Chương 46.2: Dung nạp hậu cung

“Mẹ kiếp, tiểu huyệt của mày kẹp gì mà chặt vậy, nhanh như vậy đã khiến tao bắn rồi.” Chú Hùng oán giận nói.

Sở Liên ném cho ông ta một ánh mắt tràn đầy quyến rũ: “Người ta muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chú nha.”

Cô ta dạng hai chân ra, nhét một ngón tay vào trong tiểu huyệt của mình, moi hết toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Hùng thúc đã bắn vào bên trong, sau đó cô ta liếʍ mυ"ŧ ngón tay một cách thèm thuồng, cuối cùng nuốt hết sạch vào trong bụng mà không để chừa lại chút nào.

Cảnh tượng dâʍ đãиɠ này khiến dươиɠ ѵậŧ của ba người đàn ông ở trong phòng cương cứng như sắt, bọn họ lại lao về phía cô ta thêm lần nữa.

“Báo ca, cậu có muốn chơi cùng không? Tiểu huyệt của con đàn bà này tuyệt đối là cực phẩm.”

Ba gã bảo vệ này ra ngoài không chỉ để hỏi thăm chuyện về biệt thự mà còn để đi lấy thuốc phiện ở chỗ Báo ca.

Nhưng tới chỗ này bọn họ vẫn không vội đi lấy thuốc mà ngược lại còn chủ động tách hai chân Sở Liên ra, mời Báo ca đùa giỡn, đây là biện pháp dụ dỗ tốt nhất mà bọn họ nghĩ tới.

Sau khi biết Báo ca là người có dị năng hệ lửa thì Sở Liên cũng không từ chối, dù sao thì cũng vẫn bị đυ., người nào đυ. mà chẳng giống nhau? Hơn nữa cô ta chưa từng được nếm thử hương vị của người có dị năng hệ lửa đâu nha.

Vừa nhìn thấy hình ảnh dâʍ đãиɠ này, hô hấp của mười mấy người đàn ông đi theo Báo ca lập tức trở nên dồn dập.

Nếu là trước đây, Báo ca nhất định sẽ vui sướиɠ chơi đùa một trận, dù sao thì nhìn người phụ nữ này cũng khá xinh đẹp, làn da trắng mịn bóng loáng, căn cứ vào đường cong của tiểu huyệt khi bị dươиɠ ѵậŧ căng ra, hắn ta có thể nhận ra tiểu huyệt này mê người đến nhường nào.

Nhưng dươиɠ ѵậŧ của hắn ta hiện giờ vừa đỏ lại vừa sưng, phía trên còn xuất hiện bọt nước, thậm chí bắt đầu thối rữa, hắn ta đau sắp chết đến nơi, vậy mà còn rủ chơi cái rắm à?

Nghĩ đến đây, vẻ mặt của Báo ca lạnh như băng, hắn ta xoay người đi ra ngoài.

Những người khác thấy vậy, mặc dù có hơi miễn cưỡng nhưng cuối cùng vẫn phải chạy đuổi theo.

Hùng thúc cảm thấy hơi khó hiểu, ông ta cũng nhanh chóng đuổi theo, sau đó túm lấy một người đàn ông trong đoàn, nhỏ giọng hỏi. “Sao vậy? Tiểu huyệt ngon như vậy mà mấy cậu không muốn chơi thật hả?”

“Ngày hôm qua đại ca nhà chúng tôi gặp chuyện ngoài ý muốn ở bên ngoài, hôm nay ra đây cũng là vì muốn tìm thuốc, không chơi được đâu.”

Người đàn ông bị túm lại là người có dị năng biến đổi tốc độ duy nhất ở trong đội, anh ta tên Chu An. Anh ta buồn bực trả lời lại, ánh mắt vẫn chưa từng rời khỏi tiểu huyệt dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và da^ʍ thuỷ của Sở Liên.

“Để em xem một chút.”

Ánh mắt của Sở Liên vừa chuyển, cô ta cố tình liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dính lại trên khóe miệng bằng cách quyến rũ nhất, khi đứng lên, toàn bộ chất lỏng trong tiểu huyệt và trên đùi đều nhỏ xuống đất, giống như những hạt mưa.

“Con này da^ʍ quá, mấy người tìm đâu ra một con đàn bà dâʍ đãиɠ quá vậy?” Chu An nhìn đến sắp chảy nước miếng.

Hùng thúc cười tủm tỉm nói: “Là do con đĩ này thiếu hơi đàn ông, chủ động mò tới cửa cầu xin mấy ông đây đυ. nó.”

“Cái gì, còn có chuyện tốt như vậy sao?” Chu An ghen tị sắp khóc, tại sao hơn hai mươi người bọn họ không thể có được may mắn như vậy?

“Báo ca, anh có thể cho em xem của quý của anh được không?” Sở Liên ưu nhã đi tới trước mặt người đàn ông.

Báo ca cáu kỉnh gầm lên: “Cút, đừng có chọc giận bố mày!”

“Báo ca thật sự không muốn sao?” Sở Liên chậm rãi tới gần, thấp giọng nói: “Em chính là người có dị năng chữa trị.”

Cái gì?

Báo ca hít sâu một hơi, thấy Sở Liên chuẩn bị rời đi, hắn ta vội vàng dơ tay giữ cô ta lại, nói: “Chỉ cần cô có thể chữa lành cho dươиɠ ѵậŧ của tôi, tôi nhất định sẽ đυ. cô mỗi ngày.”

Sở Liên cười nhạo một tiếng: “Em đây không thiếu đàn ông muốn đυ..”

Báo ca nhíu mày: “Vậy cô muốn sao đây?”

Sở Liên liếʍ môi, nói chuyện đầy ẩn ý. “Cuộc sống trong những ngày tận thế như này đúng là khó khăn, mặc dù em có dị năng chữa trị nhưng cơ thể lại yếu đuối, dĩ nhiên muốn một người đàn ông có năng lực mạnh mẽ bảo vệ rồi.”

“Được, chỉ cần cô chữa khỏi cho tôi, mạng của tôi chính là của cô.” Báo ca không chút nghĩ ngợi mà đưa ra lời hứa hẹn.