Chương 4

Freen cẩn thận đặt Becky ở ghế phụ, nhẹ nhàng kéo ghế nằm xuống để cô được thoải mái. Nhìn Becky cũng đã say ngủ lại không biết nhà cô ở đâu lại cũng không tiện gọi hỏi bà nội nàng đành đưa về nhà mình ở gần đó

Freen bế Becky vào trong nhà vừa đến cửa liền gặp quản gia đang đứng đó

- Cô chủ, cô đã về. Để tôi cho người chuẩn bị phòng cho cô ấy

- Ah không cần đâu, để cô ấy nằm ngủ ở phòng tôi là được rồi, dù sao tỉnh lại cũng rời khỏi, không cần quá phức tạp – Freen liền lên tiếng từ chối – Chú cứ đi làm việc của mình đi

- Dạ vâng

Quản gia nhìn theo hướng cô rời đi mà trong đầu không khỏi dậy lên tò mò, trước giờ trừ Noey ra đây là lần đầu Freen đưa người lạ vào nhà còn đưa vào phòng của mình

Freen đặt nhẹ nàng nằm lên giường, đắp chăn lại chỉnh nhiệt độ phòng lại cho bớt lạnh rồi ngồi xuống ghế bên cạnh giuờng

Freen ngồi đó mà nhìn ngắm Becky đến bất thần, tay không tự chủ chỉnh lại lọn tóc rơi che đi khuôn mặt cô, còn vô thức mỉm cười "Khi không nói chuyện cô ta cũng rất đáng yêu đấy chứ, nhìn cứ như thiên thần" sau đó bỗng nhiên nhận ra có điều gì không đúng liền lập tức thu hồi toàn bộ hành động người giật lui về phía sau tự mắng mình "Mày điên rồi Freen từ bao giờ lại có thể biếи ŧɦái như vậy, một ngày lại nhìn ngắm người khác ngủ đến 2 lần còn đến mức cười ngây dại, thật không thể chấp nhận được rồi"

Freen để ý mặt Becky hai má có chút ửng đỏ, trên trán vẫn lấm tấm mồ hôi, mới bước tới đặt tay lến trán cô xem xét "Nóng quá vậy nè, chắc vì đêm qua mà đã bị cảm"

Freen rời khỏi phòng bước xuống nhà bếp nhìn người làm trong nhà đang loay hoay làm việc cô cũng không tiện sai, đành lên mạng search cách nấu "Oh cũng không quá khó, không gì có thể làm khó được Freen Sarocha này"

Freen làm theo từng bước hướng dẫn một nhưng đây là lần đầu tiên và duy nhất trong 30 năm qua cô vào bếp, cầm dao chưa được mấy tốt đang cắt gừng và hành thì lỡ lầm cắt luôn vào tay làm một đường sâu không hề nhẹ "Ây da" tiếng la thất thanh của cô khiến mọi người tập trung nhìn về, hoảng hốt nhìn cô chủ đang bị đứt tay thì nháo nhào cả lên

- Cô chủ, cô không sao chứ?

- Người đâu gọi bác sĩ

- Mau mau

- ..

- Được rồi tôi không sao. Đừng làm quá lên như vậy, cứ làm việc tiếp đi

Bận nghe đám người làm ồn ào mà Freen quên để ý nồi cháo đang sôi sùng sục trên bếp, vội mở nắp ra mà quên mất nó đang nóng khiến tay đang bị thương lại thêm thương, ai cũng toát hết mồ hôi lạnh nơm nớp lo sợ nhưng vì cô đã hạ lệnh nên không dám gây náo

Cuối cùng sau khi vật lộn Freen đã nấu được một tô cháo thơm ngon về mặt nào đó, cô chuẩn bị thêm một ly nước cam rồi tự mình mang lên phòng đặt cạnh đầu giường

Freen nhìn Becky có dấu hiệu sắp tỉnh thì liền quay người hỏi thăm

- Cô dậy rồi sao?

Becky vừa mở mắt ra liền đập vào trước mắt cô là khuôn mặt của Freen, khiến cô hoảng hốt lấy mềm che lấy người, tay chỉ thẳng vào mặt Freen, miệng liên tục mắng chửi

- Chị, chị, chị đã làm gì tôi?

- Hừ, cô cũng thật biết cách khiến người khác tổn thương nhỉ - Freen nhếch môi cười "Mình quan tâm cô ta vậy mà giờ cô ta tỉnh dậy lại làm ra một bộ dáng như mình là kẻ biếи ŧɦái nhân lúc cô ta ngủ mà làm ra chuyện đồϊ ҍạϊ vậy" – Yên tâm đi tôi không phải là kẻ nhân lúc người khác không hay không biết mà giở trò đê tiện đâu, hơn nữa không phải ai tôi cũng lên giường, cô thì càng không

- Hôm qua không phải cũng đã sao? – Becky không cho là đúng khoanh tay, mặt hướng ra ngoài cửa sổ mà nói

- Cũng thật là kỳ lạ, không phải đã nói chuyện hôm qua coi như xoá bỏ, chúng ta xem nhau như người xa lạ ah, vậy mà hễ thấy tôi cô lại liền lấy chuyện đó ra để nhắc lại, hay là – Freen nhướn mày nhìn nàng – Hay là

- Hay là cái gì? – Becky quát lớn

- Hay là cô có ý gì với tôi, lại cũng thích đêm qua nên mới 5 lần 7 lượt nhắc đến – Freen đưa miệng sát vào tai Becky mà nói

- Chị đừng có mà tự suy diễn, tôi không có – Hai má Becky hơi ửng đỏ lên vì hành động đầy ám muội của Freen, cũng may là trong phòng không bật đèn nếu không cô có chết cũng không rửa được oan khuất này

- Không có thì được rồi, chỉ sợ cô lại yêu thích tôi thì không biết làm sao cho phải đây. Tôi biết bản thân xinh đẹp và đầy quyến rũ nhưng nếu mà ngày cả nữ nhân cũng thích tôi như vậy há quá là bất công cho một đám nam nhân rồi – Freen trưng ra khuôn mặt đầy vẻ tự tin kèm nụ cười nữa miệng quen thuộc trên thương trường

- Chị bớt tự tin đi, tôi Rebecca Patricia Armstrong sẽ không bao giờ thích Freen Sarocha Chamkimha chị, KHÔNG BAO GIỜ nghe rõ chưa

- Vậy thì tốt quá

Nói xong Freen liền rời đi, nếu ở trong phòng đó nữa không biết cô sẽ tiếp tục làm ra điều gì mất mặt nữa, chỉ trong một ngày mà cô liên tục đánh mất hình tượng đỉnh đạc của bản thân mà đi gây chuyện với một nữ nhân xa lạ, chính cô bây giờ còn không nhận ra được chính mình vì sao mà như thế

Becky ngồi thẳng trên giường nhìn theo bóng lưng Freen rời khỏi, bỗng dưng trong lòng dâng lên một cảm giác gì đó khó chịu nhưng trong chốt lát cũng thoáng biến mất mà chính cô cũng không kịp cảm nhận được đó là gì. Mùi hương của tô cháo bên cạnh trong mùi thơm của gừng và hành còn mang theo chút gì đó nồng đậm của khét khiến Becky hơi nhíu nhíu mày

- Gì vậy cháo bị khét sao? Đầu bếp nhà này nấu ăn cũng thật quá cẩu thả, nếu là ở nhà mình thì đã thẳng tay đuổi đi rồi – Becky khẽ nhếch mép cười – Chị ta nhìn vậy mà cũng quá dễ dãi

- A – Ở dưới nhà có tiếng rên khẽ nhẹ của ai đó tuy vậy vẫn không thể lọt khỏi tay của nàng, Becky không quan tâm đến tô cháo kia mà rời giường bước đến trước cửa phòng khẽ nhìn xuống xem xét sự tình

Tiếng rên đó không phải của ai khác mà là của Freen, do quản gia sát trùng vết đứt lúc nãy khá rát mà gây nên

- Nhẹ tay một chút đi – Freen mi tâm nhíu lại miệng không khỏi có chút trách móc

- Cô chủ tôi là đã nhẹ tay lắm rồi, cô là nên cẩn thận một chút từ nay tránh xa cửa bếp đi tránh đi chúng tôi một nhà lo sợ cô bị thương, tâm tình hốt hoảng – Quản gia không cho là đúng, một chút cũng không kiêng nể mà đối đáp

Freen nâng mi nhìn quanh nhà một lượt, tất thảy thu về toàn bộ hình ảnh người làm cả nhà vây chật kín căn phòng đang thấp thỏm hướng cô mà nhìn tới, lại nhớ đến tình cảnh Becky lúc nãy vừa tỉnh dậy liền làm ra một loạt hành động kia với mình thì không tránh khỏi có chút cảm giác chế giễu, người hơi ngã ra phía sau miệng cười như không cười mà thở dài bất đắc dĩ

- Tôi biết rồi dù sao cũng chỉ là làm ơn mắc oán

Becky đứng ở trên nghe qua có chút nhột nhột ở sau gáy, bản thân như muốn tát vào mặt mình, mím mím môi quay ngược vào trong, nhìn chén cháo cùng ly nước cam trên bàn mà cảm thấy hối lỗi vô cùng. Tay nâng chén cháo lên một hơi húp cạn, sau đó uống sạch ly nước cam bên cạnh, Freen còn cẩn thận để một chiếc khăn ấm cho Becky.

- Haizz, có lỗi quá lần nào cũng vừa mở mặt liền ra tay đánh hay mắng chửi, mất mặt quá đi thôi – Thoáng thấy có xấp giấy note cùng viết trên bàn Becky liền với lấy, đắn đo lên xuống một hồi cũng không biết viết gì cho thích hợp cuối cùng đành viết lên bốn chữ "Cảm ơn!! Xin lỗi" mà thôi

Becky từ từ rời khỏi phòng nhẹ nhàng bước xuống lầu, thân hướng cửa chính mà đi, tránh gây ra ồn ào tạo nên chú ý từ cô nhưng mới đi được nữa đường đã bị cô phát hiện lên tiếng ngăn cản

- Từ bao giờ Armstrong Gia lại dung dưỡng ra việc rời đi không chào hỏi chủ nhà vậy, muốn đi cũng có thể thẳng lưng mà đi không cần thậm thụt vậy đâu, Rebecca Patricia – Freen miệng tươi cười buông lời châm chọc

Becky nhướn nhướn mi mắt, thẳng lưng, Becky bị Freen chọc tức liền quên mất sự hối lỗi của mình vừa nãy đối với Freen, ánh mắt có chút căm phẫn hướng cô mà nhìn tới, lòng có chút muốn bay đến xé banh cái miệng đang tươi cười kia "Thật là vừa có chút hảo cảm, chị ta đúng là người không biết nặng nhẹ mà"

- Có ai nói lúc chị cười trông cực kỳ đáng ghét hay không? – Becky một chút cũng không thua kém

- Chà hình như vẫn chưa – Freen chẹp miệng một cái, ánh mắt hơi suy tư như đang suy nghĩ gì đó – Mọi người ai cũng thường bảo tôi cười rất quyến rũ và hút hồn, cô chắc là người đầu tiên và cũng duy nhất mất rồi, đáng tiếc – Bộ dạng tỏ ra có chút ảo não

- Cô nếu không làm diễn viên thật sự là rất tiếc đó, diễn cũng quá sâu rồi

Freen không khỏi thu hồi diễn xuất mà phì cười, người đứng dậy hướng Becky mà bước tới

- Cô về thì tôi đưa cô về, cũng không cần phải như vậy rời đi, tôi không muốn bà nội trách mắng

- Chị cũng là trọng điểm không muốn bị bà nội quở trách mà thôi.

- Tôi không phải hoàn toàn vì bà, tôi là người có nguyên tắc tôi đã đồng ý đưa cô về nhất định sẽ đưa đến nơi về đến chốn

- Không cần tôi tự về được, tôi gọi điện thoại sẽ có người đến đón tôi thôi, cũng là an toàn về nhà

Becky hành động nhanh chóng vừa nghĩ liền lập tức mở điện thoại ấn phím nhanh gọi đi, chuông điện thoại đổ qua một hồi đâu bên kia liền bắt máy nhẹ giọng trả lời

- Hallo

- Làm gì mà nhỏ giọng quá vậy – Becky có chút nghi hoặc nhưng tạm thời bỏ qua đi vào việc chính – Irin, mày đang ở đâu? Qua đón tao liền đi

Irin cười cười nhẹ nhìn qua người kia đang chống cằm chờ mình nói chuyện điện thoại, tuy nhìn bề ngoài là không chút thúc giục nhưng thông qua ánh mắt có thể thấy được chính là "Lập tức nhanh chóng cúp máy"

- Xin lỗi mày nha Becky, tao không qua đón được, mày tự book grab hay taxi tạm nha, bye

Nói xong không đợi Becky tiếp lời liền lập tức cúp máy, cô đầu dây bên kia bị đứa bạn thân duy nhất của mình thẳng thừng từ chối hơn nữa là ngang nhiên to gan cúp máy, thì không khỏi đứng hình vài giây

Freen trông Becky gương mặt đang đơ ra đến đáng yêu thì liền ngây ngốc đứng nhìn môi không tự chủ cong lên cười nhẹ đến khi cô phục hồi dáng vẻ sinh ra chút tức khí trong lòng thì mới bừng tỉnh

- Cả gan dám cúp máy của tao, mày là muốn tao đày ra chi nhánh xa xôi không có trai đẹp rồi

- Không có người đưa về tôi đưa cô về

- Đã bảo không cần Grab hay taxi đầy đường gọi là có thôi – Becky cương quyết từ chối

- Cô nghỉ khu nhà riêng ở đây mấy xe đó muốn vào là vào được sao, tôi không cho thì ai dám đón

- Oh – Becky đứng bên suy tư tính toán thiệt hơn "Cũng đúng khu biệt lập đâu phải muốn ra vô là được, mà đi cũng tốn tiền tự dưng có tài xế free không xài có chút lãng phí" – Vậy là chị nói đó, đưa tôi về nhà đi

Irin bên này cúp máy trong lòng vô cùng bức bách, hướng người đối diện cười miễn cưỡng "Becky ơi, về nhà đừng có mà đày tao ra biên cương tao sợ lắm"

Quay lại cách đây hơn nữa tiếng đồng hồ, Irin sau khi rời khỏi phòng nhìn một nhà 3 người kia đều không có mặt, thì liền lái xe hướng phố thị tìm vui, thấy có một quán café ở ngã 4 đường vừa khai trương có chút đông đúc lập tức rẽ vào. Nhìn một đám người xếp hàng rồng rắn kéo dài trong lòng không khỏi mừng thầm có thể ở đây tìm được hoàng tử trong mộng. Giữa cái nắng nóng bức ở Bangkok thế này làm sao cô chịu được việc chờ đợi cả tiếng đồng hồ được, đương nhiên miệng dũa ba năm dùng một giờ, há không phải trong lúc này sử dụng. Irin dùng miệng lưỡi của mình dành được ngay hàng đầu tiên đứng vào, nghiễm nhiên không cần tốn chút công sức mà đã mua được một ly café thơm ngon, chỉ là không ngờ vì vậy mà lọt vào mắt một người đang ngồi trong góc cách đó không xa.

Noey hiếm lắm bắt được dịp Freen rời khỏi công ty về nhà sớm, tất nhiên liền không bỏ lỡ thời cơ mà trốn việc, đối với người cuồng công việc như Freen một năm 365 ngày kể cả lễ tết thì điều ngập tràn trong đó, Noey là người bạn kiêm đương nhiệm cố vấn chính là phải đồng hành tăng ca, đời sống lãnh phí cả mấy năm tuổi thanh xuân. Cứ nghĩ ngày đầu sau khi thanh trừ nội bộ công ty chắc chắn Chamkimha Tổng kia sẽ bắt cô tăng ca suốt đêm đến mấy tuần ai ngờ lại còn được về sớm thoả mãn đi kiếm cái gì đó tăng thú vị cho cuộc sống đầy tẻ nhạt này

Ngồi góc trong từ đầu đến cuối quan sát người kia miệng liếng thoắng phân bua kiếm chỗ từ hàng cuối lên tận hàng đầu, trong lòng không khỏi có chút thán phục và cảm thấy thú vị, miệng khẽ cong lên cười. Noey đứng dậy rời chỗ bước đến gần nhỏ, đợi khi nhỏ tính tiền vừa xong thì liền cố tính để nhỏ va vào mình, ly café do va đập nắp ly liền bung ra, nước bên trong hất thẳng vào người Noey, vì có chút đau nên khẽ nhíu mày, lập tức liền la lên ăn vạ

- AAAA - Irin chưa kịp lên tiếng chửi mắng liền bị Noey phủ đầu - Cô bị mù hay sao đi đứng cũng không thấy đường mà lại đâm sầm vào người khác

Cả quán café vì sự tình ồn ào liền lập tức nhìn về phía hai người, khiến nhỏ có oan mà không nói ra được, trong lòng thập phần ấm ức "Rõ ràng là kiện cáo trước mà"

- Anh đυ.ng trúng tôi vậy mà còn vừa ăn cướp vừa la làng

- Cô bị điên hay sao vậy, cô nghĩ tôi khùng đến nỗi, biết trong tay cô có ly café nóng còn tự mình lao tới để bị phỏng sao?

Irin bị nói đến á khẩu, suy ngẫm một hồi thì có chút gì đó không đúng, cũng không biết là không đúng ở chỗ nào, nhìn xung quanh mọi người điều đang hướng về mình đành xuống nước nhượng bộ

- Vậy anh muốn gì?

- Bồi thường đi – Noey bộ dạng kẻ người chiến thắng cười đắc ý

Irin miệng cười mỉa mai hừ lạnh một tiếng "Hoá ra là kẻ làm tiền, muốn qua chút ít bồi thường" giờ thì cô đã tìm ra được cái điểm không đúng đó nằm ở đâu rồi

- Anh muốn bao nhiêu tiền?

- Ấy ấy, đừng có mà hiểu lầm, tiền tôi không có thiếu đâu ah nha.

- Vậy rốt cuộc là anh muốn gì, nói thẳng đi? – Irin có chút không kiên nhẫn đáp lời

- Tôi dạo gần đây có chút buồn chán, cần kiếm tiểu nô tì để chơi đùa, cô liền trở thành đi sau 2 tháng sẽ lập tức giải khai

Irin khí nóng xông lên tận đỉnh đầu, trước giờ ngoài Becky có thể khi dễ cô, hôm nay há gì có thể để người thứ hai, tự thấy bản thân người trị được mình còn chưa ra đời, làm sao dễ dàng để miệng quạ của nàng nói trúng được chứ, để Noey trị mình liền lập tức phản bác

- Anh đừng có vọng tưởng, cùng lắm tôi đền tiền, cũng đừng hòng mong tôi làm trò tiêu khiển của anh

Noey mặt không chút biến sắc, nụ cười trên môi càng thêm nồng đậm

- Vậy thì cô chuẩn bị phủi sạch mông vào tù ngồi nha, thân thể trắng muốt như vậy vào trong đó chắc lúc ra sẽ không còn được như vậy. Bất quá nếu cô muốn tôi sẽ cho cô vào đó

- Cái gì?

Irin tâm tình hoảng loạn nhìn người đối diện mình "Chị ta đang nói gì vậy?", cố hít sâu một hơi lấy lại tinh thần hướng Hoàng Oành hừ lạnh

- Anh đừng hòng doạ được tôi, tôi không có sợ đâu

- Tôi nào dám doạ cô, theo luật pháp hiện hành cô là cô gây thương tích chho tôi nhẹ là bồi thường tiền, nặng thì ở tù vài ba tháng. Mà tôi đây lại không cần tiền nên thay vì ở tù chịu khổ chi bằng làm trò cho tôi vui, dù sao vẫn sung sướиɠ hơn nhiều. Nếu cô không muốn thì thôi chờ thư luật sư của tôi gửi đến cho cô đi Irin

Nghe nữ nhân kia gọi đến tên mình liền lập tức rúng động cả kinh, nhìn theo Noey có ý định rời đi thì không kịp suy nghĩ vươn tay ngăn cản

- Thôi được rồi tôi nghe theo anh

Noey khẽ miệng cười, khéo môi nồng đậm ý tứ vui sướиɠ khôn ngần. Irin thì lòng thầm trách mắng thế nhưng bị miệng quạ của nàng nói trúng, Becky ở nơi xa liền hắt xì một cái

Freen đang lái xe bị Becky hắt xì mà làm cho có chút giật mình, đầu xoay qua nhìn cô một cái

- Sao vậy, bị cảm ah?

- Không, cảm tưởng như ai vừa nói xấu mà thôi

- Oh

Freen đáp qua hờ hững tay trái nhịp nhịp trên vô lăng xe theo giai điệu bài hát, tay vì thế lộ ra vết thương. Becky khẽ nhíu mày, lời trong lòng định nói ra nhưng ngẫm lại thôi, cố tình xoay mặt ra hướng cửa sổ vờ như không hay biết gì, môi mím mím lại suy nghĩ điều gì đó.

Trong xe là một không gian tĩnh mịch cả hai không ai nói với nhau câu nào mặc bánh xe cứ hướng đường lộ mà tiếp tục lăn bánh

Noey miệng cười đắc ý nhìn Irin khuôn mặt đầy ảo não, bộ dạng khiến cô căm ghét vô cùng

- Nè đưa điện thoại cô cho tôi

- Làm gì? – Irim không cho là đúng điện thoại liền nắm chặt trên tay

- Tôi lấy số điện thoại không có số làm sao liên lạc đây – Noey một mức kiên nhẫn chờ đợi

- Tôi đọc là được rồi – Irin kiên quyết tỏ thái độ

- Nên nhớ giờ cô là tiểu nô tỳ của tôi, có nô tỳ nào cãi lem lẽm vậy không? Đưa đây đừng để tôi mất kiên nhẫn

Noey ý cười nồng đậm trong lời nói mang theo sự uy hϊếp vô cùng, Irin nghe qua liền đặt điện thoại lên mặt bàn hướng cô mà đẩy tới. Điện thoại vừa tới tay liền thuận tiện lưu số điện thoại của mình vào cùng lúc nhá số Irin qua điện thoại của mình, chờ cho điện thoại đổ chuông thì mới bấm tắt

- Tôi đã lưu số điện thoại của mình vào, đặt cả nhạc chuông riêng biệt, tôi sẽ tuỳ thời gọi điện, cô luôn phải nghe, tôi nhắn tin liền phải trả lời, hơn nữa khi tôi cần phải lập tức có mặt

- Tôi còn phải đi làm những lúc bận rộn không thể một hai điều tuân theo được, hơn nữa.. – Irin bỏ lững câu nói của mình, mắt lườm lườm Noey một cái

- Hơn nữa cái gì? – Noey một chút cũng không để ý đến mình đang bị lườm đến xém mặt mà truy vấn tiếp vế phía sau của Irin

- Hơn nữa tôi còn muốn có bạn trai, cùng bạn trai mình trải qua một quãng thanh xuân yêu đương tươi đẹp. Hài lòng rồi chứ? – Irin ngữ khí đầy bất mãn đáp lời

- Hài lòng – Noey môi khẽ cong lên đầy gợi cảm – Nhưng mà tôi chỉ lấy đi của cô 2 tháng thời gian có mất đi hay có 2 tháng này cô cũng đâu có được bạn trai, cũng không cần quá khẩn trương cô chỉ mới 25 cái thanh xuân mà thôi.

- Anh không biết nói chuyện với phụ nữ về tuổi tác là tối kỵ hay sao còn nói đến như tôi là người không ai để mắt tới – Irin mi tâm nhíu chặt hướng Noey có chút phẫn nộ

- Tôi không cảm thấy tuổi tác có gì tối kỵ cả, tôi rất sẵn lòng nói với người khác năm nay tôi đã 30 tuổi, hiện tại vẫn còn độc thân. Độc thân không phải là không ai để ý mà chính là bản thân chọn cho mình cách sống thoải mái tự do, hơn thế tôi cảm thấy đàn ông mới là người để phụ nữ lựa chọn chứ không phải chính cô cho họ nhắm tới mà thôi

Irin biết bản thân không thể nào nói lại người đối diện đành giơ cờ trắng đầu hàng, nhìn sắc trời cũng đã chuyển màu chuẩn bị sập tối, cũng không tiếp tục đôi co với cô mà đứng dậy rời đi. Noey cũng không có ý níu kéo, để Irin đi trước sau đó chính mình cũng liền theo sau, trước khi cô lên xe không quên nhắc nhở

- Trưởng phòng Irin, chắc cô sẽ không có ý định trốn tôi đâu nhỉ. Hình như tôi biết công ty của cô là ở đâu thì phải nên có cũng đừng có suy nghĩ đó nha

Sau khi nói xong liền lên xe rời đi bỏ lại Irin khuôn mặt ngơ ngác đứng đó

Freen đánh xe vào biệt thự Armstrong Gia đợi cho Becky bước xuống, định quay đầu xe rời đi thì bà nội cô đến, Freen nhanh chóng thu hồi động tác liền bước xuống chào đón

- Bà nội

- Oh, Freen, con ở đây thật đúng lúc vào trong nhà đi – Chamkimha Phu Nhân ngữ khí vui vẻ

Freen ngoan ngoãn theo sau lưng Chamkimha Phu Nhân cùng Armstrong Phu Nhân vào nhà bộ dạng trông như một tiểu bảo bảo vô cùng nhu thuận, hoàn toàn khác với vẻ mặt ở trước mặt Becky, khiến cô có chút không thể thích ứng

- Gọi cậu chủ xuống đi – Armstrong Phu Nhân ra lệnh cho người làm

- Nội, nội gọi anh trai xuống là gì? Anh ấy vừa đi công tác về chắc đã mệt có lẽ đang ngủ - Becky có chút thắc mắc

- Con bé ngốc này, vợ sắp cưới đến cũng phải gặp qua một lần, hơn nữa cũng cần chào hỏi trưởng bối chứ - Armstrong Phu Nhân cốc yêu lên đầu nàng một cái

"Vợ sắp cưới" – Becky đứng ngây ngốc ra một lúc sau đó mới nhớ ra chuyện trước khi mình ngất xỉu là Freen kia sắp trở thành chị dâu của nàng

Được người làm gọi qua, Richie không chút chậm trễ ăn mặc chỉnh tề từ trên lầu bước xuống, trên môi vẫn là nụ cười nồng ấm quen thuộc

- Bà nội

- Richie lại đây đi – Armstrong Phu Nhân vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh cô cho anh ngồi xuống, đợi anh yên định vị trí liền giới thiệu – Đây là bạn của bà Chamkimha Phu Nhân, còn đây là vợ sắp cưới của con Freen

Anh theo lời giới thiệu gật đầu qua chào Chamkimha Phu Nhân một cái "Chào bà" sau đó bắt tay với Freen, nói ra vài câu xã giao

- Chào Chamkimha Tổng, tôi đã nghe rất nhiều về cô hôm nay thật vinh dự khi được gặp mặt, mong là trong thời gian sắp tới sẽ có dịp hợp tác giữa 2 công ty

- Tôi cũng rất vui khi được gặp anh Armstrong Tổng, nhất định sẽ có cơ hội mà

- E hèm – Chamkimha Phu Nhân có chút không hài lòng hằn giọng – Hai đứa là sắp kết hôn, sao lại như hai kẻ bàn làm ăn như vậy, không chút thân thiết lời nói quá mức xã giao rồi. Sau này là thông gia đương nhiên việc hợp tác nhất định không thể không có nhưng lúc này là bàn đến hôn sự

- Dạ bà – Cả hai có chút ngượng ngùng đồng thanh đáp

- Hai bà đã bàn qua hai đứa có chút bận rộn trong thời gian này hãy sắp xếp công việc của công ty, hôn sự những việc lặt vặt sẽ có người làm trong nhà chuẩn bị, còn những thứ quan trọng hai đứa hãy cố nhín ra chút thời gian để sắp xếp, Becky sẽ phụ trợ một tay – Armstrong Phu Nhân đưa ra sắp xếp

- Bà nội sao lại là con – Becky có chút bất mãn nũng nịu với Armstrong Phu Nhân

- Con ở nhà cũng quá rãnh rỗi, con lại là em gái đương nhiên phải phụ giúp anh trai rồi

- Con nào có rãnh, công ty thật rất nhiều việc cần con xử lý – Becky không cho là đúng liền lên tiếng phản bác

- Con đừng tưởng bà không biết, mọi việc trong công ty anh trai con một mình xử trí, chức vụ Phó Tổng kia chẳng qua là để trưng mà thôi, ngày ngày con chỉ ra vào thật là một chút bận cũng không hề có. Đừng nghĩ đến bà cưng chiều con, nếu còn không nghe lời chức vụ kia bà liền thu hồi

- Con biết rồi – Becky ảo não gật đầu chấp thuận

- Becbec, chị dâu con là người rất giỏi trong việc làm ăn, hay là trong thời gian này con cũng theo nó học hỏi nhất định sau này sẽ có ích cho con – Chamkimha Phu Nhân lên tiếng – Hơn nữa để con biết qua công vụ với việc hợp tác giữa hai công ty nhất định thuận lợi nhanh chóng

- Hả? – Becky miệng chữ O mắt chữ A nhìn bà, một hồi định thần lại chỉ biết đành gật đầu đồng ý