Chương 25: Bị theo dõi

Chương 25: Bị theo dõi

Tiểu nhị tựa hồ cũng phát hiện Lam Phong là dược sự nên thái độ rất cung kính, lúc bưng trà đến cho hai người cả khuôn mặt đều nở nụ cười tươi rói, điều này làm cho Vu Nại đối với chức nghiệp này có cái nhìn khác.

“Đại nhân, ngài có việc gì phân phó không?” Đem trà dọn lên, tiểu nhị liền cung kính hỏi Lam Phong một câu.

“Không cần, có việc ta sẽ gọi, ngươi xuống trước đi.” Giọng nói nhàn nhạt xa cách.

“Vậy được.” Người kia cũng không có điểm nào khó chịu, chào một cái rồi lui ra.

Lam Phong thân thủ đem bức mành trước mặt bọn họ xốc lên, Vu Nại phát hiện tay y chợt lóe, bức tường kín mít kia bỗng dưng hiện ra một lỗ hổng. Phía bên kia là một gian phòng không lớn cũng không nhỏ, ngồi đầy người, ở giữa bày một cái đài, phía trước đài là một nữ tử, tựa hồ đang tiến hành đấu giá gì đấy.

Vu Nại biết đây đại khái gọi là sàn đấu giá. Hắn liếc nhìn những người kia, ánh mắt tinh tường nhận ra đám người của Phi Ưng binh đoàn cũng có mặt, bất quá bọn họ ngồi trong góc, nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện được.

Buổi đấu giá tựa hồ bắt đầu, Vu Nại nhìn thấy trong tay nữ tử đang cầm chính là đan dược mà Lam Phong đưa lúc nãy, thế nhưng nữ tử đó nói gì hắn đều không nghe được, ít nhiều có chút tiếc nuối. Một lát sau buổi đấu giá kết thúc, Lam Phong thân thủ xóa đi lỗ hổng trên tường, đồng thời thu hồi thần thức, chỉnh vạt áo ngồi đường hoàng trên ghế.

Cửa mở, vẫn là người trung niên kia, trên tay của hắn cầm nhiều hơn một cái khay, trên đó có một chiếc nhẫn.

“Đại nhân, đây là ngài mới từ buổi đấu giá đan dược thu về, trừ đi chi phí thủ tục, tổng cộng ba vạn năm mươi kim tệ.”

Vu Nại nghe đến con số hàng vạn liền xuýt xoa một phen. Trước kia ở chợ hắn đã từng chứng kiến qua, số tiền này có thể xem như thu nhập trong mười mấy năm của một gia đình bình thường. Một lần nữa chứng minh được dược sư là một chức nghiệp đẻ ra vàng, hắn không khỏi nghĩ đến cái tủ thuốc kia của Lam Phong.

Lam Phong không nói gì, bầu không khí nhất thời có chút lạnh lẽo. Vu Nại hơi nghi hoặc một chút, một lát sau hắn phát hiện Lam Phong tựa hồ đang cười lạnh, kết hợp với bầu không khí này làm người khác sởn cả tóc gáy.

Người trung niên sắc mặt tái nhợt, thần sắc hoang mang: “Đại nhân, đây là giá cao nhất trong buổi đấu giá, ngài có chỗ nào không vừa lòng sao?”

“Đây là đan dược cấp bốn, nơi này cách Phượng Hoàng thành cũng không xa, thế nhưng đan dược cấp bốn trên thị trường không nhiều, ta tin ngươi hiểu ý ta.” Thanh âm già nua của Lam Phong mang theo hàn ý, Vu Nại ngồi bên bất giác run rẩy, không phải vì sợ, mà là vì đang nín cười.

Người trung niên đổ mồ hôi lạnh, nụ cười trên mặt trở nên gượng ép: “Đại nhân, đan dược cấp bốn mặc dù ít, nhưng gần đây trấn nhỏ của chúng tôi vừa đến một vị luyện dược sư cấp bốn, cho nên dược của ngài bán được như vầy là tốt lắm rồi.”

“Luyện dược sư cấp bốn?” Lam Phong trong lòng có chút giật mình, trấn nhỏ này cư nhiên có luyện dược sư đẳng cấp đến vậy, hắn trước giờ chưa từng nghĩ tới.

“Đúng vậy, đến bảy ngày rồi. Tuy rằng chỗ này là trấn nhỏ nhưng thường có nhiều nhân vật lợi hại lai vãng. Mà vị luyện dược sư này tựa hồ muốn định cư ở đây. Hiện tại là khách quen của sàn đấu giá chúng tôi. Đan dược chữa thương bình thường cũng có bán, chỉ có điều dược hiệu so với đại nhân có chút không bằng.”

Từ sàn đấu giá đi ra, tuy rằng cách một lớp áo choàng thật dày nhưng Vu Nại vẫn cảm nhận được áp suất thấp trên người Lam Phong, hắn định mở miệng, bên tai lại truyền đến giọng nói của y: “Theo sát ta, đừng nói chuyện.”

Vu Nại ngơ ngác, bắt đầu mẫn cảm phát hiện tựa hồ có người theo dõi bọn họ, không dám nói gì, theo sát Lam Phong trái rẽ phải quẹo, sau đó tại một nơi vắng vẻ mở ra kết giới.

Hết chương 25