để cho ông đây yên tĩnh nghỉ ngơi một lát được hả!”

Trong bóng tối chìa tay không nhìn thấy năm ngón, đột nhiên có tiếng hét lớn, nếu bên cạnh có người phỏng chừng cũng sẽ bị dọa cho chết khϊếp.

A, không đúng, nói một cách chính xác, người ở đây đều đã chết rồi, người chết rồi lại chết thì sẽ biến thành cái gì? Đây là một vấn đề khó cần được giải đáp.

Chiếc áo trùm trắng giờ phút này đã hoàn toàn thay đổi, bộ đồ mặc trên người cũng rách thành từng mảnh, cho dù bị cướp thì cũng sẽ không giống bộ dạng như người này.

Một người trẻ tuổi không rõ nam hay nữ bò dậy, thoáng kiểm tra cánh tay cùng các bộ phận trên người. Sau một lúc mới nhổ một ngụm nước bọt, miệng lẩm bẩm nói: "Ôi, thật sự đã chết rồi, thế mà nói một chút cũng không đau tẹo nào."

Ai nói chết rồi biến thành quỷ thì sẽ không biết đau, ai có thể chứng minh?

Có lẽ ngoại trừ người trước mặt đã chết lần thứ hai, những người khác thật đúng là không có biện pháp xác nhận.

Bỗng nhiên một cơn gió lạnh thổi qua, hai vật thể lơ lửng đột nhiên xuất hiện bên cạnh người trẻ tuổi, người trẻ tuổi cảm giác cả người lạnh lẽo. Sau đó giật mình, thân thể giống như cứng đờ không nhúc nhích nhưng giây tiếp theo lại nhanh chóng xoay người ra quyền, động tác dứt khoát lưu loát, tức khắc hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.

“A!”

“Ôi chao!”

Người trẻ tuổi vừa lòng nhìn hai nắm đấm của mình, cười đến mười phần vô lại, “Thế nào? Cảm giác bị người đánh lén ra sao hả hai vị quỷ sai đại nhân?”

“Ngươi...ngươi ngươi ngươi!”

Người trẻ tuổi vẫy tay: “Nói lắp thì câm miệng lại, tổn hại đến hình tượng!”

Chỉ một câu liền biến Bạch Vô Thường đại nhân của địa ngục mười phần anh minh thần võ, khí vũ hiên ngang, đao thương bất nhập, đoan đoan chính chính, đối mặt hơn trăm mỹ nữ tắm rửa lộ thiên đều có thể mặt không đổi sắc nhưng lại duy nhất mắc chứng nói chuyện nói lắp, nghẹn đến nuốt vào mấy ngụm máu cũ.

“Sao lại là ngươi!”

Vốn dĩ Hắc Vô Thường đại nhân muốn nói, rốt cuộc là kẻ nào lớn mật như thế, dám ẩu đả quỷ sai trên đường. Nhưng khi hắn nhìn thấy rõ ràng dung mạo của người trẻ tuổi, lời nói đến bên miệng liền trực tiếp biến thành sao lại là ngươi.

Độ cong khóe miệng của người trẻ tuổi làm cho người ta cảm thấy có chút nguy hiểm: “Ta cũng rất muốn biết, tại sao ta lại xuất hiện ở đây. Có lẽ cần phải thỉnh giáo một chút Diêm Vương đại nhân đáng yêu của chúng ta."

Nhìn nụ cười rùng rợn ở khóe miệng của người trẻ tuổi, hai tên quỷ sai Hắc Bạch Vô Thường nhìn nhau một cái, thấy được sự lo lắng sâu trong mắt của đối phương.

Dọc theo đường đi, những "vật trôi nổi" trốn tránh hai bên Hắc Bạch Vô Thường đều kinh ngạc nhìn sang, tình huống này thật đúng là hiếm thấy, trước nay đều là nhìn thấy Hắc Bạch Vô Thường ngẩng đầu ưỡn ngực, hung thần ác sát áp giải quỷ mới, có bao giờ thấy được bộ dạng này của Hắc Bạch Vô Thường?

Lúc này Hắc Bạch Vô Thường cúi đầu ôm ngực, bước nhỏ đi theo phía sau người trẻ tuổi, bộ dáng kia xem thế nào cũng giống như cô vợ nhỏ, mà tên quỷ mới này lại giống như đang đi dạo ở công viên, vừa đi vừa bình luận.

"Đại ca của các ngươi thật quá keo kiệt, có nhiều tiền như vậy sao không biết cải thiện độ xanh của nơi này một chút? Nhìn xem, lần trước tôi đến đây hình như bỉ ngạn hoa còn có một mảng lớn mà, sao bây giờ còn lèo tèo vài cọng cỏ thế này?”

Hắc Bạch Vô Thường đầu đầy hắc tuyến, ai oán liếc nhìn người trẻ tuổi, âm thầm chửi rủa trong lòng. Còn không phải do lần trước bị tên này ngắt làm cho bỉ ngạn hoa thiếu chút nữa tuyệt chủng, thế mà còn không biết xấu hổ nói chuyện này.

“Mạnh Bà sao vẫn là bà già kia hả, không phải đã nói rồi sao, đổi thành một đại mỹ nữ gợi cảm đi. Nếu không thì đổi thành một anh đẹp trai dịu dàng quyến rũ cũng được. Bảo đảm đám quỷ háo sắc kia sẽ chen lấn nhau muốn uống canh Mạnh bà. Canh Mạnh bà buôn bán làm ăn tốt thì tiền tự nhiên liền đến tay. Chao ôi, nghe nói người xưa luôn cứng đầu, ngay cả ma quỷ thời xưa cũng toàn một đấm cứng đầu không biết thay đổi!”