Chương 28.1: Em thích anh ( Kết cục 2)

Thời Gia Nhiên nằm trên giường, theo thói quen mở Weibo lên, có lẽ do bản tính của phụ nữ, cô click mở Weibo của cô nữ sinh kia, rình coi cuộc sống của cô ta, mặc dù cô không muốn thừa nhận mình đang thông qua Weibo để tìm kiếm bóng dáng Lâm Thích, hoặc là cô muốn đọc những dòng bày tỏ tình yêu của cô ta dành cho Lâm Thích.

Thời Gia Nhiên cảm thấy mình như vậy thật biếи ŧɦái, nhưng cũng không khống chế được sinh ra lòng hiếu kỳ.

Lâm Thích lên giường ôm eo cô, cực kỳ tự nhiên mà áp sát vào cô, Thời Gia Nhiên không quá thích cùng người khác thân mật mà ngủ như vậy, có chút kháng cự.

Anh đem cô ôm trong lòng ngực, càng chặt hơn so với trước, cúi đầu hôn lên tóc cô, giọng nói khàn khàn: “Em nằm im, cho anh ôm một chút.”

Thời Gia Nhiên ở trong lòng ngực anh giật giật, điều chỉnh tư thế thoải mái, vào lúc ngẩng đầu lên môi vừa lúc đυ.ng tới cằm anh, ánh mắt anh đầy dịu dàng, giơ tay vuốt ve gương mặt cô: “Biết vì sao anh lại xuất hiện ở bệnh viện bọn em không?”

“Bởi vì chủ nhiệm của bọn em là chú anh?” Thời Gia Nhiên híp mắt, ngữ khí nói chuyện có chút tùy ý, “Lâm Thích, từ khi nào thì anh thích em?”

“So với thời gian em thích anh trai anh thì muộn hơn một chút.”

Đầu quả tim Thời Gia Nhiên khẽ run, không nhớ nổi những điều mà Lâm Thích nói, trong ấn tượng của cô chuyện thích Lâm Thanh đã rất lâu rồi, thời gian từ cao trung đã bắt đầu.

Cõ lẽ không muốn nhắc lại đoạn thời gian từng thích Lâm Thanh kia, cô đột nhiên muốn đứng dậy: “ Em có chút khát nước.”

Thân thể còn chưa kịp đứng lên, người đã bị đè dưới thân.

Anh nằm đè phía trên cô, chợt cong người há mồm ngậm lấy đầṳ ѵú phấn nộn, giương mắt nhìn biểu tình trên mặt cô.

“Ân ~ làm gì nha ~” Thời Gia Nhiên bị giọng nói khi làm nũng của mình doạ sợ.

Lâm Thích thấy cô ảo não, một tay chống bên đầu cô, một tay duỗi đến phía dưới: “Là có chút cơ khát.”

“Lâm Thích, anh mau buông em ra.”

Ngón tay Lâm Thích thô lỗ ma sát với âm đế, cô dùng cả tay và chân, cũng không ngăn cản được gì.

Vào lúc cô ý loạn tình mê, sắc mặt ửng hồng, tiếng rêи ɾỉ tràn ra, anh hạ giọng nói: “Tài khoản QQ đầu tien em thêm của anh trai anh, vẫn luôn là tài khoản anh dùng để chơi game.”

Trái tim Thời Gia Nhiên bỗng co rút lại, đáy mắt hiện ra sự kinh hoảng, nháy mắt trong đầu hiện lên rất nhiều hồi ức.

Cùng lúc đó, anh chạm đến hạ thể của cô, đã sớm ướt dầm dề, Lâm Thích đỉnh lộng hạ thể, cố ý mà như vô tình co vào giữa hai chân cô, anh tinh nghịch mà nhìn cô chằm chằm: “Lúc trước anh không muốn trả lời em, em gửi tin nhắn càng ngày càng nhiều, sau đó anh nghe nói em thích anh trai anh, anh được gặp trực tiếp em, so với trong tưởng tượng của anh tốt hơn rất nhiều.”

Thời Gia Nhiên thở phì phò nói: “Người nói chuyện phiếm cùng em trong suốt kỳ nghỉ hè là anh?”

Nghỉ hè năm nhất cao trung, Thời Gia Nhiên cùng “Lâm Thanh” mỗi ngày đánh xong một trận game còn nói chuyện rất lâu, cô thậm chí ảo tưởng mình sẽ yêu sớm, sẽ bởi vì đem học bá kéo xuống mà bị ghen ghét, cũng nghĩ tới cùng Lâm Thanh chậm bước trong trường học, thậm chí cũng nghĩ tới ở vườn trường hôn môi....

Chỉ là cô không nghĩ tới, nói chuyện hơn một tháng mà Lâm Thanh lại có thái độ lãnh đạm làm cô có chút hoài nghi người mỗi ngày thức đêm chơi game trên QQ không phải cùng một người.

Thời Gia Nhiên chỉ cho rằng Lâm Thanh là muốn học tập thật tốt, anh ấy càng xa cách, cô càng muốn tới gần.

Lâm Thích ở bên tai cô, giọng nói khàn khàn: “Chuyện này không được hãnh diện lắm, anh trai anh cũng không biết em gửi tin nhắn, đều đã bị anh xoá đi, em cũng bị anh chặn luôn.”

Thời Gia Nhiên như nghĩ tới cái gì đó, đôi mắt trợn to nhìn về phía anh: “Cùng em nói chuyện phiếm chính là anh, không phải Lâm Thanh.”

“Là anh, anh trai anh khi đó đã có người mình thích.” Hạ thân của anh để sát vào cô, cô cảm nhận được thân thể anh có biến hóa, trong đầu choáng váng, miệng khô lưỡi đắng.

“Thời Gia Nhiên, khi đó nếu anh biết hiện tại anh sẽ nhớ mãi không quên em như vậy, anh nhất định sẽ theo đuổi em thật tốt.”