Chương 5: Tung chiêu lớn

Biết cậu ấy không ăn nhiều đồ dầu mỡ để tập thể hình, nên tôi đã học cách làm bữa giảm cân, thịt và rau củ kết hợp đồng đều, giàu chất dinh dưỡng, chuyên dành cho người tập thể hình.

Hai tuần sau, tôi đem hộp cơm giảm cân đầy đủ hương vị chạy đến kí túc xá của Tiêu Bùi, cậu ta vẫn từ chối theo thói quen.

“Không cần, tôi vừa đặt đồ ăn xong.”

“Để làm được hộp cơm giảm cân ngon, mà tôi đã ăn món thất bại suốt hai tuần, ăn muốn ngu luôn. Cậu không thử một miếng đã từ chối rồi, cậu thấy có lỗi với cái dạ dày của tôi không?”

Tôi đau lòng quá, không phải giả đâu.

Cậu ta có chút không đành lòng, nhưng vẫn không trả lời.

“Được, cậu không ăn thì tôi đổ nó vậy, ngày mai tôi lại mang tiếp, cậu không ăn thì tôi đổ bỏ tiếp.”

Tôi giả vờ tức giận, đứng dậy định đổ cơm vào thùng rác, cậu ta thấy vậy vội giữ tôi lại.

“Tôi ăn, cậu bình tĩnh lại đi.”

Vì vậy, dưới cái nhìn hài lòng của tôi, cậu ta ăn một hơi hết hai bữa cơm giảm cân, bao gồm cả món mà cậu ta tự gọi.

Tiết kiệm lương thực là truyền thống tốt đẹp của Trung Hoa, tôi nhìn là biết cậu ấy đã được truyền lại.

Không hổ là người mà tôi coi trọng, thân hình tuyệt vời, ăn gì cũng được.

Thật dễ nuôi!

Y Y nói, theo đuổi con trai không thể chỉ có đơn phương bỏ công sức, còn cần phải làm phiền tới anh ấy nhiều hơn, có tới có lui mới có thể tiến triển được.

Vì vậy, sau khi máy tính bị hư màng hình, tôi gọi ngay cho cậu ấy.

“Alo?”

Khi giọng trầm khàn của cậu vang lên bên tai tôi, trong phút chốc, tôi có cảm giác một dòng điện từ tim chạy khắp người.

Cái giọng trầm chếc tiệt này.

“Là tôi, Kiều Nguyệt.”

“Tôi biết.”

“Tôi… Máy tính tôi bị hư rồi, cậu có thể đến đây giúp tôi xem nó được không?”

Đầu bên kia điện thoại không có động tĩnh gì, tôi sợ cậu ta lại từ chối nữa, nên vội vàng nói thêm: “Anh Tiêu Bùi à, người ta còn chưa có làm xong bài tập đâu, anh đến giúp em đi mà, làm ơn đi mà.”

Thật ghê tởm, giả trân quá, nhưng không sao cả, cậu ấy đã đồng ý lại đây giúp tôi sửa máy tính rồi.

Trước khi Tiêu Bùi đến, tôi nhanh chóng trang điểm nhẹ, rồi mặc váy đen ôm sát người.

Tôi thừa nhận mặc vậy trông thật dung tục, nhưng Y Y nói đàn ông đều thích thế

Sau khi vào cửa, Tiêu Bùi chỉ liếc nhìn tôi một cái rồi thôi không nhìn nữa.

Cậu kiểm tra máy tính, ánh mắt tập trung, vẻ mặt lãnh đạm, đường nét khuôn mặt hài hòa, cả người toát lên cảm giác người sống chớ đến gần.

Nếu không phải tôi nhìn thấy ngón cái của cậu luôn xoa khớp ngón trỏ, còn vành tai thì ửng đỏ, tôi thật sự nghĩ chiêu này không có tác dụng với cậu ta.

Phản ứng này của cậu ấy giống hệt với lúc livestream bị fans trêu, thẹn thùng bối rối không biết làm thế nào, nhưng lại giả vờ như mọi thứ đều ổn.

Vì vậy mà tôi tính tung ra chiêu lớn.