Chương 4.2: Ôn Ái (4) (hơi H)

Mái tóc của Nam Hoan lòa xòa trên trán đã ướt đẫm mồ hôi vì vận động ở cường độ cao được người đàn ông vén ra sau tai, anh nhẹ giọng hỏi: "Hoan Hoan, vừa rồi em có hài lòng với kỹ thuật của anh không?"

Trên mặt tìиɧ ɖu͙© của Nam Hoan đã lui nhưng trên mặt cô vẫn đỏ đến bỏng người, nghe người đàn ông hỏi câu này liền càng đỏ hơn. Vừa rồi thật sự là quá kích khích, cô không có thời gian nghĩ nhiều, nhưng không thể không phủ nhận rằng kỹ thuật của Giang Dư thật sự rất tốt.

"Hoàn toàn … Hài lòng.” Cô khó khăn mở miệng, khẽ hừ hừ như tiếng ruồi muỗi kêu, nhưng Giang Dư vẫn nghe thấy rất rõ, anh khẽ cười một tiếng rồi ôm chặt cô gái nhỏ bé đang thẹn thùng vào trong lòng.

Dư vị cao trào còn chưa tiêu tan, giữa hai chân Nam Hoan phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ nhanh chóng mở ra, thậm chí dươиɠ ѵậŧ còn chưa rút ra, hoa huyệt lại nhiệt tình nuốt vào, thậm chí còn phun ra một thứ nước trong suốt như pha lê.

Cô gái xấu hổ, đem mặt mình vùi vào trong l*иg ngực của người đàn ông, nhưng cô không hề nghĩ đến rằng dươиɠ ѵậŧ đang mềm nhũn trong cơ thể cô lại đang chậm rãi lớn lên, anh lại đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ đâm vào huyệt thịt của cô gái. Nam Hoan bị doạ, trợn tròn mắt sợ hãi ... Nhanh như vậy sao?

Không được, cô chỉ vừa mới bình phục, nếu như vừa rồi còn hung bạo như vậy, cô sẽ bị người đàn ông này đυ. chết trên giường mất.

Nam Hoan vội vàng từ trong ngực nam nhân muốn thoát thân chạy trốn, hoa huyệt không có dươиɠ ѵậŧ chống đỡ liền chảy ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ và một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Giang Dư, nhưng chỉ mới chạy vài bước xuống giường, anh đã nắm lấy chân cô.

Người đàn ông từ trên giường ngồi dậy, anh dùng hai tay đẩy cặp mông trắng nõn của người phụ nữ lên, đặt đôi chân mềm nhũn của cô lên vai anh.

Tư thế này hoàn toàn lộ ra âʍ ɦộ mềm mại hồng nhuận quyến rũ ở trước mắt anh, cặp mông ngạo nghễ hếch lên cao, bộ ngực cô gái nằm ở trên giường vẫn đang gấp rút chập trùng, cô kinh hãi nhìn Giang Dư, lần này khẳng định không có lối thoát.

Giang Dư duỗi ngón tay ra, anh nghịch ngợm cánh môi bao bọc lấy động hoa, chỗ kia mấp máy, đóng ra mở vào, còn phun một ít nước ra ngoài.

Ánh mắt Giang Dư tối sầm lại, anh cầm dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng của mình cọ cọ lên môi âʍ ɦộ của cô gái, khàn giọng nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, Hoan Hoan à."