Chương 17

Chương 17: Hoan Hoan tự con tính toán đi

Cố Cẩm Phong không có nhiều phản ứng lắm, Trương Khả Vân thì rất để tâm, vô cùng hưng phấn.

“Đây là chuyện tốt, đồng ý với chú út của con đi, đây không phải là tặng không chúng ta tiền sao?”

Trần Hoan Hoan: “Mẹ, không thể tính là tặng không tiền cho chúng ta được, chúng ta phải đầu tư…”

Trương Khả Vân: “Tiền đặt ở ngân hàng vẫn luôn đặt đó, để ở chỗ chú út con chính là tiền sinh tiền…”

Cố Cẩm Phong hắng giọng: “Hoan Hoan tự con tính toán đi, dù sao chú út con tìm con đầu tư, cha mẹ sẽ không tham dự vào…”

Trương Khả Vân muốn nói lại thôi, vốn định lấy một khoản ra góp cổ phần, Cố Cẩm Phong đã nói ra thì bà ta không tiện mở miệng nói gì khác!

Nếu không thì sẽ như bà ta thấy tiền là sáng mắt, tuy trong lòng Trương Khả Vân bất mãn, nhưng ở trước mặt con trai con dâu không tiện trách mắng chồng mình.

Trần Hoan Hoan vâng một tiếng, không nói về đề tài này nữa, Cố Nhất Minh thì không nói một lời.

Sau khi ăn cơm xong trở về phòng, Trần Hoan Hoan hỏi ý kiến Cố Nhất Minh một chút.

“Anh không hiểu chuyện này, hay là em thương lượng với cha đi.”

Trần Hoan Hoan biết ngay là anh ta sẽ như vậy, gặp chuyện gì cũng bảo mình đi tìm Cố Cẩm Phong.

“Chẳng lẽ anh không có một chút ý nghĩ gì sao?”

Cố Nhất Minh cười nói: “Anh không có ý nghĩ gì, em xem rồi sắp xếp đi!”

Trần Hoan Hoan buồn bực, đứng dậy đi tới phòng làm việc, cảm thấy anh ta giống như bùn nhão không thể trát tường.

Chuyện gì cũng không thể trông cậy vào được anh ta, gả cho loại đàn ông như vậy, nói tới hạnh phúc gì?

Trần Hoan Hoan trốn ở trong phòng làm việc hút hai điếu thuốc, không khỏi nhớ tới lời Cố Cẩm Viêm nói.

Bóp đầu mẩu thuốc lá, ánh mắt cô nhìn về phía tay mình, tâm trạng không khỏi bực bội.

Hít sâu một hơi, Trần Hoan Hoan nghĩ một lát đi tới tầng hai.

Vừa vặn Trương Khả Vân đến nhà bạn, Cố Cẩm Phong ở phòng làm việc một mình.

“Cha!”

Cố Cẩm Phong cười hỏi: “Không nghỉ ngơi à?”

Trần Hoan Hoan đi vào phòng làm việc: “Cha, cha có thời gian không? Con muốn tâm sự với cha chuyện đầu tư.”

Cố Cẩm Phong gật đầu, khép văn kiện trên bàn vào, cơ thể dựa vào ghế ngồi, trạng thái vô cùng thả lỏng.

Trần Hoan Hoan ngồi xuống, ánh mắt vô ý nhìn thoáng qua yết hầu gợi cảm của hắn, không khỏi có ý nghĩ kỳ lạ.

Ánh mắt Trần Hoan Hoan kèm theo không nỡ lướt qua yết hầu hắn, hắng giọng một cái, tán gẫu với Cố Cẩm Phong.