Chương 15

“Đại ca, về sau chúng ta liền đi theo người lăn lộn, tiểu sinh có lễ.”

“Không sai không sai, có lễ có lễ.”

Đến lúc này, Yêu Cốt mới biết du hồn tự xưng là "tiểu sinh" kia hình như là một thư sinh, nhưng sau khi chết nhiều năm đã quên đi nhiều chuyện, người chỉ biết phụ họa kia lại chỉ nhớ rõ bản thân trước khi chết là thổ phỉ, những thứ khác cũng không nhớ rõ.

Khóe mắt Yêu Cốt giật giật nhìn hai du hồn, thư sinh cùng thổ phỉ? Sự kết hợp này thật sự là tuyệt phối.

Yêu Cốt không ở lại quá lâu, nếu hai du hồn bằng lòng đi theo nàng, về sau mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.

Vừa trở về từ trong không gian, Yêu Cốt liền nghe thấy âm thanh răn dạy trong đại sảnh, khẽ cong môi vẽ ra một vòng cung thực hiện được.

Khi Yêu Cốt nghênh ngang đi vào đại sảnh, quả nhiên nhìn thấy nhị sư huynh Vô Năng đang răn dạy Vô Nhân Vô Duyên, nguyên nhân là vì bọn họ ăn vụng màn thầu, hai người lại khóc không ra nước mắt.

“Nhị sư huynh, chúng ta thật sự không trộm, là nó từ trên trời rơi xuống.”

Vô Nhân vẫn đang tranh luận cho bản thân, hắn thật sự ăn màn thầu, nhưng hắn không phải trộm.

"Hừ, từ trên trời rơi xuống? Vô Nhân, ngươi đúng là làm cho người khác thất vọng, dám bịa chuyện nói dối vụng về như thế. Xem ra trừng phạt chưa đủ, một khi đã như vậy thì trừng phạt gấp đôi!”

Trừng phạt gấp đôi?

Vậy chẳng phải là quỳ gối sáu ngày ở đây không ăn không uống, còn phải quét tước nhà xí trong hai tháng?

Vô Nhân còn muốn cãi lại nhưng bị Vô Duyên kéo tay: “Đừng nói nữa, tuy rằng chúng ta không trộm, nhưng quả thật chúng ta đã ăn màn thầu, đừng đối nghịch cùng nhị sư huynh.”

Vô Nhân dù sao vẫn là trẻ con, trong lòng cảm thấy ủy khuất nhưng không dám đối nghịch cùng nhị sư huynh, hai mắt đỏ lên, bĩu môi cúi đầu.

Yêu Cốt nheo mắt, Vô Nhân Vô Duyên hai người tuy rằng ngang bướng, nhưng tâm địa không xấu, nhị sư huynh liền không giống, hắn lòng dạ hẹp hòi, làm người âm hiểm, Yêu Cốt sờ sờ cằm, nàng vừa thu nhận hai tiểu đệ du hồn, có nên lại thu thêm hai tiểu đệ hòa thượng không?

“Nhị sư huynh, Vô Tâm tới.”

Hòa thượng tay sai nhìn thấy Yêu Cốt, ngay lập tức lấy lòng nói cho nhị sư huynh. Khi nhị sư huynh nghe thấy hai chữ "Vô Tâm", sự chú ý ngay lập tức chuyển sang Yêu Cốt, nhìn Yêu Cốt cười lạnh một tiếng.

“Vô Tâm tới đúng lúc, ngày hôm qua ngươi ngất đi nên không thể cắt tóc đi tu, hiện tại nếu tỉnh lại rồi thì đến đây để ta cắt tóc đi.”

Nhị sư huynh nháy mắt với mấy tên hòa thượng kia, bọn họ liền đi tới trước mặt Yêu Cốt, đưa tay ra muốn bắt Yêu Cốt, trước khi đám hòa thượng này đυ.ng tới Yêu Cốt, Yêu Cốt liền đi tới trước mặt nhị sư huynh.

“Vô Năng đại sư, ta không phải người của chùa miếu các ngươi, vì sao phải cắt tóc đi tu?”

Vô Năng đại sư?

Ngày hôm qua Yêu Cốt vẫn gọi Vô Năng sư huynh, hôm nay sao lại đột nhiên đổi thành đại sư.

Vô Nhân Vô Duyên không biết chuyện tối hôm qua, nghe thấy Yêu Cốt trực tiếp gọi nhị sư huynh là “Vô Năng”, ngay lập tức trừng lớn mắt, có chút sùng bái nhìn Yêu Cốt, bọn họ không nghĩ tới Yêu Cốt lại lợi hại như thế, dám cứng đối cứng cùng nhị sư huynh!

“Vô Tâm, ngươi đừng già mồm át lẽ phải, mẫu thân ngươi đã bán ngươi cho chùa miếu chúng ta. Vậy nên ngươi chính là người của chùa miếu chúng ta, cần phải cắt tóc đi tu.”

“Ta nghĩ… hình như ngươi hiểu lầm rồi nhỉ, người bán ta là bọn buôn người, không phải mẫu thân của ta.”

Khi Yêu Cốt vừa nói xong, một đám hòa thượng sửng sốt một chút. Đây là tình huống gì? Bọn họ bị người ta lừa rồi sao?

“Nói hươu nói vượn, người nọ rõ ràng chính là mẫu thân ngươi.”

Nhị sư huynh một mực chắc chắn nữ nhân kia chính là mẫu thân của Yêu Cốt, Yêu Cốt cười lạnh một tiếng.

“Có phải mẫu thân của ta hay không, chẳng lẽ ta không nhận ra? Các ngươi cũng biết, ngày hôm qua khi ta tới là bị người đánh bất tỉnh đưa đến đây, các ngươi cho rằng nếu nữ nhân kia là mẫu thân của ta, bà ta sẽ đánh ngất ta bán vào đây sao?”