Chương 4: Đùa bỡn

Mỹ phụ nhân cảm thấy loại cảm giác này thật là đáng sợ, chỉ có thể không ngừng rêи ɾỉ, không ngờ nam nhân lại dứt khoát dùng tay giật xiêm y của nàng ra, để lộ hai luồng đẫy đà trắng muốt.

"Không, không muốn A ha ~ không muốn như vậy ~ "

Nam nhân nắm lấy hai luồng mềm mại không ngừng xoa nắn, xem những lời rêи ɾỉ, cầu xin từ cái miệng mềm mại kia như đang mời gọi mình, trực tiếp chôn đầu vào giữa hai luồng đẫy đà kia.

"A ách ~ không được không được ~ ta là nữ nhân đã có phu quân ~ ngươi không thể như vậy ~ a ha." Nàng khó chịu rêи ɾỉ, không ngừng cầu xin tha thứ, thế nhưng thân thể lại không nghe điều khiển, không tự chủ được mà đón ý hùa theo nam nhân, đôi tay ngọc nhỏ bé cũng khoác lên bờ vai hắn.

Thấy nàng như vậy, nam nhân ngẩng khuôn mặt phủ một tầng đỏ ửng nhàn nhạt lên nhìn nàng, lại cố ý dùng chóp mũi cao thẳng kia cọ lấy ngực sữa của nàng, khẽ cười nói: "Hóa ra là đãng phụ đã bị dã nam nhân chơi qua... Chẳng trách ngực lại lớn như vậy! Lớn như thế có phải bên trong có sữa không, hả?" Hắn thốt ra những lời khiến người ta khó chịu. Bàn tay to thẳng thừng ôm lấy bầu ngực, sức rất mạnh, gần như muốn bóp nát nhũ hoa của nàng, dọa nàng sợ đến mức không dám phát ra âm thanh.

"Ách a ~ a ~ không, không muốn ~ ô ô ~ không có không có sữa, ta không có sữa, đừng như vậy ô ô ~" Kɧoáı ©ảʍ kỳ dị xen lẫn với đau đớn cùng lúc ùa đến, mỹ phụ nhân chỉ cảm thấy thân thể mềm ra như bột, chẳng còn chút sức lực nào, đành phải ngẩng mặt lên, chịu đựng bị nam nhân xoa nắn.

"Vậy mà không có sữa? Ngực to vậy mà lại không có sữa!" Hắn kích động nắm lấy hai luồng to lớn của mỹ nhân, xoa chúng thành đủ loại hình dạng, lúc thì dồn chúng vào một chỗ như bóp một quả bóng da, lúc thì tách ra chà đạp, ngón tay dùng sức gạt ra phần thịt mềm trắng noãn kia. Giờ phú này, trên mặt nam nhân tràn đầy nɧu͙© ɖu͙©, hận không thể bóp ra sữa từ ngực của nàng, vậy nên hắn cũng không chần chờ nữa, mà dứt khoát ôm lấy nàng, ngửa đầu hút lấy hai nhũ hoa đã bị mình làm cho dựng đứng lên kia.

"A ha ~ cứu mạng ~ không không muốn ~ "

Mỹ phụ nhân vốn xuất thân từ thư hương thế gia, lại là người có tình tình mềm mại, nào đã trải qua cảnh bị nam nhân xoa nắn tra tấn như vậy bao giờ? Trong lúc nhất thời, nàng chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, cơ thể mềm mại không ngừng run rẩy. Nàng không ngờ nam nhân lại có khí lực đến như vậy, trực tiếp ôm lấy hút ngực của nàng. Cơ thể đã bị cho uống rượu thúc tình càng lúc càng trở nên mê mang, nàng chỉ biết khó chịu nắm lấy đầu vai nam nhân, phát ra những tiếng rêи ɾỉ yêu kiều.

"A ách ~ đừng, đừng như vậy ~" Mặc dù Giang Lăng Ca đã thành hôn nhiều năm, có cảm tình thanh mai trúc mã, tình đầu ý hợp với phu quân, thế nhưng bởi vì nhiều năm chưa mang thai nên khó tránh khỏi việc bị bà mẫu làm khó dễ, không thích nàng cùng trượng phu gần gũi. Mấy năm trước, lão thái thái đã lần lượt nạp cho trượng phu hai phòng thϊếp thất, hơn nữa, trước giờ nàng vẫn luôn tuân thủ nghiêm ngặt nữ đức của phụ nhân nên đương nhiên sẽ không chủ động câu dẫn trượng phu. Vậy nên, đã gần nửa năm rồi nàng và trượng phu chưa cùng phòng, bây giờ lại bị nam nhân khi dễ như vậy, mỹ nhân nhi gần như sợ hãi đến mức run rẩy.

Có điều, khi nam nhân dùng bờ môi hút lấy ngực sữa của nàng, không ngừng cắn lấy nhũ hoa, nàng lại run rẩy kịch liệt, chỉ chốc lát sau, một luồng dịch nóng gần như đã thấm ướt tiết khố của nàng.

"A ha ~ đại nhân, van cầu ngài, đừng mà ~ Ta ô ô không được ~"