Chương 37: Vòng ngọc phỉ thúy

“Cô nói xem, mối quan hệ giữa họ là gì? tôi thấy không đơn giản là cấp trên cấp dưới hay bạn đi tiệc đâu.”

“Nhưng chủ tịch Tô nổi tiếng không gần nữ sắc, mấy năm qua chưa hề có một tin đồn hẹn hò nào, chắc cô ta chỉ là nhân tình thôi, thời bây giờ nhiều cô gái vừa có tác dụng làm ấm giường, vừa có tác dụng ngoại giao.”

“Nhưng khí chất của cô ta cũng quá nổi bật rồi, không giống nhân tình cho lắm?”

Tiếng bàn tán to nhỏ vang lên khắp nơi, Lâm Du nghe thấy cũng chỉ cười mỉa mai, đúng là suy nghĩ của mấy kẻ nông cạn.

“Cười gì thế?”

Tô Lẫm cũng nghe mấy lời xì xầm, sợ Lâm Du không vui nên quay sang định an ủi cô một chút, nhưng lại thấy cô đang cười rất tự tin.

“Không có gì, chỉ là bây giờ có nhiều người nông cạn đến vậy, vẫn còn đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.”

Tô Lẫm cười, vỗ nhè nhẹ vào bàn tay đang khoát lấy cánh tay mình.

“Đừng để ý, người nói xấu sau lưng em thì vị trí của họ mãi chỉ ở sau lưng em mà thôi”

Lâm Du sững người, ngước mắt lên nhìn Tô Lẫm, thấy được sườn mặt nghiêng nghiêng đầy kiêu ngạo của anh, bờ môi anh đang nhếch lên một đường cong quyến rũ, anh chăm chú nhìn lên phía sân khấu.

Trên sân khấu, nữ MC bắt đầu tuyên bố buổi lễ ra mắt chính thức diễn ra, đầu tiên là giới thiệu các nhân vật chính của Tinh Diệu như Trần Diệu, Lê An Na và một số nhân vật cấp cao nhất, sau đó đến phần chính.

“Sau đây chính là giây phút quan trọng nhất, bộ sưu tập mới của Tinh Diệu chính thức xuất hiện, mời mọi người hướng mắt về sân khấu..”

Đèn trong hội trường từ từ tối xuống, màn sân khấu được kéo ra, từ sau sân khấu nhân viên của Tinh Diệu đẩy những chiếc bục trưng bày lên, khi ba chiếc bục được đặt cạnh nhau ngay ngắn, ánh đèn liền chiếu rọi vào nó.

“Ôi, đẹp quá”

“Đúng là kiệt tác mà Tinh Diệu mất hơn ba năm mới hoàn thiện mà”

Xung quanh tiếng cảm thán vang lên không ngớt, nữ MC lại lần nữa bước lên.

“Bây giờ tôi xin trân trọng giới thiệu với mọi người, bộ sưu tập đắt giá nhất của Tinh Diệu, cũng là bộ sưu tập có thời gian hoàn thành lâu nhất từ trước đến nay ‘Thanh Hạm’.”

Nó là một bộ trang sức bao gồm dây chuyển, hoa tai và vòng tay đều bằng kim cương, mặt dây chuyền và hoa tai có hình hoa sen, từng cánh hoa được chạm khắc bằng hàng trăm viên kim cương có độ lớn nhỏ khác nhau, vòng tay bằng vàng trắng tinh xảo, cũng được chạm kim cương, chổ móc khóa có hình hoa sen.

“Thanh Hạm, thanh tao như đóa sen”

Lâm Du chăm chú nhìn ba món trang sức, vừa lẩm bẩm, Tô Lẫm cạnh bên nghe rất rõ.

“Em thích sao?”

“Không, tôi chỉ cảm thấy ý nghĩa của nó rất hay, tôi vừa nghĩ ra chủ đề cho mẫu thiết kế tiếp theo của Tinh Lạc, lấy cảm hứng từ sen, anh thấy sao?”

Tô Lẫm nhìn cô cười dịu dàng.

“Em quyết định là được.”

Bộ sưu tập ‘Thanh Hạm’ của Tinh Diệu đã được quyết định sẽ chỉ ra mắt năm mươi bộ trên cả nước, và hôm nay sẽ nhận đặt hàng luôn, vì thế các phu nhân, tiểu thư giàu có liên tục tranh nhau đặt hàng, mặc dù giá trị của nó không hề rẻ, hơn một tỉ. Lâm Du cảm thấy giới thượng lưu đúng là đốt tiền, cô có tiền nhưng không muốn mua những thứ phù phiếm này.

Nhiệm vụ của Lâm Du hôm nay là phải gặp Lam Thành, nhưng từ đầu buổi họp báo đến giờ vẫn chưa tìm được ông ta, bây giờ chỉ còn chương trình đấu giá nữa là họp báo sẽ kết thúc, Lâm Du rất sốt ruột, cô đứng ngồi không yên, liên tục nhìn dáo dát.

“Em sao thế? Không khỏe sao?”

Tô Lẫm lo lắng hỏi

“Không…không có gì…”

“Và bây giờ chắc chắn là phần mà mọi người mong đợi nhất, buổi đấu giá vòng ngọc cổ sắp bắt đầu.”

Nữ MC lại một lần nữa cất giọng, hội trường lập tức yên tĩnh, ai cũng đầy mong chờ nhìn về phía sân khấu.

“Xin mời vật phẩm đấu giá ngày hôm nay, vòng tay phỉ thúy ‘Dạ Nguyệt’, đây là vòng tay có niên đại hơn trăm năm, đã được Tinh Lạc cất giữ rất lâu, nhân sự kiện lần này, Tinh Lạc muốn dùng số tiền bán đấu giá vòng tay này để ủng hộ những hoàn cảnh khó khăn.”

Trên sân khấu đã xuất hiện một bục trưng bày khác ở giữa trung tâm sân khấu, chiếc vòng tay bằng ngọc phỉ thúy màu trắng ngà trong trẻo, bên trong vòng là những đường vân mây uốn lượn được ánh sáng chiếu vào lấp lánh như ánh trăng, chiếc vòng đơn giản nhưng mang một nét sang trọng hiếm có, thu hút người khác muốn có nó.

“Bây giờ sẽ bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là năm trăm triệu, sau ba lần đếm nếu không có người đưa giá cao hơn, ‘Dạ Nguyệt’ sẽ có chủ, xin mời người đầu tiên ạ”

Nữ MC vừa hô thì ở hàng đầu đã có người đưa bảng

“Sáu trăm triệu”

“Sáu trăm năm mươi triệu”

“Bảy trăm triệu”

Con số liên tục tăng lên, Lâm Du cũng cảm thấy thích chiếc vòng, còn đang do dự thì Tô Lẫm đã giơ bảng.

“Chín trăm triệu”

Tiếng xì xào xung quanh vang lên, chủ tịch của Tinh Lạc ra giá chín trăm triệu cho một chiếc vòng, nhưng đó không phải thứ họ quan tâm, mà họ quan tâm chiếc vòng đó sẽ thuộc về ai.

“Một tỉ!”

Giữa khán phòng có giọng nữ lảnh lót hô lên, mọi người đồng loạt nhìn sang, là một cô gái xinh đẹp, không biết là con gái hay nhân tình của vị đại gia nào mà dám vung tiền đến như vậy.

Tô Lẫm âm thầm đánh giá cô ta, sau đó ung dung giơ bảng.

“Một tỉ ba trăm triệu”

Lâm Du hoảng hốt quay sang nhìn anh, người đàn ông này điên rồi sao? Tiền…là tiền đó, một tỉ ba trăm triệu là một căn nhà chứ không phải đùa, Tô Lẫm nhìn Lâm Du cười trấn an.

“Một tỉ năm trăm triệu”

Cô gái bên kia hậm hực đưa bảng.

“Hai tỉ”

Tô Lẫm vẫn ung dung gác chéo chân, nhàn nhạt hô lên, cô gái bên kia còn muốn tiếp tục giơ bảng, nhưng người đàn ông ngồi cạnh cô ta cau mày ra hiệu cho cô ta ngồi yên, mọi người xung quanh ai cũng há hốc khi nghe con số hai tỉ vang lên.

“Hai tỉ lần thứ nhất, hai tỉ lần thứ hai, hai tỉ lần thứ ba, thành giao!”

Nữ MC tươi cười hô vang.

“Chúc mừng chủ tịch Tô đã thành công có được ‘Dạ Nguyệt’, sau đây xin mời anh bước lên sân khấu.”