Chương 40

Nhà họ Lâm so với căn nhà cũ của nhà họ Khương còn nhỏ hơn, trong phòng khách có một cái ghế sô pha cực kỳ cũ kỹ, bởi vì xốp bên trong đã bị lòi ra cho nên mẹ Thanh m cố ý cắt cái khăn trải giường cũ làm vỏ bọc ghế sô pha.

Lâm Thanh m hoàn toàn không cảm thấy căn nhà nhỏ hẹp cũ nát của mình có gì không ổn, cô chỉ cực kỳ bình tĩnh mời bọn họ ngồi lên sô pha, còn mình thì cầm mai rùa ngồi ở cái ghế kế bên.

Ba người đặt lễ vật trong tay sang một bên, mẹ Khương nhanh chóng lấy ra từ trong túi xách một túi đựng vòng tay và bao lì xì: “Hôm nay chúng tôi đến đây là để cảm ơn thầy.”

Lâm Thanh m vuốt ve mai rùa trong tay, nhìn cung mệnh của Khương Duy so với hai ngày trước lại càng thêm sáng ngời, một màu đỏ ánh kim thì cười nhạt: “Khí vận bị cướp đi đã trở lại, may mắn của mọi người không chỉ có như vậy đâu.”

Cha Khương mẹ Khương nghe thấy vậy thì vui mừng khôn xiết, nhanh chóng đứng dậy, miệng cứ luôn nói cảm ơn mãi, cha Khương chần chừ một chút, hỏi: “Thưa thầy, nếu cái tên Trần Ngọc Thành tới tìm tôi thì tôi nên nói gì? Nếu tôi nói thật thì hắn có thể tìm người hãm hại thầy không ạ?”

Lâm Thanh m cười khẽ: “Không sao, bác cứ trực tiếp đưa mặt dây chuyền và mũ cho hắn, hắn sẽ tự hiểu lấy thôi. Nếu hắn thật sự có năng lực thỉnh người giúp hắn cướp vận, tôi đây cũng muốn xem thử xem kẻ nào lại lớn gan đến vậy.”

Nghe thấy câu này, cha Khương ghi nhớ trong lòng, liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường thấy mình ngồi ở đây cũng được một lúc rồi sợ mình ngồi lâu quá ảnh hưởng Lâm Thanh m tu hành: “Lần này thật sự rất cảm ơn thầy, chúng tôi cũng không dám làm phiền thầy nên chúng tôi xin về trước.”

“Sao lại đi rồi?” Lâm Thanh m nhướng mày: “Bác đã quên lúc trước bác nói gì rồi à?”

Cha Khương ngơ ngác: “Hả?”

Lâm Thanh m xoay người đi vào phòng ôm ra một chồng sách và bài tập đặt lên bàn tròn trong phòng khách: “Không phải bác nói sẽ làm bài tập giúp cháu sao?”



Cô lấy ra một quyển bài tập hóa học đưa cho mẹ Khương: “Bác gái giúp cháu làm cái này.”

Lại lấy ra quyển vật lý đưa cho cha Khương: “Bác trai giúp cháu làm cái này.”

Lâm Thanh m lại quay sang Khương Duy, ngoắc ngoắc tay: “Còn anh xem qua bài tập toán giúp tôi.”

Cha Khương không cần đọc nội dung bên trong, chỉ cần nhìn thấy hai chữ vật lý là tay chân ông đã bủn rủn, lông mày ông rũ xuống một cách yếu ớt: “Cao nhân, điểm vật lý cao nhất của tôi là 18 điểm.”

Mẹ Khương run rẩy đặt bài tập hóa học xuống bàn: “Cao nhân, hồi cấp ba tôi học khoa văn.”

Lâm Thanh m nhướng mày, còn chưa kịp mở miệng, cha Khương đã lập tức đẩy con trai của mình đến trước mặt Lâm Thanh m: “Con trai tôi là thủ khoa kỳ thi đại học, toán học hóa học vật lý cái gì cũng biết! Tiếng Anh đạt tới cấp sáu! Ngài có thắc mắc gì cứ hỏi nó là được!”

“Đúng đúng đúng.” Mẹ Khương vội vàng gật đầu liên tục: “Giờ nó cũng không có công việc, rảnh rỗi 24/24, chỉ bài cho ngài bao lâu cũng được.”

Khương Duy nhìn cha mẹ đem mình đi bán sạch sẽ với vẻ mặt bất đắc dĩ: “... Mẹ, con đang chuẩn bị thi lên thạc sĩ!”

“Thi lên thạc sĩ cũng cần có nền tảng vững chắc!” Chỉ tốt nghiệp cấp hai, cha Khương đành nhét bài tập vật lý vào trong ngực cậu: “Trong quá trình con dạy cho cao nhân, cũng là quá trình ôn tập của con, con dạy cao nhân học thêm xong là nhất định có thể thi đậu thạc sĩ.”