Chương 41: Đạo luật giáo dục số hai mươi ba

Khi Sissy được Filch giao nhiệm vụ truy tìm kẻ đã đặt mua một lượng lớn Bom phân, cô đã nhìn thấy thứ mà cô không nên thấy.

“Người phụ nữ tên Umbridge đó thực sự rất đáng ghét.” Giọng một cô gái vang lên: “Chỉ vì cậu nói thật về tai nạn mà cậu gặp phải mà bà ta giam giữ cậu, mọi người đều đã nghe về điều đó, nó đã truyền khắp trường học rồi, cậu có thể đứng trước mặt bà ta mà nói như vậy, thực sự rất dũng cảm.”

Đó là một cô gái xinh đẹp, với mái tóc đen dài xõa ngang lưng lấp lánh như những bóng đèn nháy. Mà đối diện với cô ấy, là một thiếu niên gầy gò với mái tóc đen bù xù, khuôn mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt lấy góc quần áo, như thể không biết để ở đâu.

Không ổn, thật là đau mắt khi nhìn thấy những hình ảnh không nên xem. Sissy, người đang định sử dụng trách nhiệm của người quản lý lại vô thức che mắt và trốn sau cánh cửa.

Cuối cùng, sự tò mò đã lấn át mọi thứ, cô đã thu tay về.

Hiếm lắm mới thấy được cảnh như thế này, Sissy hạ thấp eo, muốn nghe rõ hơn.

"Hôm nay là sinh nhật của bố mình, mình mới nhớ ra cách đây 5 phút thôi, mình hy vọng ông ấy sẽ không trách mình." Giọng của cô gái êm tai đến nỗi khiến người ta không thể không liên tưởng đến những giọt nước rơi dọc theo tường gạch: "Nhân tiện, Gryffindor đã tìm được Thủ Quân mới chưa?"

“Tìm được rồi, đó là bạn của mình, Ron Weasley, cậu có biết cậu ấy không?” Harry dường như có điều gì đó muốn nói.

Giọng nói của Cho trở nên có chút lạnh lùng: "Người ghét đội Tornado* đúng không? Cậu ta thì có thế mạnh gì chứ?"

Rốt cục hai người cũng chỉ trò chuyện đôi câu, liền mỗi người đi một ngả, thấy không có gì để xem, Sissy cũng vỗ bụi bẩn trên quần áo, chuẩn bị rời đi.

Haizz, lúc về kiểu gì cũng sẽ bị Filch cằn nhằn, nhưng lần này cô thật sự không cố ý buông tha cho học sinh vi phạm kỷ luật, dù sao ở cũng không có kẻ bán Bom phân là anh em Weasley ở đây, chỉ có hai thiếu niên thiếu nữ nói chuyện yêu đương ở đây thôi...Cũng không biết Filch lấy tin tức này ở đâu, làm cho cô chạy một chuyến tay không thể này...

Chà, dù sao thì, chuyến đi này cũng không hẳn vô ích, cô đã được nhìn thấy sự tương tác nhỏ giữa Cho Chang và Harry.

Trước đây trong khi dạy học, cô không để ý lắm đến Cho, đó là cô gái trung lưu, trầm tính, nhưng bây giờ cô đã biết được đây là con gái nuôi của em trai mình, mọi chuyện cũng khác rồi.

Nghĩ đến việc tên cuồng con gái Edwin kia biết vị cứu tinh Harry có ý đồ với con gái của mình, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã khiến Sissy cười đến ba ngày không ngậm nổi mồm.

Edwin là một người không quan tâm đến bất cứ điều gì, hết lần này tới lần khác cậu ta phá lệ với cô con gái nuôi này, với mong muốn để Cho Chang lớn lên một cách an toàn, cậu ta chắc chắn sẽ không muốn Cho và Harry có chút dính líu gì đến nhau... Hơn nữa sau này Harry vẫn sẽ thích Ginny, đến lúc đó chắc chắn Cho sẽ rất đau lòng, cũng không biết liệu Edwin có cho cậu ta một Avada trong cơn tức giận hay không...

Khi đi ăn sáng, Sissy vẫn duy trì tâm trạng tốt như vậy, thậm chí nhìn Umbridge cũng thuận mắt hơn một chút.

Chỉ là cô vẫn nhạy cảm, cảm thấy có gì đó không ổn, tại sao tất cả giáo sư xung quanh, ngoại trừ cô đều tỏ ra áp lực như vậy? Ngay cả Trelawney, người luôn tỏ ra bí ẩn, cũng có vẻ lo lắng.

“Có chuyện gì vậy?” Sissy hỏi Giáo sư Flitwick ngồi bên cạnh.

Flitwick lắc đầu và đưa cho Sissy một tờ giấy, nó giống như một thời gian biểu gì đó.

"Chăm sóc Sinh vật Huyền bí...Tiết đầu tiên của buổi chiều thứ ba... Kiểm tra giảng dạy? Đây là cái gì?"

Sissy vừa dứt lời, giọng nói ỏn ẻn của Umbridge vang lên từ phía bên kia: "Sissy vẫn chưa nghe nói sao? Tôi đã được bổ nhiệm làm điều tra viên cấp cao của Hogwarts, phụ trách thẩm tra giáo sư của trường chúng ta. Tôi tin rằng Sissy sẽ là một giáo sư có năng lực, đúng không? "

Sissy có chút xấu hổ gật đầu, cô rút lại những gì vừa nói, Umbridge vốn dĩ là một sự tồn tại rất không vừa mắt.

Vì vậy, sau Snape, Trelawney, Flitwick và McGonagall, Sissy cũng phải đối mặt với cái gọi là đánh giá giảng dạy này.

"Người phụ nữ ngốc, ngày mai cô định dạy cái gì?"

Vào tối thứ Hai, Draco nhìn qua tấm gương hai mặt, muốn xem Sissy đang chuẩn bị như thế nào...

Sau đó...Cậu phát hiện người phụ nữ ngốc đó đang cầm một cái chân gà tây và ăn một cách vui vẻ!

"Không phải tiết về Bowtruckle còn chưa dạy xong sao? Đương nhiên là tôi sẽ tiếp tục rồi."

Sissy ăn đến mức miệng đầy dầu mỡ, cô dường như không quan tâm đến vấn đề này.

Draco hơi tức giận, trái tim của cô gái này rốt cuộc lớn đến mức nào vậy... Có cần phải vô tâm đến vậy không? Cô ấy có biết hôm nay Umbridge đã gây rắc rối gì cho Trelawney không, mặc dù bản thân Trelawney chỉ là một kẻ nói dối không có gì để học, nhưng cô cũng nên chuẩn bị một chút chứ... chẳng may...

"Cô không lo lắng về việc Umbridge sẽ cố tình gây khó khăn sao?"

Sissy suy nghĩ một chút rồi hào phóng thừa nhận: "Có một chút."

“Vậy mà cô vẫn còn ăn chân gà ở trong văn phòng sao?” Nghĩ đến đây, Draco tức giận đến mức không có chỗ phát tiết.

Lúc này, cuối cùng Sissy cũng ăn xong chân gà, lau tay, cầm chiếc gương hai mặt lên, cười nhẹ một cái.

Khuôn mặt cô gái lặng lẽ như tuyết trắng, lộ rõ vẻ thanh tú, nhưng cũng giống như ngọc diễm lệ, không có một chút khuyết điểm nào.

Draco sững người trong giây lát, nhẹ rên một tiếng rồi để cho Sissy nhìn một bên mặt mình.

"Draco, cậu lo lắng cho tôi sao?"

Những ngón tay mảnh khảnh của Sissy vòng qua một lọn tóc bạch kim, đôi môi hơi bĩu ra, thể hiện một chút vui tươi và đáng yêu.

Draco mặt dần dần đỏ ửng, đương nhiên, Draco giải thích lý do là vì cậu quá tức giận...Bởi vì người phụ nữ ngốc này quá vô tâm, không phải là xấu hổ... o (╯ □ ╰) o

Ngày hôm sau, hiếm lắm Sissy mới thức dậy vào buổi sáng sớm, soi gương và vén mái tóc dài ngang vai theo thói quen.

Da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, buộc mái tóc màu bạc lên nhìn Sissy càng trưởng thành hơn, thần thái không thể thấy được ở một cô gái. Đây cũng là hiệu quả mà Sissy muốn theo đuổi, dù thế nào thì cô cũng là một giáo sư, cô không thể trông giống một học sinh được...

Buổi chiều, cô đến lớp sớm sau bữa trưa, mới phát hiện có người còn đến sớm hơn cô, chàng trai tóc bạch kim cao ngất kia, không phải Draco thì là ai?

Sissy đặt chậu cây Bowtruckle trên tay xuống, hơi ngạc nhiên: "Sao cậu đến sớm vậy?"

“Tôi đã kiểm tra một số kiến thức cơ bản của Gaul và Crabbe vào tối qua, có lẽ sẽ không có vấn đề gì khi đối phó với sự kiểm tra của Umbridge.” Draco không trả lời trực tiếp câu hỏi của Sissy, mà đi đến gần cô và giúp cô chỉnh sửa áo choàng đơn màu một chút.

“Người phụ nữ ngốc, nếu cô dám khiến mình bị đuổi việc, tôi nhất định sẽ không tha cho cô.” Cậu nói câu này bên tai cô, khá là có tính uy hϊếp.

Sissy cười lấy lòng: "Nếu bà ta thực sự muốn sa thải tôi, tôi sẽ đánh bà ta đến ngất xỉu, sau đó thay đổi trí nhớ của bà ta là được rồi."

Nghĩ đến việc Sissy dạy dỗ Umbridge ngay trước lớp học, khóe miệng Draco giật giật: “Nếu như cô thực sự dám làm thế này, bọn Gryffindors nhất định sẽ coi cô như anh hùng."

"Thế còn Slytherins?"

“Sẽ cảm thấy hình như đầu của cô bị một quái vật dẫm qua.” Draco nói một cách không thương tiếc.

Sissy lè lưỡi, nếu thật sự không thể làm được, cô sẽ không làm nữa.

Cả hai cẩn thận kiểm tra từng chậu cây và dụng cụ cần thiết cho lớp học cho đến khi chắc chắn rằng không có tí sơ hở nào mới dám bày biện đồ đạc và đứng chờ sự xuất hiện của các học sinh khác cùng Umbridge.

Sau khi bắt đầu buổi học, Umbridge đã thay đổi cách dự giờ so với nhiều lần trước đây, bà ta hỏi một vài học sinh trước khi chuyển sự chú ý của mình sang Sissy.

"Bình thường cô vẫn dạy lớp này sao?"

“À… học kỳ trước, giáo sư Hagrid và tôi đã cùng nhau dạy.” Sissy ăn ngay nói thật, dù sao thì cũng không có ích gì khi nói dối về chuyện này.

“À…” Umbridge hạ giọng: “Tôi không hiểu…Hiệu trưởng dường như không muốn cung cấp thông tin cho tôi về vấn đề này, cô có thể cho tôi biết tại sao giáo sư Hagrid đã lâu không đến lớp không?"

"Tôi e là không thể... Giáo sư Dumbledore chỉ tăng khối lượng công việc của tôi mà không có lý do gì cả, cô Umbridge, tôi nghĩ cô, với tư cách là điều tra viên cao cấp tại Hogwarts, có thể giúp tôi nói chuyện với Hiệu trường Dumbledore về vấn đề tăng lương đươợc không?” Sissy thẳng thắn nói: “Cô biết đấy, mặc dù tôi là một giáo viên lấy việc dạy làm thú vui, nhưng mà tôi cũng phải sống, và tôi cần phải tiêu tiền để sống… ”

“Cho nên, cô cũng rất bất mãn đối với hiệu trưởng Dumbledore?” Umbridge cười nói, xem ra đã tìm được đồng sự.

Sissy lễ phép mỉm cười, như thường lệ mà gửi cho Dumbledore một thẻ người tốt to bự: "Chà... Tuy rằng hiệu trưởng thích khấu trừ tiền lương giảng dạy của giáo sư, nhưng nói chung hiệu trưởng vẫn là người tốt."

Umbridge có hơi thất vọng, nhưng về cơ bản là hài lòng với câu trả lời của Sissy.

"Vậy học kỳ này cô định dạy gì cho lớp này? Tất nhiên, nếu giáo sư Hagrid không quay lại..."

"Vâng... Tôi sẽ dạy chúng những sinh vật còn lại có thể xuất hiện trong kỳ thi O.W.L.S, cũng không còn nhiều lắm, chỉ còn Porlock và Knezale...Đảm bảo rằng các em có thể phân biệt được những con Crup với Knarl…” Sissy duỗi ngón tay ra và đếm từng sinh vật mà họ chưa từng học, mặc dù cô bình thường trông không đáng tin cậy chút nào, nhưng về vấn đề Sinh vật Huyền bí thì kiến thức của cô rất phòng phú.

“Có vẻ như cô biết mình nên làm gì.” Umbridge kiểm tra bảng viết, điều này khiến Draco, người đang trộm lau mồ hôi, thở phào nhẹ nhõm.

“Nhân tiện, tôi nghe nói có một học sinh từng bị thương trong lớp?” Umbridge đột nhiên hỏi.

Trước khi Sissy kịp trả lời, Draco đã đứng dậy và nói: "Vâng, thưa giáo sư, là em, năm thứ ba, chính giáo sư Hagrid là người dạy chúng em môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, trong lớp học của thầy ấy, em đã bị con Bằng mã Buckbeak tấn công, và chính giáo sư Suyier đã giải cứu em kịp thời.”

Tất nhiên, điều này khiến Harry rất không hài lòng.

“Là do mày quá ngu ngốc, không nghe lời Hagrid nói.” Bạn học cứu thế tức giận nói.

Lúc này, cây Bowtruckle trong tay Harry đột nhiên giãy dụa kịch liệt, cậu ta tận mắt nhìn thấy cô gái tóc bạc vốn đang đứng cạnh Umbridgetừ từ tiến lại gần cậu ta, khi đi tới trước mặt cậu, liền nhẹ nhàng đặt ngón tay lên bàn, với một lực ấn nhẹ, thước cuộn đặt trên bàn đã được khảm chặt vào mặt bàn bằng gỗ.

Vào lúc này, không chỉ Harry, mà ngay cả Umbridge cũng cảm thấy vô cùng áp lực.

Cô gái tóc bạc khẽ cong môi, lộ ra nụ cười vô hại.

"Tôi không muốn nghe thấy những lời xúc phạm đến bạn học trong lớp của mình, trò Potter, nếu như còn có lần sau, sẽ có hình phạt đấy!"

*Tutshill Tornados là một đội Quidditch chơi cho Liên đoàn Quidditch Anh và Ireland, đội có trụ sở tại làng Tutshill, nằm ở phía tây nước Anh, gần thị trấn biên giới Chepstow của xứ Wales. Được thành lập vào năm 1520, màu sắc của đội và áo thi đấu của họ là màu xanh da trời với hai chữ T màu xanh đậm trên ngực. Là đội yêu thích của Cho Chang.