Chương 3: Bị Tổng đốc dùng miệng cho ăn rượu thúc tình



Thế nhưng, chỉ chốc lát sau, nam nhân liền phản ứng kịp, sắc mặt không dễ nhìn lắm nắm vuốt lấy cằm nàng, ép nàng ngồi xuống ghế dựa, một tay nhấc bầu rượu bên cạnh lên, nắm vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng buộc nàng mở miệng nhỏ ra, rót cho nàng mấy ngụm: "Thật là một tiểu hỏa miêu mà... Xem ra không biết hầu hạ người khác, ngươi còn phải được dạy dỗ cho tốt mới được..."

"Ngô ân~ Không ách ~ không muốn khụ khụ ~" Mỹ phụ nhân cực lực giãy dụa. Thế nhưng nam nhân vẫn không chịu buông nàng ra khiến nàng chỉ còn cách quơ đầu loạn xạ.

Nam nhân thấy nàng không chịu uống bình rượu kia, liền tức giận đổ hết đống rượu lên bầu ngực của nàng. Chỉ chốc lát sau, vạt áo trước người Giang Lăng Ca liền ướt đẫm. Y phục mùa hè vốn mỏng manh liền trở nên trong suốt, lộ ra phần da thịt như ẩn như hiện. Bởi vì sợ hãi, tim đập nhanh, mạnh hơn nên bầu ngực lại càng lay động kịch liệt, khiến nam nhân mê đắm đến mức không thể tự kềm chế: "Thật sự là không nghe lời... Vẫn nên để bản đốc chính miệng cho ngươi uống vậy..."

"Ngươi ~ À không ân ~" Mỹ phụ nhân chưa từng bị người khác đối xử như vậy liền bị dọa cho choáng váng. Có điều, nam nhân tóm lấy nàng rất chặt nên nàng trốn không thoát! Thế là, còn chưa kịp dãy dụa đã bị Từ tổng đốc bắt lại, cúi đầu ngậm một ngụm rượu thúc tình, mạnh mẽ ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của nàng, trực tiếp đút vào trong bụng của nàng.

"Ngô ân~" Mỹ phụ nhân khó chịu nắm lấy cánh tay hữu lực rắn chắc kia của nam nhân, tuyệt vọng uốn éo người, hận không thể lập tức đẩy tên đăng đồ tử này ra. Thế nhưng nàng vốn đẩy không ra, thậm chí, sau khi bị ép uống rượu còn cảm thấy thân thể trở nên mềm nhũn...

Mà lúc này, nam nhân sắc mặt ửng đỏ ngậm lấy rượu ấm tình chặn lấy đôi môi đỏ non nớt của mỹ nhân nhi, vô cùng cường thế đút hết rượu cho nàng. Sau khi đút xong, chóp mũi không chỉ ngửi được mùi rượu nồng đậm càng xen lẫn hương thơm nhàn nhạt trên thân mỹ phụ mà còn nhìn thấy gương mặt dần dần trở nên ửng hồng cùng cơ thể gần như biến thành một đoàn bột nhão kia. Hắn không khỏi lộ ra nụ cười hài lòng, quả nhiên là con cừu non mỹ vị... Nghĩ như vậy, nam nhân lại nắm vuốt miệng anh đào của nàng, hôn rồi lại hôn: "Thích mùi vị này không? Thơm quá..."

"Ta... Ta~" Mỹ nhân nhi chưa từng bị đối xử vô lễ như vậy bao giờ gần như bị dọa sợ. Nàng chỉ cảm thấy xấu hổ và giận dữ đến mức phát run, nước mắt lúc này cũng không dừng được nữa, rơi lã chã giống như trân châu bị đứt. Càng làm cho nàng sợ hãi chính là, thân thể của nàng mềm đến mức không còn chút sức lực!

Nam nhân nở nụ cười mập mờ mê người, càng không ngừng dùng những ngón tay chai sạn do tập võ lâu ngày dày vò đôi môi mềm của nnafg, mắt phượng nheo lại, từ từ hướng xuống thăm dò thân thể phấn nộn mê người kia.

"Ta ~ Không thể như vậy ~" Chẳng biết tại sao, sau khi bị nam nhân ép uống rượu, Giang Lăng Ca chỉ cảm thấy thân thể mình gần như trở nên mềm nhũn chẳng ocnf chút sức. Nàng vốn muốn bắt lấy cánh tay đang xoa loạn môi mình nhưng lúc bàn tay nhỏ bé khoác lên cánh tay nam nhân, thân thể lại nghiêng về phía trước, gần như là ngả vào trong ngực hắn. Mà nam nhân ở trước mắt lại dứt khoát cúi người, nhẹ nhàng trượt bàn tay vào trong vạt áo nàng, không ngừng xoa nắn hai vùng mềm mại.

"A ha ~ không ~ không muốn như vậy ~ ách ~" Hai luồng mềm mại bị nam nhân bắt lấy, mỹ nhân nhi muốn dùng sức đẩy hắn ra, nhưng căn bản không đẩy được. Nàng đành phải dùng đôi mắt đẫm lệ nhìn hắn, thế nhưng chẳng biết tại sao, thân thể lại vừa nóng vừa khô vực kỳ khó chịu, hai luồng mềm mại trước ngực cũng trở nên căng trướng. Giang Lăng Ca khó chịu nhíu mày, rồi lại cảm thấy thư thái khi được nam nhân dịu dàng xoa nắn.