Chương 6

Âm phủ về đêm, từng ánh đèn lấp lánh chiếu sáng mọi nẻo đường, những ngôi sao sáng bầu trời bao la... Từng chiếc xe nối đuôi nhau trên con đường cao tốc thủ đô F. Nổi bật có duy nhất chiếc xe thể thao màu trắng phóng như bay trên làn đường này. Còn lí do nó nổi bật thì có vô vàn a.

" Thừa Ngạo, anh đi chậm thôi a. "

Giọng nói ma mị có phần ngà ngà say của Khiết Tử Tịnh vang lên. Cô vươn người ra đằng trước, bàn tay cũng mơn trớn đùa nghịch bờ ngực của Diêm Thừa Ngạo.

" Tiểu Tịnh, em say rồi, ngồi yên. "

Hắn nói rồi nhíu mày liếc nhìn gương mặt ửng đỏ của cô qua gương chiếu hậu. Hắn thở dài, không ngờ tửu lượng của tiểu nha đầu này yếu đến thế. Mới uống có chút xíu đã say khướt như vậy. Sau lần này hắn nhất định sẽ nhớ, dù có chuyện gì sảy ra đều không được cho cô gái phiền phức này uống rượu nữa.

" Anh nói ai say? Bà đây chính là đang rất tỉnh a. Anh không thấy tôi đây vẫn đứng vững khi trời đất đang chao đảo thế này ư? "

Mặt cô dỏ bừng vừa nói vừa ngang nhiên ôm cổ hắn, từng hơi thở của cô phả vào tai hắn khiến khuôn mặt hắn đỏ bừng. Dù khả năng chịu đựng của hắn có tốt đến đâu thì khi gặp phải vấn đề này mà hắn không có phản ứng thì một hắn chính là trai cong, hai là hắn yếu sinh lý. Mà hắn lại không phải là người thuộc hai loại trên, hơn nữa có hormone nam giới rất dồi dào, hắn khẽ ho một tiếng rồi nói :

" Khiết Tử Tịnh, em là đang quyến rũ anh sao? Ngồi yên đi, anh mà không kiềm chế được là em tự chịu đó. "

Cô cũng có vẻ ý thức được đôi chút, liền ngã về phía sau, lăn dài trên băng ghế sau, đánh một giấc ngon lành.

_______

Đỗ xe vào hầm để xe xong, Diêm Thừa Ngạo thở dài, mở cửa phía sau, bế cô gái đang say khướt kia về phòng.

Nhìn mặt cô không hiểu sao hắn lại thấy bộ dạng say khướt này lại rất dễ thương. Khụ, nhất định là hắn cũng say rồi, bỏ đi bỏ đi.



Hắn nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, miễn cưỡng tháo đôi giày cô đang đi ở chân ra, đắp chăn lại cho cô cẩn thận.

" Hừ, Diêm Thừa Ngạo ta đây lại có thể hầu hạ con gái? Chẹp, nha đầu à, em nên cảm thấy vinh hạnh. "

Khiết Tử Tịnh đầu đau như búa bổ, khắp người nóng hầm hầm. Cô liền vô thức đạp chăn ra khỏi người rồi mê man kéo áo khoác, giật cổ áo, tay cô bỗng bị giữ chặt không thể cựa quậy.

" Nằm yên, đừng cởi đồ nữa. Em mà cứ vén tới vén lui như vậy là tôi không kìm chế được đấy. Chả nhẽ em muốn có baby đến thế? "

Giọng hắn trầm trầm truyền vào tai cô rồi vô thức buông tay cô ra.

Tay cô được tự do thì lại kéo cổ áo, cuối cùng cởi được chiếc áo phông cuối cùng đang mặc trên người kia, cô lại lịm đi. Diêm Thừa Ngạo nhìn phần thân trên của cô không một mảnh vải, giây trước vừa tỉnh như sáo, giây sau đã như bị bỏ bùa mê. Máu nóng dâng trào lên khắp cơ thể hắn, như muốn thiêu cháy vậy. Thế là hắn liền lao về phía cô, cuồng nhiệt hôn lấy đôi môi khép hờ của cô.

Khiết Tử Tịnh đang nằm thoải mái liền cảm thấy cơ thể như bị vật nặng đè lên, giây sau đó lại cảm thấy có cái gì đó vấn vít miệng mình khiến cô không thể thở nổi. Cô hừ khe khẽ, xô hắn ra theo bản năng. Cách chống đối này của cô lại càng làm kí©h thí©ɧ hắn. Nụ hôn thoáng qua ban đầu trở nên ướŧ áŧ cháy bỏng cuồng nhiệt.

Không biết sau bao lâu hắn mới chịu buông cô ra, cô tham lam mở miệng hít thở luồng không khí tươi mới.

Trong mê say, cô chống hai tay vào ngực hắn, hành động này càng kí©h thí©ɧ cơn du͙© vọиɠ bên trong hắn.

Môi hắn ngậm lấy vành tai cô, liếʍ lúc nhẹ lúc mạnh, rồi lè lưỡi liếʍ thành vòng tròn. Một tay hắn lần lên ngực cô, tay kia cũng giữ chặt hai tay cô trước đầu không cho cô giãy giụa.

Cô khẽ ngân lên, âm thanh này kiến hắn càng thêm kɧoáı ©ảʍ, một lần nữa lại mạnh mẽ chiếm hữu đôi môi căng mọng của cô. Đầu lưỡi hắn linh hoạt như ngón tay, chẳng bao lâu đã khơi lên ngọn lửa du͙© vọиɠ trong cơ thể cô.