Chương 33

“Ta không tin ngươi ăn nhiều Hồn Linh Đan như vậy mà vẫn hoàn toàn không nhớ được việc trước kia.”

Hồn Linh Đan của Yêu Cốt có tác dụng ngưng tụ hồn phách, hắn và Thư Sinh là bởi vì hồn phách tiêu tán quá nhanh. Nhưng bây giờ hồn phách của bọn họ đã đủ mạnh, thế nên đã có thể nhớ lại một chút việc của trước kia, hắn nhưng không tin Thư Sinh không nhớ được chút gì.

Thư Sinh lắc lắc chiếc quạt lông vũ trong tay như đang hồi tưởng lại điều gì đó, "Quả thực nhớ ra một số chuyện, nhưng đều là đoạn ngắn đứt đoạn, đến bây giờ tên còn chưa nhớ ra, cảm giác mất trí nhớ thật quá tệ!"

"Nói ra cũng kỳ quái, ta cũng không nhớ ra tên, thôi kệ đi, dù sao ta biết ngươi là Thư Sinh là được. Đúng rồi, ngươi không phải thư sinh sao, vậy hẳn là văn thải không tệ, chúng ta quen biết nhiều năm, ngươi làm tặng ta một bài đi."

“Được thôi, ta suy nghĩ xong sẽ nói cho ngươi.”

Thổ Phỉ cười toe toét, vô cùng dũng cảm mà vỗ bả vai Thư Sinh, thân thể Thư Sinh có chút mềm yếu nên bị Thổ Phỉ đánh cho lúc ẩn lúc hiện.

“Anh em tốt có nghĩa khí, về sau có việc thì ta sẽ bảo vệ ngươi.”

Khóe mắt Thư Sinh giật giật vài cái, nhiều năm như vậy, hình như đều là tên Thổ Phỉ này gây phiền toái cho hắn, che chở hắn gì chứ? Thổ Phỉ thật đúng là không biết xấu hổ, quả nhiên da mặt dày như tường thành.

“Ta cảm thấy đại ca rất không an phận, về sau khẳng định là người làm đại sự, ngươi nói chúng ta có nên thu một vài tiểu đệ ở trong này không?”

Bản chất của Thổ Phỉ cuối cùng cũng lộ ra, Thổ Phỉ mà không có tiểu đệ thì chỉ là tướng không binh, bây giờ hồn phách của hắn mạnh hơn rất nhiều, đủ loại ý tưởng hiện lên trong đầu. Trước đây hắn chỉ là một Thổ Phỉ nhỏ bé, nếu bây giờ thu nhận những du hồn kia, nói không chừng hắn còn có thể làm sơn trại đại vương, cũng coi như là tự chủ lập nghiệp.

Thư sinh lắc lắc cây quạt, mắt sáng ngời nhìn đám du hồn, đám du hồn này yếu hơn bọn họ nhiều, đề nghị của Thổ Phỉ giống như cũng không phải không khả thi.

Nghe được cuộc nói chuyện giữa hai du hồn trong không gian, Yêu Cốt đi theo quản gia vào biệt thự, quả nhiên những người hầu bên trong đều rất tôn kính nàng, xem ra là Lưu lão gia đã dặn dò trước.

Nghe những gì Thổ Phỉ nói, Yêu Cốt nhưng thật ra có chút tán thưởng Thổ Phỉ, so với quân tử khiêm tốn thì nàng thích những người gian trá hơn.

"Thánh Tử đại nhân, bởi vì ngài nói muốn một nơi yên tĩnh, cho nên lão gia nhà ta đã an bài một căn phòng ở hậu viện cho ngài, đi qua đại sảnh liền tới hậu viện. Nhiều năm như vậy, hậu viện cũng chỉ có tiểu thiếu gia ở, những người khác đều bị cấm vào hậu viện."

Cái gì? Nàng không được ở đây?

Yêu Cốt còn muốn cảm nhận thêm sự thoải mái của biệt thự cao cấp hiện đại hoá nhưng lại được bố trí ở hậu viện. Khi Yêu Cốt nhìn thấy cách bố trí của hậu viện thì đen mặt, không thể cho nàng một căn phòng hiện đại hơn sao? Chẳng lẽ nàng phải gắn bó với phòng cổ như này cả đời!

Tuy nhiên, cách bố trí của hậu viện này thực sự tốt hơn nhiều so với đại sảnh, nàng đành miễn cưỡng ở lại vậy.

Lưu quản gia an bài vô cùng chu đáo, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đều làm cho Yêu Cốt rất hài lòng.

Nhưng Yêu Cốt lại ngoài ý muốn phát hiện vị tiểu thiếu gia này có thói quen trồng thảo dược, lại đều là thảo dược quý hiếm. Nàng đang lo không có thảo dược trong người, vậy mà bây giờ lại có nhiều như vậy, đồ đệ này đúng là không uổng công thu nhận.

Đúng là có lời! Vô cùng có lời!

Vào ban đêm, sau khi ăn cơm xong, Yêu Cốt liền đuổi Vô Nhân Vô Duyên đi ngủ, sau đó hành động trong đêm.

Biệt thự của Lưu gia rất lớn, bởi vì tất cả con cháu trực hệ của Lưu gia đều sống ở đây, ngay cả vợ chồng Lưu Vi cũng sống ở đây, chồng của Lưu Vi là rể, điều này cũng cho thấy địa vị của Lưu gia ở huyện Kế. .