Chương 3

Chương 3

Draco rời khỏi phòng hỗ trợ, đóng sầm cửa lại. Thứ Ba lẽ ra là buổi chiều rảnh rỗi duy nhất trong tuần của hắn thì giờ việc này đã cộng thêm cho hắn hai giờ, không tính ba giờ vào cuối tuần. Đơn giản vì Potter ngu ngốc không thể chế tạo một lọ độc dược đúng cách.

Hắn cho rằng việc dạy học phụ đạo hoàn toàn không công bằng. Với lý do là hắn giỏi độc dược, hắn phải gắn bó với Potter. Thật đau đớn khi nhận ra điều đó, dù chỉ trong suy nghĩ thoáng qua nhưng Granger cũng không tệ cũng có thể dạy thêm cho Potter.

Dumbledore già lẩm cẩm đã có những ý tưởng thực điên rồ. Như thể buộc họ dành năm giờ mỗi tuần, đứng cùng nhau xung quanh một chiếc vạc sẽ cải thiện mối quan hệ của hai người họ vậy. Tất cả những gì sắp xảy ra là một trong số họ sẽ gϊếŧ người còn lại.

Hắn cũng phải cẩn thận đảm bảo mình sẽ không làm bất cứ điều gì nếu không muốn thấy điểm trung bình của bản thân giảm sút. Khả năng của hắn trong lĩnh vực độc dược luôn cho phép hắn kéo lại những điểm số không tốt của mình trong Phòng Chống Nghệ thuật Hắc ám và do đó, để duy trì mức trung bình chung tốt.

Hắn đang nguyền rủa Potter, Snape và Dumbledore. Tuy nhiên, mọi thứ lẽ ra phải đơn giản, Potter không vượt qua được OWLs của Độc dược, chắc chắn cậu ta không thể tiếp tục môn này. Nhưng không, đó là Potter, luôn có những ngoại lệ dành cho cậu ta. Cứu thể chủ chết tiệt!

Draco bước qua bức chân dung dẫn đến phòng sinh hoạt chung của hắn và thả mình vào một trong những chiếc ghế bành. Trước mặt hắn, Pansy đang giũa móng tay, Blaise rõ ràng là bận ghi chép trên giấy da với bài tập về Phòng Chống Nghệ thuật Hắc ám và Crabbe, Goyle đang đấu với nhau tại một trò chơi bài nổ.

- Draco! Cậu đã ở đâu vậy ?! Pansy hỏi mà không che giấu giọng điệu nghi ngờ và chiếm hữu của cô.

- Tôi đang dạy phụ đạo Cứu thế chủ Potter, Draco lầm bầm.

Blaise rời mắt khỏi tấm giấy da của mình chuyển sự chú ý sang chàng trai tóc vàng. Pansy nhướng mày nghi ngờ và Goyle nhìn hắn một cách khó hiểu.

“Nhưng… tớ nghĩ rằng cậu ghét Potter, thật kỳ lạ khi cậu đang dạy kèm cho cậu ta,” Gregory chỉ ra.

- Tất nhiên là tôi ghét cậu ta rồi, đồ ngốc! Cậu thực sự nghĩ rằng đó là sự lựa chọn của tôi ?! Snape không hỏi ý kiến của tôi.

- Thật buồn cười khi bắt cậu phải dạy. Trên hết, buộc bản thân phải giúp Potter. Snape biết cậu ghét Potter mà, phải không? Goyle cau mày nhấn mạnh.

Draco thở dài, phát cáu vì sự ngu ngốc trong những câu hỏi của người bạn thời thơ ấu.

- Đương nhiên là hắn biết rồi, ai cũng biết! Chính vị Hiệu trưởng già yếu này đã quyết định áp đặt điều này cho tôi. Được cho là tôi dành thời gian cho Potter đầu thẹo sẽ giúp chúng tôi bớt tranh đấu hơn. Shit!

- Vậy cậu có nghĩ rằng điều này có thể thành công? Goyle hỏi.

- Tất nhiên, rất có thể tôi sẽ chôn chiếc đũa phép cùng với Potty và cặp kính của cậu ta. Draco chế nhạo.

Parkinson, Goyle và Crabbe cười khúc khích trong khi Zabini chỉ cười mỉm.

- Potter ngốc quá nên cần học phụ đạo, có gì mà cười, Pansy nói với giọng điệu thích thú.

- Ừ, thì cũng không nên cười nhiều. Tôi cho ra rằng cậu cũng ngu ngốc như cậu ta, cậu ta đã đạt được một "Nỗ lực đặc biệt", nó tốt hơn so với "Có thể chấp nhận" kém của cậu, Draco chỉ ra.

Khuôn mặt của Pansy mất đi nụ cười chế nhạo thay vào đó là một cái bĩu môi bực bội.

- Cậu đang nói rằng tớ tệ hơn Potter?!

- Dù sao cũng là trong độc dược, vâng, Draco xác nhận.

Nếu vào thời điểm khác thì hắn sẽ không chế nhạo cô nhưng Pansy đã ngày càng chọc tức hắn hơn kể từ đầu năm học. Cô đi theo Draco bất cứ nơi nào và nếu cô mất dấu hắn thì cô sẽ tra hỏi ngay khi tìm thấy hắn. Pansy hẳn đã nghĩ rằng, với lý do hắn đã hôn cô vào cuối năm học trước thì có nghĩa là họ đang hẹn hò.

Draco đã quyết tâm giải thích cho cô ấy về điều này. Thời điểm hắn mới biết rằng cha mình đã bị bỏ tù và hắn cần được an ủi cho nên mới hôn cô. Khi những lời nói của cô ấy dường như rất vô nghĩa và vô ích đối với hắn, hắn đã đặt môi mình lên môi cô để khiến cô im lặng và cố gắng tìm kiếm sự bình yên mà hắn đang tìm kiếm. Đó là một sự thất bại và hắn không hề có ý định lặp lại trải nghiệm đó, ít nhất là với cô.

Tuy nhiên, hắn đánh giá cao một số sự quan tâm của cô, chẳng hạn như những cái vuốt ve nhỏ xoa dịu đầu của hắn trong chuyến đi trên tàu tốc hành Hogwarts hay những buổi mát xa mà cô thỉnh thoảng dành cho hắn vào buổi tối trong phòng sinh hoạt chung. Đó là lý do duy nhất mà hắn chưa nói sự thật với cô.

Cô gái khoanh tay và tỏ vẻ khó chịu trước câu trả lời của Draco nhưng không nói gì.

- Vậy cụ thể mọi chuyện xảy ra như thế nào? Blaise tò mò hỏi.

- Tôi phải dành cho cậu ta hai giờ vào mỗi chiều thứ Ba và ba giờ vào cuối tuần, cậu có biết điều tệ nhất là gì không ?! Đó là nếu một trong hai người có điểm số thấp, thì cả hai đều phải chịu chung số phận. Chưa kể đến việc tôi sẽ phải ngồi cạnh cậu ta trong lớp học độc dược chính quy… Nếu cậu ta thất bại, điểm số của cậu ta sẽ là của tôi… Cụ Dumbledore già khùng đó hẳn đã lây bệnh cho giáo sư Snape nên ông mới ra quyết định đó. quá bất công với một cậu học trò của chính ngôi nhà của mình!

Blaise chế nhạo.

- Cậu không nghĩ rằng những gì giáo sư Snape làm có thể liên quan đến hành vi của cậu đối với ông ấy trong giờ học sáng nay? Blaise hỏi với một nụ cười nhếch mép khiến Draco khó chịu.

- Không, không liên quan gì cả. Dù sao đi nữa tôi cũng đã đồng ý quyết định đó…

- Cậu không thể phàn nàn với cha mình nữa hoặc có thì ông ấy cũng sẽ không thể làm gì nhiều để giúp cậu từ nơi ông ấy đang ở, Blaise thốt ra và giấu một nụ cười nhỏ cho thấy rằng hắn ta khá hài lòng với tình hình này.

- Tôi vẫn còn mẹ tôi, Draco đáp lại với một nụ cười xấu xa với Slytherin khác.

- Tôi cũng còn có mẹ của mình nữa - Blaise nói với vẻ giận dữ ngày càng tăng.

- Ồ, tôi biết! Trong kỳ nghi hè của cậu thì bà ta đang ở đâu? Bahamian? Brazil? Thái Lan? Nhưng tôi ít nhất chắc chắn rằng một anh chàng không lớn hơn cậu bao nhiêu tuổi đi cùng bà ta. Trong khi cậu, cậu đã ở đâu? Một mình trong căn biệt thự của cậu… Vì vậy, vâng, với nơi ở hiện tại của cha tôi thì sẽ không thể giúp tôi được gì nhưng ít nhất tôi có thể biết ông ấy đang ở đâu và mẹ tôi vẫn dành sự quan tâm đến tôi khi tôi rời khỏi Hogwarts, Draco chế giễu .

Blaise, người đang rất tức giận đối mặt với Draco, nắm chặt tay và đứng dậy. Cậu thanh niên không di chuyển chỉ đầy thách thức nhìn hắn. Sau một lúc do dự, Blaise rên lên một tiếng xen lẫn bực bội và tức giận, rồi quay lưng bước ra khỏi phòng sinh hoạt chung.

“Việc này không hay lắm,” Goyle cau mày chỉ ra.

- Vì cười nhạo việc bố tôi phải ngồi tù à? Hắn ta nghĩ là hắn ta là ai mà lại nói chuyện với tôi như thế?! Hãy chỉ để tâm đến việc riêng của cậu, Goyle. Sau Blaise, tất cả các cậu đều chọc giận tôi! Draco bốc khói.

Bực tức, từ đồ đạc của Blaise hắn lấy một tờ giấy da, bút lông và mực, sau đó rời đi để vào chuồng cú. Tại đây, hắn viết một bức thư cho mẹ mình nhờ bà can thiệp với Snape để chấm dứt ý tưởng dạy kèm ngu ngốc này với Potty. Nghiêm túc mà nói, hắn vẫn không thể tin được.

Trong khi suy nghĩ lại vào buổi chiều của mình, hắn đã đến tầng bảy và thực hiện đi ba vòng trước bức tường để xuất hiện Phòng Yêu cầu. Sau khi chắc chắn rằng hắn ở một mình trên hành lang, hắn vào phòng và đóng cửa lại sau lưng.

Draco tiến lại gần chiếc tủ biến mất mà năm trước đó cậu Montague đã biến mất.

Mùa hè của Draco không hề dễ dàng. Việc cha hắn bị bắt vào tù đã làm đảo lộn rất nhiều thứ. Hiện tại, Chúa tể Hắc ám đã cư trú trong ngôi nhà của hắn, điều đó có nghĩa là có khá nhiều người đến và đi đến dinh thự. Vì điều này nên Draco và mẹ hắn không thực sự cảm thấy như ở nhà nữa.

Sau đó, do thất bại của Lucius tại Bộ, Chúa tể Hắc ám đã quyết định giao cho Draco hai nhiệm vụ. Chàng trai tóc vàng đã không có tư cách để từ chối, đầu tiên vì đe dọa việc trả tự do cho cha hắn, nhưng trên hết là không thể từ chối điều gì từ Chúa tể bóng tối nếu tất cả Tử thần thực tử coi trọng mạng sống.

Draco phải tìm cách đưa Tử thần Thực tử vào Hogwarts và hắn cũng phải ám sát cụ Dumbledore.

Nhiều khi hắn tự nhủ rằng việc đưa những thuộc hạ của Chúa tể Hắc ám vào sân trường sẽ khó nhưng vẫn có thể, việc gϊếŧ Hiệu trưởng đối với hắn dường như là không khả thi. Chưa kể thực tế là dù có tin tưởng vào lý tưởng của Chúa tể Hắc ám, hắn không muốn trở thành một kẻ gϊếŧ người.

Khi Chúa tể Hắc ám giao cho hắn nhiệm vụ, Draco chỉ cảm thấy chắc chắn sẽ được gặp lại cha mình và niềm tự hào khi biết rằng Chủ nhân tin tưởng vào hắn. Giờ đây, khi nhìn lại, hắn vô cùng nghi ngờ rằng liệu hắn có thể thực sự thành công những gì đã được giao phó hay không.

Hắn lắc đầu, hắn là Malfoy, hắn gian xảo, nhất định sẽ thành công. Ý tưởng về chiếc tủ biến mất đã trở nên hoàn hảo.

Khi biết rằng mình sẽ phải đưa các Tử thần Thực tử vào trong trường Hogwarts, hắn ngay lập tức nghĩ lại những lời của cậu Montague năm trước. Montague nhà Slytherin đã bị cặp song sinh Weasley nhốt trong tủ này và cậu ấy tâm sự rằng đã nghe những gì đang xảy ra ở bên trường Hogwarts nhưng đôi khi là một số âm thanh ở Barjow và Berk. Hắn cũng nhớ rằng Peeves đã làm hỏng chiếc tủ vài năm trước đó.

Chàng trai tóc vàng đã đi đến cửa hàng ở Ngõ Knockturn để kiểm tra xem có một mẫu tủ tương tự tủ này ở đó không. Quả thật, hắn đã từng đi ngang qua cái tủ đó vài lần mà không hề hay biết và cũng không để ý rằng chiếc tủ đó cũng có một cái ở trong trường.

Vì vậy, Draco đã tính rằng nếu hắn có thể sửa chữa cái tủ ở Hogwarts, thì những người hầu của Chúa tể Hắc ám có thể từ cửa hàng đến đây nhờ hai chiếc tủ đó. Điều đó sẽ không dễ dàng nhưng với sự kiên nhẫn, hắn sẽ thành công. Hắn đã bắt đầu xem tất cả những cuốn sách nói về những vật phẩm ma thuật này và đã mượn một cuốn từ thư viện.

Tìm cái tủ biến mất hoàn toàn là việc dễ dàng. Năm trước, sau khi sự việc của cậu Montague xảy ra, Filch đã quyết định cất cái tủ và vì ông không thể sử dụng phép thuật nên ông đã yêu cầu sự giúp đỡ của Biệt đội Inquisitorial Squad *, và trong biệt đội có sự giúp đỡ của Draco.

(*Biệt đội của Umbridge thành lập vào năm thứ năm)

Chính Drace là người đã mang đồ đạc đến Phòng Yêu cầu, ngay sau khi phát hiện ra sự tồn tại của Phòng yêu cầu nhờ Đội quân DA của cụ Dumbledore. Hắn đã yêu cầu một nơi để giấu tủ biến mất và đã phát hiện ra một căn phòng khổng lồ chứa đầy những đồ vật đa dạng và phong phú mà học sinh đã cất giữ ở đây qua nhiều thế kỷ.

Đối với nhiệm vụ thứ hai của mình, hắn đã tìm được một phương án, ngay cả khi hắn biết kế hoạch đó thực sự mạo hiểm và cơ hội thành công là rất nhỏ. Tuy nhiên, hắn đã nghĩ đến những kế hoạch khác trong trường hợp phương án đầu tiên thất bại.

Không thể nghi ngờ rằng hắn sẽ không thành công. Hắn còn thời gian đến cuối năm để hoàn thành hai nhiệm vụ của mình và hắn sẽ thành công.

Đó là lý do tại sao việc kèm cặp Potter khiến hắn thật sự khó chịu. Hắn có hai nhiệm vụ phải hoàn thành và điều đó sẽ tốn rất nhiều thời gian và công sức của hắn. Dù sao thì năm giờ một tuần đối với Potter là sự lãng phí thời gian quý báu của hắn.

Draco mở tủ và nhìn vào bên trong để tìm kiếm một điểm bất thường cần thay đổi, nhưng mọi thứ đã được sửa chữa xong. Hắn vẫn cẩn thận vãy một đũa phép reparo đơn giản. Gỗ chẻ ở các nơi đã hợp lại nhưng cái tủ vẫn không phát huy tác dụng. Tất nhiên, hắn đã không ngạc nhiên, tủ sẽ kém chất lượng nếu nó hoạt động trong lần thử đầu tiên với một bùa phép đơn giản như vậy.

Chàng trai tóc vàng nắm lấy cuốn sách mà hắn để lại trong tủ và tiếp tục đọc ở đoạn mà hắn đã dừng lại. Người ta nói rằng nhiều tủ biến mất đã được tạo ra trong lần chết đầu tiên của Chúa tể Hắc ám nhưng cuốn này chỉ là bản sao mờ nhạt của những thiết kế đầu tiên từ nhiều thế kỷ trước. Cuốn sách giải thích rằng sự kỳ diệu của những chiếc tủ được tạo ra gần đây không tồn tại lâu dài, mà theo năm tháng phép thuật của chúng sẽ phai đi, không giống như những mẫu tủ đầu tiên có phép thuật vĩnh cửu.

Draco sợ hãi khi đứng trước một trong những mẫu tủ này. Hắn không có cách nào để xác minh điều này vì vậy hắn tuyệt vọng tiếp tục đọc với hy vọng tìm ra cách phân biệt và đảm bảo rằng hắn không lãng phí thời gian của mình một cách vô ích.

Hắn không còn ý tưởng khác để ám sát Hiệu trưởng nên hắn chỉ có thể cố gắng tìm ý tưởng với cái tủ để xoay sở đưa các Tử thần Thực tử vào Hogwarts. Chiếc tủ đã không còn nguyên vẹn phép thuật như ban đầu nếu không nó sẽ biến mất.

Hắn ngồi đọc sách cho đến giờ ăn tối và quay lại ngay sau đó, thức đến khuya mà không hề hay biết. Chỉ khi qua trang tiếp theo, hắn mới quyết định nhìn đồng hồ và đi ngủ.

Editor: Đừng hỏi mị những câu thần chú đó. Có một số câu có trong Harry Potter và một số thì không nên tra cứu rất mệt. Mọi người hãy đọc câu tiếp theo sau câu thần chú thì sẽ hiểu tác dụng của nó ngay. Thanks