Chương 12: Làm bạn gái

Hai người ở trên cầu thang một lúc lâu mới tách ra, Quý Nam đưa Tần Thư lên tầng sáu, khi ra khỏi thang máy, Tần Thư sợ bị người quen nhìn thấy, thúc giục anh đi xuống.

Sau khi trở lại phòng, cô cầm một bộ áo ngủ mới đi vào phòng tắm, rửa sạch cơ thể.

Lúc ấy Lâm Tâm Duyệt đang ngồi trên bàn, thấy cô đi ra ngoai lâu, váy ngủ xộc xệch, một đêm tắm hai lần, cô ấy thấy hơi lạ lên hỏi, “Thư Thư, cậu sao vậy?”

Tần Thư giải thích nói: “Vừa rồi xuống lầu mua đồ uống, váy ngủ của tớ bị bẩn.”

Cái này cũng cần phải tắm hai lần à?

Nhưng Lâm Tâm Duyệt nhớ thường ngày cô rất thích sạch sẽ, mọi thứ đều phải sắp xếp gọn gàng, giày đi hai lần là phải giặt sạch, vì vậy không hỏi thêm nữa.

“Thư Thư, lát nữa cậu tắm xong giúp tớ nhìn xem luận văn này của tớ phải sửa thế nào nhé, tớ suy nghĩ một lúc vẫn không thể nghĩ ra tiêu đề, chỉ có thể dựa vào cậu thôi.”

“Được.” Tần Thư nói, “Một lúc nữa sấy khô tóc xong tớ sẽ xem giúp cậu.”

Tắm xong, hướng dẫn cho Lâm Tâm Duyệt xong, Tần Thư cảm giác cơ thể mệt mỏi, trực tiếp nằm xuống giường, chuẩn bị đi ngủ sau khi trả lời tin nhắn.

Khung chat sáng lên, cô nằm ở trong chăn nhìn trộm.

“Em thường dậy lúc mấy giờ?” Quý Nam hỏi.

“Có lớp thì 7 hoặc 8 giờ, không có lớp thì sau 10 giờ.”

“Lịch học của em đâu, gửi cho anh một bản.”

“Sao vậy?” Trái tim của Tần Thư nâng lên.

Nghĩ đến mấy lời Quý Nam nói thầm với cô khi trở về, mặt cô nóng bừng.

“Tần Thư, sau này em chính là bạn gái của anh.”

“Nếu không đồng ý, anh liền làm em mỗi ngày.”

“Gửi qua đây.” Giọng điệu của Quý Nam rất bá đạo.

Tần Thư do dự một lúc, nhưng vẫn gửi ảnh chụp màn hình thời khoá biểu cho anh.

“Em có thường ăn sáng không?”

“Không ăn, không dậy nổi.” Cô phải thức khuya để vẽ truyện hoặc viết luận văn, ngủ muộn nên dậy cũng muộn.

“7 giờ 30 phút sáng mai, anh mang đồ ăn sáng cho em.”

Tần Thư vội vàng từ chối, “Không cần.”

Quý Nam không gõ chữ nữa, gửi một tin nhắn thoại đến. Tần Thư không dám mở, cô lén lút đeo tai nghe, giọng nói trầm thấp đầy từ tinh của Quý Nam truyền vào trong tai .

“Ngoan, nghe lời.”

Giọng nói của anh rất êm tai, tai của Tần Thư ngứa ngáy, cô không trả lời tin nhắn, nhìn trần nhà tự hỏi quan hệ hiện tại của cô và Quý Nam.

Bọn họ quen nhau còn chưa đến một tuần đã nhanh chóng xác nhận quan hệ, nếu như để bạn cùng phòng biết chắc chắn sẽ bị dò hỏi.

Điện lúc đó cô phải nói như thế nào?

Cô và Quý nam không cẩn thận lên giường, sau đó ở bên nhau?

Tần Thư càng nghĩ càng sợ hãi.

Cô thừa nhận về mặt tìиɧ ɖu͙©, ở chỗ của Quý Nam cô được thỏa mãn, lúc làm chuyện đó cũng rất thoải mái, nhưng bọn họ không hiểu rõ về nhau, làm như vậy quá qua loa vội vàng.

Tần Thư không nghĩ ra, vì vậy cô hỏi Lâm Tâm Duyệt, người có kinh nghiệm tình yêu phong phú, “Tâm Duyệt, cậu cảm thấy hài người mới gặp nhau lần đầu có khả năng thích nhau không? Sau mấy ngày liền nhanh chóng hẹn hò?”

“Sao vậy, Thư Thư xinh đẹp của tớ thích ai sao?” Lâm Tâm Duyệt bận rộn với công việc trong tay, bắt đầu nhọc lòng chuyện của cô, “Đêm nay cậu với chàng trai khoa sinh học kia có phải xảy ra chuyện gì không? Nếu không sao lại hỏi như vậy?”

Tần Thư thẳng thắn nói, “Đó không phải mẫu người tớ thích, tớ cảm thấy cậu ta nói có chút dầu mỡ, sau này cũng không tinh toán liên lạc.”

Chàng trai kia ban đầu nói chuyện trên Wechat khá binh thường, nhưng khi gặp nhau, câu nào cũng liên quan đến tinh yêu, cảm giác vội vã muốn xác định quan hệ, cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là lúc nào cũng khen chuyên ngành của mình, tự tin từ trong ra ngoài, cảm giác không phải kết bạn mà là đi xem mắt.

Thật ra, nói đến đây, Quý Nam có vẻ tương đối bình thường, chủ yếu là vì chỗ không bình thường của anh cô tiếp thu được.

Đối lập như vậy, Tần Thư biết rõ cán cân trong lòng đã sớm nghiêng về một bên, cũng chính vì vậy mà cô mới hoảng sợ, cô sợ Quý Nam chỉ đang đùa giỡn cho vui, cuối cùng cô lại chìm đắm vào trong đó.

“Vậy cậu thích kiểu người như thế nào? Từ lúc khai giảng đến bây giờ tiếp xúc với bốn chàng trai rồi nhưng hình như cậu vẫn không có cảm giác.”

“Không biết.” Tần Thư lắc đầu, cái cô muốn là loại tình yêu trưởng thành theo thời gian, hiểu rõ rồi mới yêu, cho nên hiện tại đầu óc cô tỉnh táo liền rất mâu thuẫn.

Rõ ràng khuôn mặt của Quý Nam không phải kiểu khuôn mặt cô thích, tốc độ nhanh chóng này cô cũng không hài lòng.

Nhưng trong khoảng thời gian gần đây, khuôn mặt của Quý Nam luôn ở trong tâm trí cô, có đôi khi cô gặp mộng xuân, người đè lên cô đều là anh.

“Duyệt Duyệt, cậu mau trả lời câu hỏi đầu tiên của tớ đi.”

“Nếu gặp được đúng người, đừng nói là mấy ngày, chỉ cần vài phút cũng có khả năng xác định quan hệ. Còn nếu gặp phải người mình không thích, cho dù ở bên nhau mấy chục năm, cũng chưa chắc có cảm giác động tâm.” Lâm Tâm Duyệt trả lời rất nghiêm túc, “Tình yêu thường là sự bốc đồng nhất thời, mỗi một giây có thể trở thành dòng điện chạy khắp người, tớ với bạn trai của tớ chính là như vậy đấy.”

“Nhưng hai chúng tớ có chút đặc biệt, ban đầu tớ không thích anh ấy, nhưng hôm khai giảng đó chúng ta chuyển ghế cùng nhau, lúc đó tớ cảm thấy anh ấy rất đẹp trai, cho nên mới thích anh ấy.”

“Cho nên tình yêu ấy à, nó kỳ diệu lắm, có đôi khi cảm thấy tiếp xúc với hình mẫu lý tưởng của mình lâu dài lại phát hiện bản thân không thích, ngược lại những người ban đầu không tạo cảm giác, ở chung lâu lại động tâm, cứ như vậy mà đến với nhau.”

“Nói chung, đó là vấn đề về lực hấp dẫn.”

Tần Thư nghĩ thầm, cô và Quý Nam hiện tại thuộc về loại nào?

Quý Nam nghiêm túc như vậy, chẳng lẽ yêu cô từ cái nhìn đầu tiên?

***

Tần Thư biết Quý Nam rất bá đạo, cô sợ anh đi lên gõ cửa, cho nên cô đặt nhiều báo thức, ngày hôm sau vừa mới thức dậy, quả nhiên Quý Nam gửi tin nhắn tới.

“Ra ngoài lấy bữa sáng, anh đang đứng ở cửa phòng ký túc của em.”

Tần Thư vốn đang mơ màng ngủ, nhìn thấy những lời này liền lập tức tỉnh táo, thấy Lâm Tâm Duyệt vẫn đang ngủ say, cô rón rén đi ra ngoài.

Mở cửa, khuôn mặt tươi cười của Quý Nam hiện ra: “Chào buổi sáng, bữa sáng của em này.”

Tần Thư giữ cửa, cầm lấy bữa sáng, hạ giọng nói: “Sao cậu biết tôi ở phòng này?”

“Xem danh sách.”

“Cảm ơn, tôi đi vào trước.” Hiện tại Tần Thư nhìn thấy anh vẫn còn hơi xấu hổ, cô chưa đánh răng, chưa rửa mặt, đầu tóc rối bù, dáng vẻ lôi thôi này đừng nói Quý Nam, ngay cả những người khác cô cũng không muốn bọn họ nhìn thấy.

“Tần Thư, em quên mất một việc.”

“Hả?” Nửa chân của Tần Thư chen vào cửa, sau khi nghe thấy thì xoay người, “Chuyện gì?”

Quý Nam đặt ngón trỏ lên môi: “Có phải nơi này nên được khen thưởng không?”

Tần Thư sửng sốt một lúc, khóe mắt nhìn thoáng qua thấy có người mở cửa phòng, cô gái kia cũng nhìn thấy Quý Nam, dường như bị dọa, liếc nhìn bọn họ vài lần.

Tần Thư rất căng thẳng, nhìn cô gái kia đi vào thang máy, mới quay đầu nói nhỏ: “Cậu mau đi xuống đi, để người khác nhìn thấy ảnh hưởng không tốt.”

“Hôn một cái trước.” Quý Nam giở trò lưu manh, “Hôn xong anh sẽ đi ngay.”

Tần Thư sợ bị nhiều người nhìn thấy, cô kiễng chân chạm vào môi anh, sau đó quay đầu chạy vào phòng, đóng cửa lại.

Quý Nam nhìn bóng lưng hoảng hốt của cô, khóe miệng cong lên.

Lá gan nhỏ thật.