Chương 17: Gia nhập

Casey chỉ biết vài điều cơ bản, còn đám nhóc phù thủy kia thì chẳng hiểu gì nên nếu tiếp tục cuộc thảo luận này cũng chẳng có ý nghĩa, mọi người hẹn nhau về tìm hiểu thêm, chờ đến thứ tư khi mọi người hiểu rõ hơn về kỹ thuật phát điện của Muggle rồi lại nói tiếp.

Trước khi đi, Casey còn cố ý hỏi nhóm Gryffindor ở đây là: "Tớ có thể gọi thêm người tới giúp không?"

"Được! Tất nhiên là được rồi!" Đám Gryffindor đồng ý ngay mà chẳng cần nghĩ, "Nhưng phải cẩn thận đừng để giáo sư biết đó."

Casey ra dấu OK, ra cửa là đi tìm Hermione ngay.

Bây giờ là bốn giờ chiều, chương trình học ban ngày đã kết thúc hết rồi, mà còn lâu mới tới giờ ăn tối, hôm nay cũng không có buổi huấn luyện Quidditch nào.

...Đương nhiên, Hermione cũng không phải thành viên đội Quidditch... Vậy nên Hermione chỉ có thể ở một nơi thôi.

Casey không nói thêm gì, dẫn Eve đi thẳng một đường tới thư viện.

Chỉ cần không có tiết là hầu như Hermione chỉ ở thư viện, dựa theo quan sát của Casey, cô ấy thích ngồi chỗ bàn nhỏ gần cửa sổ phía tây, nếu chỗ đó có người rồi thì cô ấy sẽ tìm chỗ nào trống gần đó để ngồi.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, Casey tinh mắt thấy được Hermione ngồi ở bàn trong góc phía Tây, cô ấy đang đọc một tác phẩm nổi tiếng, trên cái ghế bên cạnh còn có một chồng sách.

"Casey." Eve giữ chặt Casey, hơi lo lắng nói, "Tớ cảm thấy Hermione không giống người sẽ tham gia loại kế hoạch này."

"Vậy cũng phải thử mới biết." Casey thật sự hi vọng kế hoạch này thành công, vậy thì có thể để đèn bàn trong phòng ngủ, buổi tối cô sẽ không cần đi tắt ngọn đuốc trước khi lên giường đi ngủ.

Mặc dù bó đuốc kia sẽ tự động thắp sáng nhưng nói lại không tự động tắt, rất phiền phức.

Casey đưa tay vuốt mặt, dưới ánh nhìn lo lắng của Eve bước tới chỗ của Hermione.

"Chào buổi chiều, Hermione." Casey lộ ra nụ cười lễ phép với Hermione, Hermione hơi nghiêng mặt về phía cô nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cuốn sách, cô ấy tăng tốc độ đọc xong đoạn này mới xoay đầu lại, cười với Casey: "Chào buổi chiều, Casey."

Casey cũng là khách quen trong thư viện, thường xuyên gặp được Hermione ở đây, đôi khi Hermione cũng nói cho cô biết vài kinh nghiệm để tìm sách, nói chung thì quan hệ xem như không tệ.

"Là thế này, tụi em cảm thấy hiện tại Hogwarts không tiện lắm." Casey nghĩ ngợi một chút để tìm từ, sau đó lại chọn nói thẳng, "Thế nên tụi em muốn câu điện vào Hogwarts, rất cần sự giúp đỡ của chị."

Khóe mắt Casey thấy Eve đứng cách đó không xa phất tay với cô, lén lút tìm một chỗ xa hơn ngồi xuống, lấy giấy da ra chuẩn bị làm bài tập, Casey quay đầu trừng mắt nhìn cô ấy một cái, Eve thè lưỡi cười với cô, sau đó chỉ về hướng của Hermione.

Casey nhanh chóng thu hồi tầm mắt, lại nhìn Hermione, bây giờ người sau đang cau mày, thoạt nhìn như đang tự hỏi, Casey do dự không biết có nên bảy tỏ thêm việc bản thân cần Hermione như thế nào không thì nghe Hermione nói: "Được."

Bao nhiêu từ ngữ đều bị Casey nhét ngược vào bụng, cô không ngờ Hermione lại đồng ý nhanh như vậy, cô còn chuẩn bị sẵn là phải dùng mọi cách để thuyết phục Hermione!

Có lẽ là thấy Casey ngẩn người nên Hermione cười một cái với cô: "Gryffindor không biết giữ bí mật đâu, chị đã biết chuyện này từ lâu rồi."

Casey: Ừm...

"Lúc mới khai giảng Potter với Lahr còn lấy di dộng ra chơi ở phòng sinh hoạt chung, di dộng hết pin rồi thì ngày nào cũng kêu la muốn nối điện tới." Hermione oán thầm một chút, "Sao mà chị không biết chuyện này cho được?"

Casey cúi đầu sờ cánh mũi, giờ thì cô biết người lén mang di động vào là ai rồi.

Cảm thấy chẳng có gì bất ngờ.

"Hơn nữa ngọn đuốc trong phòng ngủ bất tiện thật." Hermione nói, "Chị đã muốn có cái đèn bàn từ lâu rồi."

Quả nhiên tất cả mọi người đều thấy ngọn đuốc bất tiện mà!

Casey có hơi muốn nắm tay Hermione, nhưng lại thấy nó quá mất lịch sự nên chỉ đành vỗ nhẹ lên bàn, sau đó nói: "Tụi em hẹn gặp nhau vào chiều thứ tư tuần sau ở Phòng Yêu Cầu, khẩu lệnh là căn phòng có thể bàn bạc công việc... Chị biết đường tới đó không? Đối diện thảm treo tường trên lầu bảy đó."

Hermione gật đầu: "Chỗ đó cũng không khó tìm, thật ra mà nói trong cuốn "Tất tần tật về Hogwarts" còn nói bóng gió về căn phòng này, chỉ cần ai đọc kỹ là biết ngay thôi."

Casey không nói tiếp được nữa, cô đành đứng lên: "Vậy em không làm phiền chị đọc sách nữa, hẹn gặp vào tuần sau!"

Cô quyết định có rảnh phải đọc thử cuốn sách Hermione vừa nhắc tới, bằng không lần sau sẽ xấu hổ tới mức không dám nói chuyện với Hermione mất.

Thời gian bữa sáng hằng ngày là lúc cú mèo đưa thư, bình thường không lễ không tiết thì cũng ít có người nhận được thư nhà lắm.

Nhưng vài ngày sau, sáng nào cũng có cả đống cú mèo bay vào từ cửa sổ trên chóp Đại Sảnh Đường, dưới chân là bao lớn bao nhỏ, phần lớn là giao cho Gryffindor, Ravenclaw với Hufflepuff cũng có một chút.

Sữa trong ly của Casey đã bị lông cú mèo rớt vào mấy lần, chỉ cần cô nghe thấy tiếng vỗ cánh phành phạch của cú mèo trên đỉnh đầu là tự động dùng tay che miệng ly, dù cô biết rõ trong mấy cái bọc đó là gì nhưng vẫn không nhịn được oán giận với Eve: "Giáo sư Dumbledore không thể quy định một điểm nhận gửi cố định được ư? Cứ thế này không vệ sinh tí nào."

Eve phủi cọng lông rơi trên tay mình xuống bàn, dùng sức gật đầu.

Casey còn thật sự tự hỏi chuyện này: "Ở Hogwarts có thứ như hộp thư gửi hiệu trưởng này nọ không? Tớ có thể góp ý cho giáo sư Dumbledore không?

"Hoặc là chúng ta có thể trực tiếp đi tìm thầy ấy." Eve cố gắng nghĩ ngợi rồi nói.

Casey nhìn về phía dãy bàn đằng đầu Đại Sảnh Đường, vị trí dành cho hiệu trưởng ở chính giữa đã bị bỏ trống mấy ngày liền: "Nhưng trông có vẻ gần đây thầy ấy bận rộn lắm, tớ cũng không biết phòng hiệu trưởng ở đâu."

Nhưng mà vấn đề này không lớn, không biết ở đâu thì tìm Gryffindor hỏi thử, bọn họ là bản đồ sống của Hogwarts, vốn không có chỗ nào là Gryffindor không biết... Nếu có, vậy thì đổi người để hỏi là ra.

Casey nghĩ vậy, xoay người nhìn về phía bàn Gryffindor, rất nhiều người đang mở đồ được gửi tới, sau đó nhét mấy thứ này vào cặp sách, thoạt nhìn hấp tấp vội vàng.

"Không vội." Casey một hơi uống hết ly sữa, "Chờ đi học xong rồi tính."

Chiều thứ tư có một tiết, Casey nhanh chóng dọn dẹp rồi đi theo nhóm Gryffindor tới lầu bảy.

Sau đó cô phát hiện có khá nhiều người đi cùng hướng với mình, hơn nữa càng đi lại càng nhiều.

Đợi đến khi bọn họ đến trước cửa Phòng Yêu Cầu, số người đã lên tới mười mấy rồi.

"Ừm..." Casey đứng cuối đội ngũ, nhỏ giọng nhổ nước bọt với Eve, "Tớ cứ cảm thấy bọn họ đang cố gắng để mọi người phát hiện thì có."

Eve bật cười, sau đó nhanh chóng che miệng lại, giả vờ như không xảy ra chuyện gì.

Gryffindor đằng trước mở cửa, bây giờ đã có khoảng ba mươi mấy người, mà hiển nhiên là còn chưa tới đủ.

Casey thấy vài bạn Ravenclaw lần trước không thấy đang ngồi làm bài tập bên cửa sổ, Casey và Eve cũng đi tới gia nhập nhóm đó.

Hermione đi tới sau, cô ấy nhìn đám Gryffindor và Hufflepuff đang chơi trò chơi rồi cũng quyết định tham gia vào nhóm Ravenclaw trong góc.

Mọi người lục tục tiến vào, đến khoảng ba giờ rưỡi đã có độ bốn mươi mấy người, Potter đứng giữa phòng, dùng một bùa chú lên người mình rồi mở miệng: "Chào mọi người."

Vì bùa chú nên giọng của cậu ấy vang dội, tất cả mọi người đều nghe rõ ràng, cậu nói tiếp: "Tớ là Harry Potter năm ba Gryffindor, chắc có nhiều người biết tới tớ rồi, hôm nay..."

Cậu nói được một nửa thì nghe thấy có người dùng sức mở cửa Phòng Yêu Cầu, cửa lớn va vào vách tường phát ra âm thanh vang dội, tất cả mọi người nhìn về phía cửa ra vào.

Casey cũng không khác gì, cô thấy vài bạn Slytherin đang đứng ngay cửa.

Crabbe đứng cạnh cửa, Malfoy đứng cạnh cậu ta, trên mặt còn mang theo nụ cười đắc ý, đằng sau là mấy bạn Slytherin mà Casey không quen.

Mọi người im phăng phắc, Potter là người đầu tiên tách đám đông bước ra, đầy địch ý hỏi: "Malfoy, mày muốn làm gì?"

"Dù là gì." Malfoy thoải mái khoanh tay trước ngực, thong thả bước vào trong vài bước, đắc ý nói: "Tao đã nhìn ra gần đây tụi mày quá khác thường, quả nhiên là tao đoán đúng rồi."