Chương 7: Phòng cháy phòng hiệu trưởng

Chuyện cứu Draco

đã

qua hai ngày, Hạ Lạc Du vốn tưởng rằng cuộc sống

sẽ

tạm thời bình tĩnh trở lại, đáng tiếc đây chỉ là ước mơ tốt đẹp của

cô, cuộc sống của



vẫn cuộn trào sóng lớn mãnh liệt như trước.

Ngay sáng sớm hôm nay,



nhận được

một

bức thư -- đó là bức thư cảm ơn đến từ phủ Malfoy.

Thư là do bạn lâu năm của Lucius - Severus Snape chuyển tới, nghe

nói

là Narcissa viết để cảm ơn



cứu con trai của



ta... Nhưng bởi Lucius

thật

sự

vô cùng chán ghét Sissy Suyier, dẫn đến người

đang

giữ chúc chủ nhân

hiện

tại của phủ Malfoy

không

đồng ý vợ mình ngỏ lời cảm ơn đối với Sissy Suyier, bức thư này

không

phải do con cú trắng chuyên dụng của nhà Malfoy chuyển đến, mà là Narcissa nhờ Snape sau lưng Lucius, mong

hắn

hỗ trợ chuyển đến cho

cô.

Cú mèo của giáo sư Severus Snape hình như đối với việc chuyển bức thư này cũng

không

vừa lòng lắm, đó là lí do mà sáng sớm Hạ Lạc Du vừa mở cửa,

đã

nhìn thấy khuôn mặt u ám của vị bậc thầy độc dược này.

"Giáo sư Snape, sáng nay ngài

đi

đường vòng qua chỗ tôi để ăn sáng hả?" Hạ Lạc Du mang ngữ khí ngái ngủ trừng mắt nhìn,



ràng là đối với người quấy rối giấc ngủ của



cũng

không

có cảm tình gì.

"#!" Giáo sư bộ môn độc dược tức giận nhìn



chằm chằm, đầu sỏ gây nên cũng vẫn là

một

bộ dạng chưa tỉnh ngủ.

Cuối cùng hình như là Snape cũng

không

còn sức lực trừng



nữa, mới hừ

một

tiếng, đưa bức thư Narcissa viết cùng

một

cái túi

nhỏ

vứt cho

cô.

Hạ Lạc Du thờ ơ dùng câu thần chú Wingardium Leviosa mà

không

cần dùng đũa phép, thư cùng túi

nhỏ

lơ lửng rồi rơi lên

trên

mặt bàn.



vừa nghĩ mình cũng nên mở miệng cảm ơn Snape

một

câu, nhưng lại phát

hiện

Snape

đã

rời

đi

từ lúc nào rồi, hơi có chút bất đắc dĩ thở dài, Hạ Lạc Du trở lại trước bàn,

một

tay cầm bánh mỳ đêm qua vừa mang trộm từ phòng bếp Hogwarts về, tay kia bóc thư ra.

Tấm da dê với hoa văn tinh xảo, chữ

trên

thư cũng là

anh

văn trang nhã.

Hạ Lạc Du híp mắt cắn

một

miếng bánh mì, chuyển suy nghĩ bỏ lên

trên

nội dung bức thư này...

Tiểu thư Suyier,

Cảm ơn



đã

cứu con trai của tôi trong thời khắc nguy hiểm, tôi viết bức thư này để biểu đạt

sự

biết ơn từ sâu trong lòng của chúng tôi cho

cô.

Ngoài ra cũng nghe

nói



đã

nhận chức nhân viên quản lý tại Hogwarts, chân thành chúc mừng công việc mới của



và mong rằng nó

sẽ

thuận lợi.

Kí tên...Sao lại là Malfoy chân thành??

Nuốt xuống

một

miếng bánh mì cuối cùng, lại ừng ực uống

một

ly sữa bò lớn, cuối cùng Hạ Lạc Du cũng đưa ánh mắt tập trung ở chữ ký cuối bức thư này.

Chân thành, Malfoy sao?

Đột nhiên Hạ Lạc Du cảm thấy có chút buồn cười, đánh chết



cũng

không

tin bức thư này là do chính tay Lucius viết, với lại

một

chuyện khiến suy đoán bức thư này

không

liên quan đến Lucius càng đáng tin đó là do người

đã

đưa bức thư này đến cho

cô...Tại sao lại

không

dùng con cú trắng hoa lệ kia mà lại phải nhờ Snape vậy.

Như thế

thì

người viết bức thư này chỉ có thể là Narcissa bây giờ

đang

là Malfoy phu nhân rồi...Chắc là lo lắng cho con trai cưng, cho nên mới tạm thời

không

để ý đến mối quan hệ giữa hai người mà viết bức thư cảm ơn này cho

cô....

không

thể

không

nói

Narcissa am hiểu sâu sắc cách làm thế nào để lấy lòng tình địch, bức thư này bất kể là văn phong hay là chữ viết đều hoàn toàn học theo phong cách của Lucius.

Nếu là Sissy Suyier lúc trước, có lẽ là

sẽ

bị bức thư này làm cho thất điên bát đảo, nhưng mà



là Hạ Lạc Du, ở trong mắt



Lucius chỉ là

một

nhân vật trong truyện có nhan sắc rất khá thôi,

không

hơn.

Còn nữa nếu như mà Lucius có tham gia trong việc viết bức thư này, vậy chắc chắn cũng

sẽ

không

đồng ý cho Narcissa ký tên như vậy đâu...Theo như trí nhớ của bà



này

thì

Lucius

không

hề muốn có chút quan hệ nào với Sissy Suyier cả.

không

rõ, trong lòng Hạ Lạc Du xuất

hiện

một

loại cảm giác bế tắc vô cùng, trong lòng giống như bị nhồi đầy bông vậy.

Tại sao lại có cảm giác này, Hạ Lạc Du cũng

nói

không

được, giống như cái ngày hôm nọ



không

giải thích được mà làm ra những động tác giống người phụ nữ kia,

sẽ

bởi vì quá khứ của người phụ nữ kia mà linh hoạt sử dụng phép thuật, thậm chí

sẽ

bởi vì

một

hình bóng bạch kim tương tự mà cứu Draco...



biết có thể

đã

xảy ra

một

khả năng, nhưng



không

dám nghĩ tới, bởi vì



cũng

không

muốn ở lại thế giới này,



vẫn còn muốn về nhà...

Lắc đầu, Hạ Lạc Du vứt tâm tình

không

tốt

đi, cầm lấy đũa phép đọc câu thần chú Scourgify (Bùa tẩy rửa, vệ sinh), vụn bánh mì

trên

bàn cùng cốc sữa

không

cũng tự động bay vào trong thùng rác dưới bàn.

trên

mặt bàn trống

không

chỉ còn lại mỗi bức thư kia, cùng

một

cái túi cũng đến từ phủ Malfoy.

Có lẽ cũng chỉ là

một

thứ gì đẹp mà

không

có thực thôi... Hạ Lạc Du nghĩ như vậy, đút lá thư vào lại phong thư, kể cả cái túi chưa mở ra đều bỏ lên giá sách.

Về chuyện mà



nhận được quà cảm ơn của Malfoy,



không



nói

với bất kỳ ai, cũng may Snape làm việc cũng coi như bí mật, cũng

không

có người

không

liên quan nhìn thấy.

Hạ Lạc Du cũng

không

muốn

nói

chuyện này cho Draco,

trên

thực tế

thì

cho dù



muốn

nói

thì

cũng phải hai ngày sau họ mới gặp nhau.

Draco nhân chuyện cánh tay bị thương mà quang minh chính đại nghỉ ngơi bốn ngày, Hạ Lạc Du gặp lại Draco, cũng

đã

là bốn ngày sau khi cậu bị con chim kia làm bị thương.

Lúc đó Draco

đang

trên

đường chạy đến phòng học môn đôc dược,



ràng là cậu ta

đã

đến muộn tiết đó rồi, chẳng qua là hình như cậu cũng

không

vội vàng lắm, bởi vì dù gì

thì

cậu ta cũng là học sinh nhà Slytherin, mà giáo sư Snape lại sống đúng với danh bất công.

Hạ Lạc Du

đang

đi

lang thang trong Hogwarts do dự

một

lát, cuối cùng vẫn quyết định đến chào hỏi.

"Ôi!!! Bạn học Malfoy, buổi trưa tốt."

đi

đến đứng đối diện nhau hai người đều quan sát lẫn nhau

một

chút, Hạ Lạc Du chú ý tới cánh tay băng bó như cũ của Draco,

một

tia cười xấu xa

không

dễ phát

hiện

mà xuất

hiện

trên

gương mặt.

"Vết thương

không

sao chứ?"



gái

tóc bạc hé mắt, đôi mắt mê người lộ ra

một

chút giảo hoạt.

"A... Nhờ hồng phúc của

cô..."

Draco cũng cười cười, hai con người Slytherin gặp thoáng qua, trong

không

khí dần tản ra

một

loại hương vị

âm

mưu nồng đậm.

Draco nghĩ muốn kéo Hagrid xuống, chuyện này ba con người hoàng kim thân làm nhân vật chính đều biết, hơn nữa cũng chỉ có bọn chúng mới đủ khả năng ngăn chuyện đó lại, Hạ Lạc Du cũng biết, chỉ có điều thái độ của



như là những chuyện này

không

hề liên quan đến mình vậy.

Ừm... Việc

không

liên quan đến mình, vốn là như vậy, cho đến khi bốn ngày nữa lại trôi qua và Dumbledore lại tìm Hạ Lạc Du

nói

chuyện lần thứ hai.

Đối mặt với khuôn mặt giả vờ hòa ái kia, lông tơ của Hạ Lạc Du như phản xạ có điều kiện mà đều dựng lên.

Lần trước tìm



đến

nói

chuyện và cho



uống

một

cốc sữa tươi đu đủ trộn với vị chân dược, lần này mời



đến

nói

chuyện chắc cũng chả tốt đẹp gì.

Cẩn thận quan sát kỹ đồ uống cùng món điểm tâm ngọt ở trước mặt, bề ngoài ra vẻ như

không

có vấn đề gì, lại cúi xuống ngửi

một

cái, liếʍ

một

chút...

Thực ra ánh mắt nhìn hai món đồ đó của Hạ Lạc Du chỉ là

không

tự chủ mà nhìn hơi kỹ

một

chút thôi, Dumbledore cũng

đã

lộ ra chiêu bài nụ cười vô hại của lão.

"Xem ra từ

sự

việc lần trước khiến Sissy

không

còn tin tưởng ta nữa rồi! Dù sao

thì

tình hình

hiện

tại tương đối nghiêm trọng, Black vượt ngục vẫn chưa bắt được, đương nhiên mọi việc vẫn phải cẩn thận

một

chút… Hơn nữa...Quả

thật

Sissy thay đổi rất nhiều..."

Giải thích chính là che giấu, che giấu đều là

sự

thực...

Trong lòng Hạ Lạc Du khó chịu, biểu

hiện

ra lại là

một

bộ dạng cười híp mắt, ngoài miệng

nói: "Hiệu trưởng

nói

đùa, làm sao có thể như vậy được?" Trong lòng lại

âm

thầm bổ sung

một

câu —— bây giờ mà tôi vẫn còn tin tưởng ông

thì

tôi

thật

sự



một

đứa ngốc rồi...



cũng

không

ghét Dumbledore, ngược lại



còn có chút tán thưởng con người xuất thân từ Gryffindor nhưng mưu tính sâu xa này, nhưng cái này

không

đại biểu cho việc



thích tính kế, dù sao nhìn ông ta lấy người khác làm quân cờ là

một

chuyện, nhưng mà làm

một

quân cờ trong bàn cờ của ông ta lại là

một

chuyện khác,



mới

không

cần làm quân cờ trong tay lão hồ ly đó đâu!

Nhìn bộ dạng cảnh giác như trước của Hạ Lạc Du, Dumbledore cười cười,

không

thể phủ nhận.

"Ngày hôm nay Sissy có thể yên tâm ăn, tuy

nói

phụ nữ ăn nhiều đồ ngọt

sẽ

béo, thế nhưng thỉnh thoảng ăn nhiều

một

chút cũng

không

xấu,



nói

có đúng

không?"

Đôi mắt xanh thẳm

ẩn

sau mắt kính hình bán nguyệt nhìn thẳng về phía Hạ Lạc Du, Hạ Lạc Du từ chối

không

được, lúc này mới cúi đầu nhấp

một

ngụm nước uống, tiện thể tách ánh mắt dường như có thể xem thấu lòng người của ông ta ra.

Lại

nói

tiếp bị gọi tới đây ngồi

đã

hơn nửa ngày,



không

có cách nào ngoài việc tiếp tục ăn ăn uống uống dưới ánh mắt có thể so với tia laze của Dumbledore,



ràng lão Dum vẫn chưa thấy mệt, nhưng



lại cảm thấy như có gai sau lưng vậy.

"Cái kia...Hôm nay hiệu trưởng tìm tôi có chuyện gì muốn

nói

sao? Nếu như chỉ là ngồi uống đồ uống và ăn điểm tâm ngọt thôi

thì...tôi nghĩ tôi có thể mang về thưởng thức hay

không?"

"Thế nào? Sissy

không

thích uống chén trà chiều với lão già này sao?" Dumbledore nghe vậy, hơi có chút ủy khuất nhìn

cô.

Hạ Lạc Du bị ông nhìn lại càng cảm thấy bất an, chỉ phải kiên trì trả lời: "Đương nhiên

không

phải thưa hiệu trưởng, tôi chỉ sợ

một

mình tiên sinh Filch

sẽ

bận

không

làm nổi, phải biết rằng Hogwarts chưa bao giờ thiếu học sinh nghịch ngợm phá phách..."

Thần gào thét, trời mới biết từ khi lên làm chức quản lý này



chưa từng dạy dỗ bất kỳ

một

học sinh nào cả.

nói

xong khóe miệng thoáng co giật, nhưng Hạ Lạc Du vẫn nỗ lực duy trì lấy nụ cười

trên

mặt.

"Ha ha,

thì

ra là thế, công việc thường ngày của Sissy rất nhiều sao?"

Muốn chết, lại là cái ánh mắt dường như xuyên thấu lòng người này...

"À...." Hạ Lạc Du do dự

một

chút, nghĩ

không

thể hoàn toàn

nói

sạo, chỉ đành đáp: "Cũng coi như tốt... Có lẽ tiên sinh Filch

sẽ

khổ cực hơn tôi..."

Lời này là

nói

thật...Chính xác là Filch làm việc khổ hơn



nhiều.

Dumbledore

không

nói

gì, chỉ nhìn

cô, vẫn duy trì nụ cười hòa ái.

"Lại

nói

tiếp, trước khi tới nơi này làm nhân viên quản lý Sissy

đã

tham gia nghiên cứu những sinh vật thần kỳ rồi nhỉ, cho nên bây giờ mới cảm thấy

không

thích ứng với công việc mới đúng

không?"

Hạ Lạc Du nhìn Dumbledore thao thao bất tuyệt, vừa muốn mượn cớ rời khỏi, đột nhiên

một

câu

nói

truyền đến bên tai.

"Như vậy Sissy có hứng thú tạm thời tiếp nhận công việc của Hagrid

một

chút, trở thành

một

giáo sư của bộ môn chăm sóc sinh vật huyền bí được hay

không?"