Chương 24: Thích Hay Không

Tiêu Vãn Sương từ trong lòng Kỳ Liên Hàn giãy thoát ra, cợt nhả hỏi, “Vương gia, ngài không thích Vãn Sương a?”

Kỳ Liên Hàn không đáp lời, mặt lạnh băng như cũ. Hàn Vương gia lạnh lẽo như băng này có biết tình là gì hay không?

Sau một lúc lâu.

Kỳ Liên Hàn bá đạo nói với Tiêu Vãn Sương, “Không được thích Nam Cung Giác, có nghe hay không.”

Tiêu Vãn Sương nghe câu nói bá đạo tựa như mệnh lệnh này của Kỳ Liên Hàn, trong lòng âm thầm nghĩ, chẳng lẽ là Kỳ Liên Hàn đã động tâm với mình rồi sao.

Trong lòng nàng dâng lên một tia vui sướиɠ nho nhỏ, Hàn Vương nếu thích nàng, vậy nàng nguyện ý gả cho hắn.

Tiêu Vãn Sương cười khúc khích, “Vương gia yên tâm, Vãn Sương sẽ không thích người như Nam Cung Giác đâu.”

“Lại nói Nam Cung Giác đen như vậy, dáng vẻ khó coi, Vãn Sương sẽ không thích người như vậy đâu!” Tiêu Vãn Sương nói một câu thật lòng.

“Sương Sương, nói cho bổn vương biết ngươi thích nam tử bộ dáng thế nào?” Ánh mắt Kỳ Liên Hàn dừng trên người Tiêu Vãn Sương.

Tiêu Vãn Sương ngẩng đầu mê đắm liếc Kỳ Liên Hàn một cái, không trả lời, trong lòng nghĩ, ta đương nhiên là thích nam tử anh tuấn tiêu sái, võ công lại tốt giống như ngươi vậy!

Nếu kiếp trước nàng vẫn luôn yên ổn ở bên Kỳ Liên Hàn, chắc chắn sẽ là một kết quả khác đi!

Kiếp trước, nàng gả cho Kỳ Liên Hàn chỉ là vì báo ân cho Tiêu Vũ Ninh, nàng không thích Kỳ Liên Hàn. Nàng vì Tiêu Vũ Ninh, không có cách nào mới gả cho Kỳ Liên Hàn. Chính là nàng không cam lòng, vì sao nàng phải gả cho một Vương gia tàn phế.



Khi còn nhỏ nàng bị Thẩm Mính Hương nhốt vào phòng tối, cũng không cho phép hạ nhân cho nàng ăn cơm, là Tiêu Vũ Ninh trộm đem một chén cơm cho nàng ăn. Nàng cảm thấy Tiêu Vũ Ninh thật tốt, từ đó về sau nàng vẫn luôn nguyện ý thân cận với Tiêu Vũ Ninh, nguyện ý vì Tiêu Vũ Ninh làm bất cứ chuyện gì.

Sau khi nàng gả cho Kỳ Liên Hàn, vốn dĩ cũng nghĩ tới cuộc sống giúp chồng dạy con, thế nhưng nàng lại gặp Kỳ Liên Thành, Kỳ Liên Thành tỏ ra tốt với nàng, nàng vì hắn trả giá tất cả, thậm chí là mạng nàng.

Kỳ Liên Thành là người kiếp trước nàng yêu, kiếp này lại hận đến thấu xương.

Nàng sao có thể động tâm với người như Kỳ Liên Thành, kỳ thật Kỳ Liên Hàn không phải rất tốt sao?

Kỳ Liên Hàn nhìn Tiêu Vãn Sương hài hước nói, “Ngày ấy ngươi trộm quả Cửu Diệp, đã từng nói ngươi thích bổn vương.”

Tiêu Vãn Sương kinh ngạc liếc nhìn Kỳ Liên Hàn một cái.

Ngày ấy, nàng cùng Hàn Vương gia dây dưa, lúc ấy đại ca Tiêu Dục xuất hiện đánh ngất Hàn Vương gia cứu nàng.

Lúc ấy nàng vì để Tiêu Dục có thể giữ kín bí mật kia, bịa ra một cái cớ, chính là nàng nói với Tiêu Dục, nàng thích Hàn Vương gia.

Tiêu Vãn Sương mặt đỏ lên, lời này thế mà lại bị Kỳ Liên Hàn nghe thấy.

Ngay sau đó, Tiêu Vãn Sương phản ứng lại, lúc ấy là Kỳ Liên Hàn giả vờ bất tỉnh.

Nói vậy, nàng cùng đại ca nàng đều bại lộ. Khó trách, Kỳ Liên Hàn nhanh như thế đã phát hiện ra thân phận mình, còn tìm hiểu nguồn gốc điều tra Tiêu Dục rõ ràng.



Kỳ Liên Hàn thật sự quá đáng sợ, cũng thật sự quá lợi hại. Còn may không trở thành đối thủ, nếu trở thành đối thủ nàng thật sự đấu không lại hắn.

Kỳ Liên Hàn nhìn Tiêu Vãn Sương đang phát ngốc hỏi lại một lần nữa, “Tiêu Vãn Sương, ngươi thích bổn vương sao?”

“Hàn Vương ngài thích Vãn Sương sao?” Tiêu Vãn Sương hỏi ngược lại.

“Không còn sớm nữa, ngươi nghỉ ngơi sớm đi.”

Tiêu Vãn Sương còn chưa kịp phản ứng, Kỳ Liên Hàn liền biến mất trước mắt Tiêu Vãn Sương.

Tiêu Vãn Sương hướng tới cửa sổ, hướng tới cửa hô to, “Kỳ Liên Hàn, ngài sao lại đi, ngài còn chưa trả lời ta đâu!”

Kỳ Liên Hàn khinh công thật là giỏi, hắn đi ra từ đâu? Cửa sổ hay là cửa.

Tiêu Vãn Sương nhìn cửa sổ khép hờ, hóa ra Kỳ Liên Hàn là từ cửa sổ đi ra.

Tiêu Vãn Sương đóng kỹ cửa sổ, nếu Kỳ Liên Hàn bảo nàng nghỉ ngơi sớm chút, vậy nàng liền nghỉ ngơi sớm chút đi!

Cởϊ áσ ngoài lên giường, chuẩn bị ngủ.

Còn có mấy ngày nữa, nàng sẽ vào Nhã Phong các ở, còn có mấy ngày nữa Thẩm Mính Hương sẽ chọn nha hoàn mới cho nàng.

Cũng không biết Thẩm Mính Hương sẽ chọn nha hoàn kiểu gì cho mình.