Chương 40: Ai sẽ chiến đấu khi tai họa ập đến

Việc Sissy bị Umbridge khiển trách cũng không bị mọi người bàn ra tán vào ở Hogwarts bao lâu, bởi vì câu chuyện bạn học Harry chống đối với Umbridge trong lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám đã nhanh chóng thay thế sự việc này và trở thành câu chuyện phiếm của học sinh sau mỗi bữa tối.

"Cậu ta nói rằng cậu ta nhìn thấy Cédric Diggory bị gϊếŧ..."

"Cậu ta nghĩ rằng mình đang chiến đấu với Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy..."

"Đừng có nói vớ vẩn nữa."

"Cậu ta cho là mình lừa được ai chứ..."

"Tha cho tôi đi..."

Tối hôm đó khi Sissy bước vào phòng ăn tối, tai cô tràn ngập những lời bàn tán như thế này, đúng như dự đoán của cô, không nhiều người tin vào Harry, vì Cédric đã chết trong mê cung, những gì học sinh trong Hogwarts nhìn thấy là Harry trở về ở giữa bãi cỏ, ôm thi thể của Cédric, tất nhiên, điều quan trọng nhất là vào cuối học kỳ khi tất cả những điều này xảy ra, mặc dù cụ Dumbledore nói rằng Người thần bí kia đã trở lại và gϊếŧ chết Cédric, nhưng trước khi mọi người có thời gian để tiêu hóa sự thật này, thì họ đã phải về nhà và nhận được sự tẩy não của Nhật báo Tiên tri vào kỳ nghỉ hè.

Cô phải thừa nhận rằng mặc dù Fudge hơi nhát gan và nhu nhược một chút, nhưng anh ta thực sự là một chính trị gia đầy mưu mô, đây cũng là lý do tại sao Sissy không chống đối lại Umbridge, cô biết thừa bản thân là người như thế nào trong mắt mọi người, mặc dù trong hai năm qua, cô luôn đối xử hòa bình với mọi người, ấn tượng của mọi người về cô cũng được cải thiện đáng kể, nhưng cô cũng tuyệt đối không có khả năng đấu tranh với giới truyền thông chính thống thuộc Bộ Pháp thuật được.

Hơn nữa, ngược lại con cóc hồng này cũng đã lội xuống vũng nước bùn này rồi, nên đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi Hogwarts, mặc dù có lời nguyền rằng không ai có thể ở lại khoa Phòng thủ Chống lại Nghệ thuật Hắc ám trong một năm, chuyện lời nguyền đó có thật hay không thì vẫn chưa được kiểm chứng, nhưng theo nguyên tác, việc bị tấn công bởi người khổng lồ và một con Nhân Mã cũng không phải là một kết thúc tốt đẹp, đúng không...

Hừ, chỉ cần chúng ta chưa chết, món nợ này có thể từ từ tính...

Ngồi duyên dáng bên cạnh Umbridge, Sissy nở một nụ cười nịnh nọt.

Cô gái tóc bạc hạ thấp thái độ, hai mắt trong veo sáng ngời, cho dù là Umbridge, cũng không nỡ đưa tay ra đánh người đang tươi cười.

"Tôi cảm thấy Umbridge sẽ gặp tai họa sớm thôi..."

Nhìn thấy sự tương tác rất hài hòa trên bàn ghế giáo viên, Blaise ngồi bên cạnh Draco nhún vai.

“Ồ, tại sao lại nói như vậy?” Draco biết rõ còn cố hỏi, hơi nhếch khóe môi lên một chút.

"Mình nghĩ cậu hiểu rõ Suyier hơn bọn mình chứ, cô ấy không phải là người dễ bắt nạt như vậy, còn nhớ Moody giả năm ngoái không?"

Năm ngoái, Moody cũng đã khıêυ khí©h Sissy ở lễ khai giảng, sau đó, khi Moody muốn làm phép biến hình lên Draco, Sissy đã dùng lý do bảo vệ học sinh và cho ông ta một bài học trước mặt rất nhiều học sinh, nếu như không phải có sự xuất hiện của Giáo sư McGonagall, có lẽ Sissy sẽ không chỉ quấn cánh tay của Moody giả bằng một sợi xích sắt như vậy.

"Mẹ mình nói, thà rằng chọc tức Dumbledore còn hơn chọc tức người phụ nữ này..."

Mẹ của Blaise, phu nhân Zabini, đã kết hôn bảy lần, là một người phụ nữ khá từng trải nên lời nói của bà đương nhiên có độ tin cậy cao.

Pansy ở bên cạnh nghe xong cũng không khỏi có chút khó hiểu, nói thật là cô không nghĩ cái cô quản lý không quan tâm đến học sinh lại kinh khủng như lời Blaise nói.

"Nhưng Suyier thậm chí có đôi khi còn dịu dàng không giống một Slytherin…Draco cậu nói gì đi? Có vẻ như cậu là người thân nhất với cô ấy."

Trọng tâm câu chuyện đã đi đến đây, mà Draco vẫn đang cắt miếng bít tết trên đĩa của mình một cách đâu vào đấy như trước, vẫn nở một nụ cười như có như không, không đồng ý cũng không phủ nhận.

Người phụ nữ ngốc đương nhiên không dễ chọc vào, nhưng loại chuyện này chưa chắc đã đúng với bản thân cậu.

Lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí của năm năm được xếp vào tiết đầu tiên của chiều thứ ba, sau khi ăn trưa, Draco vội vã chạy đến phòng nhỏ nằm ngay bên ngoài Rừng cấm, đến sớm hơn những người khác rất nhiều.

Từ xa, cậu đã nhìn thấy cô gái tóc bạc đang ngồi xổm trên mặt đất loay hoay với thứ gì đó, khi nhìn kỹ lại, cậu phát hiện trước mặt Sissy có một đống cành cây nhỏ.

“Đây là cái gì?” Draco tựa đầu vào vai cô và nhẹ nhàng thở ra bên tai cô.

Sissy bị cậu làm nhột, quay đầu trừng mắt với cậu: "Tôi còn tưởng rằng cậu đã chuẩn bị trước bài tiết học của tôi, không ngờ cậu còn không thể nhận ra Bowtruckle*."

Draco nghe vậy, cũng không hề giấu giếm mà còn thoải mái thú nhận: "Tôi thực sự không có hứng thú với những sinh vật lộn xộn này."

Lý do tại sao cậu đến đây sớm như vậy chỉ là vì cậu có hứng thú với người dạy cái môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí này mà thôi…

Nghĩ đến đây, Draco cắn một cái vào vành tai đầy đặn của Sissy, cảm giác ngứa ran khiến Sissy muốn véo cậu.

Ngay đầu học kỳ này, Sissy đã phát hiện ra rằng Draco thích làm những cử chỉ thân mật nhỏ nhiều hơn nhiều so với năm ngái, nhưng có điều hình như những đứa trẻ ở độ tuổi của cậu ấy đều như thế này, là độ tuổi mà bọn trẻ cảm thấy hứng thú với cơ thể phụ nữ… Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, thì chẳng bao lâu sau Draco sẽ phát hiện ra rằng ngực của cô không được đầy đủ lắm… Đặc biệt là còn có Pansy bên cạnh…

Sissy tự trách bộ ngực của mình, cơ thể này chỗ nào cũng tốt, tóc bạch kim mắt đẹp như đá quý, khuôn mặt xinh đẹp, chỉ có mỗi bộ dáng này là quá non nớt, nhìn không có một chút nữ tính quyến rũ, thoạt đầu cô còn tưởng đó là do ngày xưa thân thể của Sissy còn chưa kịp phát triển mà đã dùng ma pháp giữ gìn nhan sắc, hiện tại xem ra cho dù phát triển bình thường, thân thể này cũng vẫn nhỏ nhắn như vậy.

Không lâu sau, các học sinh lần lượt đến lớp, Draco cũng bớt quá phận hơn một tí, sau đó rút lui vào giữa đám Slytherin, nhưng ánh mắt của cậu từ đầu đến cuối đều không rời khỏi người Sissy.

Trước mặt cô là những cành cây xấu xí, nhưng dáng vẻ cô khi cúi đầu nhìn xuống quả thực là tuyệt sắc, mỗi cái nhăn mày, mỗi một nụ cười đều hấp dẫn, một Sissy như vậy, đã khiến cậu không thể tự kiềm chế được.

"Được rồi...Mặc dù mình nghĩ những gì Harry nói hơi vô lý, nhưng khi mà Malfoy nhìn về phía Suyier đúng là hơi...kỳ lạ..." Về phía Gryffindor, Hermione cũng để ý đến mối quan hệ vi diệu giữa Draco và Sissy.

Chàng trai tóc bạch kim luôn kiêu ngạo ấy, ánh mắt khi nhìn vào Suyier rất dịu dàng, thậm chí có chút cưng chiều, hóa ra...Không phải cậu ta chỉ biết mỗi việc châm chọc người khác?

"Nhưng không phải Suyier là người của Hội Phượng hoàng sao? Harry nói rằng cha của Malfoy là một Tử thần Thực tử." Ron nói tiếp: "Mặc dù Suyier là một Slytherin, nhưng mình cũng cảm thấy cô ấy thực sự không tệ."

Sau khi nghe Ron nói, khóe miệng Harry giật giật: "Tin mình đi, Ron, đó là ảo giác của cậu thôi...Người phụ nữ đó...Chắc chắn là một tai họa."

Bởi vì động tác bên phía ba nhân vật chính hơi to một tí, Sissy cau mày, quyết định để bọn họ yên tĩnh lại bằng cách đặt câu hỏi.

"Trò Potter, trò có thể vui lòng cho tôi biết Bowtruckle ăn gì được không?"

Câu hỏi đột ngột khiến Harry sững sờ, nhưng Hermione, người bên cạnh Harry thì giơ tay lên cao.

"Ừm...Trò Granger có vẻ đã chuẩn bị tốt bài học này, vậy xin mời trò nói cho các bạn cùng nghe."

“Là dế trũi, thưa giáo sư.” Hermione trả lời chính xác câu hỏi.

"Tốt lắm, Gryffindor thêm...Hai điểm..." Câu nói sau là bởi vì Sissy nhìn thấy ánh mắt có chút cảnh cáo của Draco, cho nên năm điểm cô định cho Hermione bị giảm xuống hai điểm.

"Được rồi, bây giờ chia nhóm ba người, hãy nghiên cứu chúng thật kỹ, tôi hy vọng mọi người có thể hoàn thành một bản phác thảo đánh dấu từng bộ phận trên cơ thể của Bowtruckle trước khi kết thúc giờ học."

Sau khi giải thích một số chuyện cần chú ý, Sissy cho học sinh toàn bộ thời gian còn lại, còn cô thì chọn một nơi sạch sẽ và ngồi dưới gốc cây.

Cả lớp đổ xô về phía bàn để cây, chỉ có Harry đi qua đi lại trước mặt Sissy, bộ dạng như thể muốn nói lại thôi.

“Trò Potter, trì có thắc mắc gì không?” Sissy hơi nheo mắt khi thấy Harry đi theo mình.

"Vâng...em muốn biết Hagrid đã đi đâu..." Harry suy nghĩ một lúc rồi hỏi.

"À, thực ra tôi cũng rất muốn chuyện này, trò phải biết là Dumbledore yêu cầu tôi dạy lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí cho tất cả học sinh của Hogwarts, nhưng không tăng lương cho tôi một chút nào, tôi cũng muốn Hagrid sớm trở lại, haizz!” Sissy chống tay lên cằm và chớp chớp đôi mắt như hồng ngọc, trông còn lo lắng hơn cả Harry.

"Nhưng mà..."

"Potter, mày đang chất vấn giáo sư sao?"

Harry còn chưa kịp nói xong thì giọng nói của Draco đã xuất hiện sau lưng hai người, tức giận ngắt lời của Harry, một nụ cười xấu xa hiện lên trên khuôn mặt điển trai của cậu.

Ban đầu cậu định tranh thủ lỗ hổng trong việc quan sát Bowtruckle để đến chỗ Sissy, nhưng lại phát hiện Potter đang quấy rầy Sissy của mình, hơn nữa còn đang hỏi chuyện về người đàn ông to con ngu ngốc đó.

“Có lẽ giáo sư sẽ không biết chuyện như vậy đâu…Nhưng tôi lại nghĩ rằng, có thể người bạn đó của mày đã bị thương nặng ở đâu đó rồi!” Câu cuối cùng, Draco hạ giọng, chỉ có Harry mới có thể nghe được.

Sissy ngồi ở một bên cũng không có nghe rõ bọn họ nói cái gì, chỉ thấy sắc mặt Harry đột nhiên trở nên rất khó coi, sau đó Draco khinh thường cười với cậu ta một cái, sau đó sải bước đi về phía cô.

Có đôi khi Sissy cũng phải thán phục khả năng chọc tức Harry của Draco, một tiết học yên lành, đều có thể trở nên đầy mùi thuốc súng vì hai người này...

Sau khi kết thúc một bài học thơm mùi thuốc súng về việc Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, Sissy quyết định nói chuyện với Draco về vấn đề này.

"Draco, thực ra nếu làm như vậy, Harry sẽ càng ngày càng ghét cậu..."

"..." Hình như cậu cũng đâu cần thằng nhóc cứu thế đó thích mình.

"Có lẽ cậu cần thay đổi cách để thu hút sự chú ý của cậu ta..."

"..." Vì sao cậu muốn thu hút sự chú ý của cậu ta chứ?

"Cậu biết đấy, Draco, tôi cũng sẽ không ngại nếu cậu là người đồng tính."

"@#¥%&..." (#‵′) 凸…”

Vì vậy, Draco, cho dù không ưa thích gì Harry, nhưng cũng phải thừa nhận rằng những gì Harry nói là đúng, đó chính là — Sissy nhà cậu, chắc chắn chính là một tai họa không hơn không kém.

*Bowtruckle (Phân Loại của Bộ Pháp Thuật: XX) là một sinh vật hiền lành, có kích thước nhỏ bé, cao nhất chỉ đến 8 inch (khoảng 20 cm), có thể đứng trên lòng bàn tay của chúng ta. Trông giống Groot (trong Avenger) nhưng gầy gộc hơn.