Chương 18

Hà Uyển lời nói dịu dàng vừa vặn, Vương Quế trong nội tâm dễ chịu không ít, Hà Tiêu càng là đối với nàng cảm kích không thôi "Vậy thì xin nhờ muội muội rồi!"

Lại nói vài câu, mẹ con An thị liền rời đi, đương nhiên, trước khi đi cũng không quên mang theo những vật phẩm Hà Tiêu hiếu kính.

Hà Cẩn trong lòng kính trọng Hà Tiêu. Nhớ rõ lúc trước Hà Tiêu hồi phủ là lúc mình đã trên danh nghĩa là tĩnh dưỡng tại Lục thị, mặc dù cùng Hà Tiêu cũng chưa tới nói là quan hệ thân mật nhưng Hà Cẩn đối xử với Hà Tiêu luôn không giống với huynh muội khác. Hà Cẩn thuở nhỏ cũng rất yêu thích vị huynh trưởng đối với chính mình cười hòa ái thân thiết, cũng bởi vì một lý do này, Hà Cẩn đối với Vương Quế có kín đáo phê bình, cảm thấy nàng không xứng với huynh trưởng nho nhã này.

Ngoại trừ cô cô Hà Hiểu Dung, Hà Cẩn bởi vì một lòng với bên ngoại tổ, chọc tức Hà Yến Lê, bị cấm hồi Hà phủ một thời gian, Hà Tiêu cũng tới thăm Hà Cẩn, khích lệ nàng chớ cùng phụ thân đối nghịch. Lúc đó Hà Cẩn rất tức giận Hà Tiêu mềm yếu, nhưng từ trước đến nay huyn trưởng cũng chỉ là quan tâm đến mình thôi.

Hà Cẩn kính trọng Hà Tiêu nhân ái có hiếu, tính tình nho nhã, lại cũng bởi vì vậy mà hắn có chuyện buồn. Kiếp trước Hà Tiêu đúng bởi vì tính tình mềm yếu mà tan cửa nát nhà,kết cục bi thảm mà hỏa thiêu thi thể.

Hà Cẩn nhìn huynh trưởng mà lo lắng thay hắn, thấy huynh trưởng mặt đầy vui vẻ nhìn mình, Hà Cẩn chợt cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ là còn nhiều thời gian.

An thị đi rồi, Hà Cẩn lại dùng huynh trưởng và đại tẩu có cơ hội nói chút chuyện, tự mình tiễn huynh trưởng và đại tẩu đến trước cửa phủ, thừa lúc hai người lên xe ngựa nàng vậy mới rời đi.

Hà Cẩn lần này nhiệt tình vốn là không có ý, kiếp trước Hà Tiêu qua đời, Hà Cẩn không kịp tới nhìn mặt hắn lần cuối. Trước mắt thấy Hà Tiêu nàng cũng có chút yên tâm trong áy náy, nói chuyện cũng nhiều hơn một chút, như thế là đủ.

Hà Cẩn trên đường trở lại viện gặp phải Hà Yên. Trên người nàng ngạo khí một chút đều không có, xa xa nhìn thấy Hà Cẩn liền vọi vàng tránh né, Hà Yên không biết ở đâu, mấy ngày nay thần hình tiều tụy không ít. Nếu không phải Trúc Đinh bên cạnh nói Hà Cẩn đó là ai, Hà Cẩn còn suýt chút nữa nhận không ra nàng rồi.

Nhìn tình cảnh trước mặt, Hà Cẩn chỉ cười cười, nhưng trong lòng thì tỉnh táo, thời thế luôn hồi, như chính mình bị phớt lời, chỉ sợ hôm nay là Hà Yên, ngày mai là chính mình.

*******

Lại là một ngày gió sớm quất vào mặt.

Mấy nha hoàn mới vào viện vẫn an phận thủ thường. Diệu Châu nhạy bén, Hà Cẩn liền đem công việc giáo huấn tỳ nữ cho nàng xử lý, đừng nhìn Diệu Châu trông thấy người ba phần cười, xử lý truyện trẻ con đυ.ng chạm cũng không phải tốt vừa đâu.

Nha hoàn mới đến, Tề Mai, là nha hoàn mặt tròn, là người chất phác trung thực nhưng trời sinh tính tình cậu nệ nhát gan, sợ phiền phức, sáng nay đã tay chân vụng về mà làm vỡ một chiếc ly lưu ly sơn màu.

Cái ly lúc rơi xuống đất vang lên một tiếng giòn tan, Tề Mai lập tức cứng người đứng tại chỗ, sau đó oa oa khóc lớn. Nha hoàn mới tới cố tình an ủi, tuy nhiên cũng bó tay không dám đứng lên phía trước, sợ giúp Tề Mai sẽ đắc tội chủ tử.

Đã qua hồi lâu, mới có một nha hoàn y phục màu vàng đứng ra, nàng do dự hồi lâu mới hạ quyết tâm, đem Tề Mai đứng dậy, lung tung lau nước mắt nước mũi cho Tề Mai, lền đem nàng tới trước mặt Diệu Châu nhận tội.

Diệu Châu cùng Hà Cẩn nói chuyện này đã là lúc buổi trưa.

Hà Cẩn ăn hết một miếng cá Tây Hồ dấm chua đã buông đũa xuống.

Diệu Châu lại múc cho Hà Cẩn thêm một chén canh nóng nữa nhưng Hà Cẩn lại lắc đầu không muốn uống.

"Tiểu nha hoàn kia em xử lý thế nào?" Hà Cẩn cười nhìn Diệu Châu, Diệu Châu làm việc là nàng yên tâm.

"Hồi tiểu thư, nô tỳ đem Tề Mai khiển trách trước mắt mọi người một lúc, khấu trừ tiền tiêu vặt của nàng hàng tháng, bắt buộc nàng cho dù là đập nồi bán sắt (quyết hoàn thành bất chấp tốn kém) cũng phải đem ngân lượng tu bổ cho cái chén lưu ly kia" Diệu Châu hung ác nói, dừng một chút, nàng cong mi cười cười, đột nhiên xoay chuyển " Em nhớ rõ lời tiểu thư đã từng nói qua, tất nhiên sẽ không đem cái người đáng thương kia bức bách tới chỗ chết, nô tỳ tìm chỗ trống gọi Tề Mai ra hậu viện, lấy chút nhân lượng cho nàng, lại nói là tiểu thư phân phó chiếc ly lưu ly nhỏ kia không cần nàng bồi thường cho nàng chút ngân lượng cũng là tiểu thư ngài hảo tâm cho tiền mẹ nàng khám bệnh. Tiểu nha đầu kia nghe nói đến đó là cảm động rơi nước mắt. nói là muốn làm trâu làm ngựa báo đáp tiểu thư."

Diệu Châu tặc lưỡi mà cười, Hà Cẩn véo một cái mũi xinh xắn của nàng, cười nói: "Đi tìm Tuyền Ngư lĩnh chút ngân lượng đi, ta thế nhưng không nhỡ để em thay ta nhỏ máu cắt thịt. Còn nữa, em rõ ràng thèm mấy chiếc bánh ngọt này hồi lâu, cùng nhau nhận lấy, nếu ăn xong còn muốn nữa thì tìm đầu bếp."