Chương 3:

Có lẽ là do thuốc mê lưu lại ảnh hưởng, cô rất nhanh đã cảm thấy buồn ngủ, lúc đang lim dim, dường như nghe được có tiếng vang gì.

Bên cạnh giường lõm xuống, một nguồn nhiệt dán lên.

Sở Dật Hân cảm thấy mình giống như lại nằm mơ.

Mơ thấy những mảnh vỡ vụn vặt của đêm đó.

Ổ chăn cong lên khiến rất nhiều không khí lạnh lẽo lùa vào, người đàn ông cởi bỏ cúc áo ngủ của cô, đập vào mắt anh là bộ ngực tròn trịa no đủ nhảy ra, đẹp đến lóa mắt.

Người đàn ông không chút do dự cúi đầu ngậm lấy, vừa liếʍ vừa nhẹ nhàng cởi bỏ áo ngủ bằng tơ lụa, hai tay nắm cái eo thon nhỏ của cô, gần như hai tay có thể bao hết.

Bụng dưới bằng phẳng một chút mỡ thừa cũng không có.

Rất nhanh, thân thể cô bắt đầu nóng lên.

Không khí lạnh lẽo tiến vào chăn thậm chí là sự mát mẻ duy nhất của cô.

Kɧoáı ©ảʍ kỳ dị tràn ngập toàn thân, người phụ nữ vô ý thức rêи ɾỉ không thành lời, đầṳ ѵú bị mυ"ŧ tới đứng thẳng sưng đỏ, lúc anh rời đi còn kéo ra một sợi tơ bạc, sau khi được kéo dài đến cực hạn thì đứt đoạn, rơi xuống bầu ngực sữa, khiến cho người phụ nữ khẽ khàng run rẩy.

Những nụ hôn ướŧ áŧ dính dính chậm rãi men xuống phía dưới, anh túm lấy quần từ phía sau, thuận lợi lột xuống.

Vải vóc mỏng manh che khuất chỗ sâu thẳm của người thiếu nữ, anh nắm mắt cá chân nhỏ nhắn của cô đẩy lên trên, người đàn ông giờ đây giống như biếи ŧɦái mà liếʍ láp gót chân ngọc ngà ấy.

Cho dù là đang ngủ, người thiếu nữ cũng không khống chế được ngứa ngáy, giãy dụa muốn chạy trốn.

Người đàn ông nhanh chóng nắm gọn bắp chân mềm mại, anh thấp giọng an ủi, dịu dàng dỗ dành.

Người phụ nữ dần dần bình tĩnh lại.

Giống như muốn khıêυ khí©h, anh nhẹ nhàng cắn thịt mềm bên trong đùi, không dám cắn quá nặng, chỉ nhẹ nhàng đè ép một chút, lập tức buông lỏng miệng ra.

Hơi thở ấm áp phả vào nơi riêng tư mẫn cảm, ánh mắt đã quen với bóng tối, có thể thấy rõ độ cong của vải vóc, chóp mũi chạm tới thịt non, đầu lưỡi rơi vào trong chỗ lõm kia, nước bọt làm ướt vải vóc, dán ở trên hai cánh hoa.

Đầu lưỡi linh hoạt trong chốc lát đã tìm ra mật đậu ẩn giấu, chỉ vài giây sau đã cách một lớp vải vóc thăm dò vào khe hở tràn nước, hoa huyệt non nớt bị xâm phạm, khuôn mặt thiếu nữ đỏ bừng, hàng lông mi dài nhẹ nhàng run rẩy.

Vừa thống khổ, lại vui thích.

Khống chế hai tay không an phận, người đàn ông dùng hàm răng chậm rãi kéo miếng vải nhỏ khó coi kia ra, cánh hoa ướt sũng bị hôn đến đỏ bừng, khe hở nhỏ giấu ở bên trong cũng bắt đầu mấp máy mở ra, róc rách phun mật.