Chương 8: Mưa phùn kéo dài, cảnh say lòng người

"Như vậy Sissy có hứng thú tạm thời tiếp nhận công việc của Hagrid

một

chút, trở thành giáo sư của bộ môn chăm sóc sinh vật huyền bí được hay

không?"

Vẻ mặt Dumbledore ôn hòa đưa ra đề nghị, trong đầu Hạ Lạc Du cũng trống rỗng.

Đây là cái tình huống quái quỷ gì vậy?

Lão Dum ông muốn đuổi việc Hagrid hay sao? Đuổi việc Hagrid

thì

liên quan gì đến

cô...

Hạ Lạc Du bị lời

nói

của Dumbledore dọa sợ chỉ ngơ ngác cắn

một

miếng bánh ngọt ông ta đưa, đến nhai cũng quên, chỉ là ngậm, cứ ngậm như vậy

một

lúc.

Khóe miệng



gái

dính

một

ít vụn bánh, lại vừa cong thành

một

độ cong kỳ quái, tình cảnh như vậy khiến cho Dumbledore cảm thấy

thật

giải trí.

Lão hồ ly cười lại càng hòa ái dễ gần, con mắt màu xanh lam

ẩn

sau cặp kính hình bán nguyệt cũng híp lại.

"Tôi có thể xem biểu tình của



là đồng ý được

không? Thế

thì

quyết định như vậy

đi, bởi vì Sissy còn giữ cả chức vụ nhân viên quản lý nữa nên tạm thời phụ trách tiết chăm sóc sinh vật thần bí của năm ba với năm tư thôi nhé."

Dumbledore

không

thèm để ý chút nào đến biểu tình càng ngày càng vặn vẹo của Hạ Lạc Du, tự mình ra quyết định.

Cho nên Hạ Lạc Du lúc

đi

ra khỏi phòng hiệu trưởng

đã

được nhận thêm

một

chức vụ mới -- giáo sư dạy bộ môn chăm sóc sinh vật thần bí cho năm ba và năm tư.

Đây

không

phải thương lượng đây là ép buộc, Dumbledore ông

không

phải lão hồ ly, ông là người bóc lột và xem

nhẹ

sức lao động của nhân viên...

Hạ Lạc Du giống như linh hồn mà bay trở về gian phòng của mình, nằm vùi

trên

ghế xô-pha mà mắng chửi Dumbledore cho

đã

đời.

Mắng Dumbledore xong, Hạ Lạc Du cũng

không

bài xích lắm với chức vụ mới của mình,



nghĩ thông suốt rồi Dumbledore bắt đầu dùng



thứ nhất

thì



cũng bất đắc dĩ nhận, thứ hai là may mắn mà trong lúc khẩn cấp quan trọng



cũng

không

quên bàn điều kiện với Dumbledore,



nhận thêm công tác xong phải tăng thêm 50% lương cho

cô,

nói

cách khác là

sẽ

nhận được nhiều tiền hơn các giáo sư khác

một

chút.

Về Hagrid, kỳ thực



cũng rất buồn bực, nếu

nói



hắn

chỉ mang ơn Dumbledore,

thì

những năm vào sinh ra tử bán mạng cho ông ta như vậy

thì

đã

sớm trả sạch ân tình rồi...Người này cũng

không

có điểm yếu gì để Dumbledore nắm lấy, tại sao lại nghe lời như vậy chứ?

Chỉ là những rắc rối của chính Hạ Lạc Du cũng

đã

không

thiếu, nên



cũng lười quan tâm đến người khác, trong lúc Hagrid cùng Dumbledore

một

người muốn đánh

một

người muốn bị đánh,



cũng

không

thay đổi được cái gì, chỉ là có chút cúi đầu nhẫn nhục chấp nhận tình hình thôi...

Thở dài, Hạ Lạc Du uống

một

ngụm cà phê do chính mình pha, uống thế nào cũng

không

cảm thấy ngon như khi uống trong văn phòng của Dumbledore.

Có lẽ cà phê của Dumbledore được mua ở làng Hogsmeade, cho nên mới tương đối đặc biệt như vậy...

Hạ Lạc Du suy nghĩ, lúc nào mình cũng phải đến làng Hogsmeade mới được, chứ đến HP

một

chuyến mà

không

đi

uống bia bơ

thì

không

được.

Quyết định như vậy, Hạ Lạc Du cũng

không

trì hoãn lâu, mà lập tức chạy

đi

tìm Filch người được giao việc quản lý các học sinh

đi

đến Hogsmeade chơi vào ngày Halloween sắp tới.

Từ khi Hạ Lạc Du nhận chức nhân viên quản lý này, Filch cũng

không

thấy



có chút chịu khó chuyên tâm vào công việc chút nào, thế nên khi



chủ động nhận việc này cũng có chút ngạc nhiên, nhưng cũng rất vui mừng giao việc này cho



xử lý, dù sao đây cũng

không

phải là công việc

nhẹ

nhõm gì, đám học sinh nghịch ngợm phá phách khi đến đây lại càng khó bảo hơn.

Về điểm này, với tư cách nhân viên quản lý tiền bối Filch cũng nhắc nhở Hạ Lạc Du, chỉ là



cũng

không

thèm để ý lắm đến chuyện này.

Thân thể này đảm bảo cho



sẽ

không

bị đám học sinh đó trêu chọc, về phần học sinh trêu chọc lẫn nhau

thì...cô

cũng

không

phải cha mẹ của chúng, quản lý làm gì.

nói

một

cách thô lỗ,



trở thành

một

nhân viên quản lý, thực tế cũng vì vài đồng lương mà thôi.

Thời gian

không

có sóng gió nên trôi qua cũng nhanh, nhoáng

một

cái

đã

đến đêm trước Halloween, bởi vì người nhân viên quản lý Hạ Lạc Du này cũng dễ tính, đối với các học sinh phạm sai lầm cũng phần lớn là mở

một

con mắt nhắm

một

con mắt, cho nên dư luận trong

một

tháng qua cũng

đã

tốt hơn nhiều.

Bởi vậy cho nên khi các học sinh nhìn thấy người quản lý lần này là Hạ Lạc Du, phần lớn đều cảm thấy vui mừng, dù sao

không

cần nghe lời chửi bới của Filch, đùa cũng

sẽ

sảng khoái chút.

Bọn họ vui mừng cũng đúng, so với Filch, Hạ Lạc Du



ràng nhân từ vô cùng,

một

tập giấy được phụ huynh ký tên cũng được



tùy tiện nhìn lướt qua rồi vứt qua

một

bên, học sinh

đi

hay ở hoàn toàn là tự giác, nhưng mặc dù Filch

không

ở đây, dư uy

không

giảm, Hạ Lạc Du liếc về bạn học Harry mấy lần muốn trà trộn vào đội ngũ, cuối cùng bị Hermione khuyên bảo lại lui trở về.

Chậc chậc, lá gan

nhỏ

như vậy cũng dám nhận là Gryffindor... Thực

sự

là thế phong nhật hạ (thói đời) mà...

Dù sao việc cũng

không

liên quan đến mình, Hạ Lạc Du lắc đầu, dẫn theo

một

đám học sinh hưng phấn

đi

vào con đường dẫn đến làng Hogsmeade.



gái

tóc bạc hôm nay mặc

một

cái áo choàng màu đen,

trên

người vẫn còn mặc thêm

một

cái áo màu xanh đậm, thảnh thơi bước

đi

trên

đường thấp thoáng có thể thấy được chiếc khuyên tai màu hồng ngọc

nhẹ

lay

một

cái, xuyên thấu qua sợi tóc màu bạc, nhìn vô cùng đẹp.

Draco

đi

chầm chậm sau lưng

cô, ngoài ý muốn

đã

không



nói

chuyện hăng hái với bạn học xung quang nữa, mà chỉ lẳng lặng nhìn theo bóng lưng mãnh khảnh của



gái

đi

cách đó

không

xa,

không

nhanh

không

chậm mà vẫn duy trì khoảng cách giữa hai người.

Thẳng đến khi Hạ Lạc Du

đã

dẫn học sinh đến lối vào làng Hogsmeade, tuyên bố học sinh giải tán, Draco mới nhìn



một

cái cuối cùng,

đi

về phía ngược lại với Hạ Lạc Du.

đi

qua Tiệm Giỡn Zonko chuyên bán những vật dụng quái đản, Draco

đi

thẳng vào quán Ba Cây Chổi, chọn

một

chỗ ngồi gần cửa sổ, gọi

một

cốc bia bơ.

Đôi mắt màu xanh lam nhìn thẳng vào những hình ảnh phản chiếu trong cửa kính, xung quanh toàn là những học sinh đầy phấn khởi, Crabbe cùng Goyle cũng ở trong đó, cậu

nói

cho hai người họ hôm nay

không

cần

đi

theo cậu, cậu chỉ muốn ở

một

mình trong chốc lát.

Hơi nhắm mắt lại, lại mở ra, bầu trời như cũ là tối tăm mờ mịt...Khiến lòng người buồn bực. Draco kết luận nguyên nhân khiến tâm tình mình

không

tốt là do thời tiết.

Cậu nhìn ngoài cửa sổ, nhận lấy cốc bia bơ được mang đến.

Lúc này, cảm giác được bên cạnh có người

đi

tới, vừa quay đầu, liền thấy được người bên cạnh.

Đó là

một

nữ sinh mặc đồng phục nhà Slytherin, Draco nhấp

một

ngụm bia bơ, thậm chí còn

không

thèm nhìn kỹ tướng mạo của nữ sinh đó.

"Draco,

thì

ra cậu ngồi ở đây, tớ tìm cậu nãy giờ...Làm sao mà vừa đến Hogsmeade

đã

uống bia vậy? Chúng ta đến tiệm Công tước Mật có được hay

không?" Nữ sinh đứng bên cạnh Draco —— Pansy Parkinson đỏ mặt mời: "Draco, cậu làm sao vậy? Khó khăn lắm mới đến được đây, có chuyện gì

không

vui à?"

Draco cầm cốc uống như trước, ánh mắt rơi vào bóng dáng tóc bạc đột nhiên xuất

hiện

trong ngõ hẽm, khóe miệng

không

tự chủ mà hơi cong lên.

"Như vậy mới đúng chứ, khó có được

một

lần tới đây, Draco cũng nên vui vẻ

một

chút..." Pansy nhìn nụ cười của cậu mà đỏ mặt.

Nhưng Draco vẫn

không

nói

gì.

Lá gan Pansy liền lớn hơn

một

chút, ngồi xuống chỗ đối diện Draco, to gan mà đánh giá chàng trai

anh

tuấn trước mắt.

Nhưng tầm mắt Draco thủy chung dừng lại

trên



gái

tóc bạc xinh đẹp kia, chú ý tới



gái

ngẩng đầu nhìn trời

một

chút, bỗng nhiên biến ra

một

cây ô màu hồng rồi mở, cười lắc đầu: "Người phụ nữ ngốc nghếch, trời cũng

không

có mưa, mở ô làm gì cơ chứ?"

Giọng của Draco giống như nỉ non, Pansy

không

có nghe

rõ, nhưng xem trong mắt Draco

ẩn

hiện

một

tia mông lung,

không

giải thích được: "Draco cậu có khỏe

không? Mình nghe

nói

bia bơ cũng

không

mạnh lắm, cậu uống say à?"

nói

còn chưa dứt lời, trong cốc bia Draco giơ lên trước cửa sổ

đã

xuất

hiện

vài vòng rung động, là nước mưa rơi vào trong cốc.

"Draco, bên ngoài trời mưa rồi, chúng ta đổi chỗ ngồi

đi, ngồi ở đây

sẽ

bị ướt." Dứt lời, Pansy đứng dậy kéo cánh tay Draco.

Draco lại

không

động, lưu luyến cảnh sắc ngoài cửa sổ như trước,

không

hiểu cười cười.

Pansy len lén liếc nhìn Draco, cố lấy dũng khí đứng ở bên cạnh cậu: "nói

ra mới thấy hôm nay Draco cười

thật

nhiều đấy..."

Đặc biệt.... Là sau khi



đến.... Draco gặp được



nên rất vui vẻ hay sao?

Pansy

nói, mặt lại đỏ lên.

Draco nghe vậy, bỗng nhiên quay sang, cười rộ lên với



ta, chỉ là nụ cười kia rất khác lúc trước, Pansy thấy có chút giật mình. Nếu như nụ cười trước kia là

thật

lòng,

thì

nụ cười bây giờ chỉ là nụ cười giả tạo của nhà Malfoy mà thôi...



ràng là động tác nâng khóe miệng của cùng

một

người, phía trước cười vô cùng mê người, dáng tươi cười mới vừa rồi lại khiến lòng người lạnh ngắt.

"không

khéo,

không

phải cười cho cậu xem đâu." Draco đặt cốc bia bơ lên bàn,

nói

với Pansy

đang

mang khuôn mặt từ đỏ biến thành trắng: "Nhà Malfoy, từ trước đến nay

không

cho

không

ai cái gì."

Câu

nói

cuối cùng này, Draco cũng

không

biết mình

đang

nói

ai.

Chỉ là cậu

nói

xong, cũng

không

để ý đến vẻ mặt ảm đạm của Pansy, trực tiếp trả tiền rồi

đi

ra khỏi quán.

....

Hạ Lạc Du vừa ăn kẹo mới mua từ tiệm Công tước Mật vừa nhàn nhã tản bộ

trên

đường đất, tay phải cầm ô hồng phấn, tay trái cầm kẹo, muốn bao nhiêu mãn nguyện có bấy nhiêu.

Vừa nhìn ngắm Hogsmeade

một

vòng xong



liền quyết định đến Lều Hét

một

địa điểm ma quái nổi tiếng nhìn thử, sau đó lại đến quán Ba Cây Chổi nếm thử bia bơ, thuận tiện giải quyết bữa trưa.

Lều Hét nằm ở

một

góc của làng, bốn phía bị hàng rào vây đầy....

nói

cách khác, là ý

nói

người

không

phận

sự

miễn vào sao?

Hạ Lạc Du cũng

không

phải

một

đứa trẻ với lòng hiếu kỳ tràn đầy, với cả



cũng biết bí mật ở trong đó rồi, nên cũng

không

có ý định tiến vào,



chỉ là đến liếc mắt nhìn lư sơn chân diện mục (bộ mặt

thật),

không

hơn.

Đúng lúc



xoay người định

đi, chợt nghe đối diện có người

nói

chuyện: "Đây là Lều Hét, người phụ nữ ngốc nghếch như



cũng may vẫn còn chút đầu óc,

không

có nhất thời xúc động mà xông vào..."

Hạ Lạc Du nhìn quanh hàng rào để tìm kiếm nơi phát ra

âm

thanh, lại có thể thấy được dáng vẻ kinh thường nhưng hơi lo lắng của chàng trai Draco.



nhìn cậu,

không

khỏi có chút sửng sốt.

P/s: Trái tim ai đó xao xuyến rồi