Chương 47.1: Người sưu tầm tϊиɧ ɖϊ©h͙

Báo ca không muốn để lộ dươиɠ ѵậŧ thảm không nỡ nhìn của mình ra trước mặt mọi người, cũng may khách sạn này có nhiều phòng, nên hắn ta và Sở Liên đã vào một căn phòng riêng.

Bàn tay mềm mại của Sở Liên kéo nhẹ chiếc quần đi biển của hắn ta xuống, làm lộ ra làn da dính nhớp, dươиɠ ѵậŧ mưng mủ đã sớm thối rữa, thậm chí còn chảy ra thứ nước màu vàng vô cùng tanh tưởi.

Báo ca vừa giận lại vừa xấu hổ, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm người phụ nữ ở trước mặt, dường như chỉ cần cô dám lộ ra vẻ kinh tởm chán ghét thì hắn ta sẽ gϊếŧ cô ngay lập tức.

Đương nhiên Sở Liên biết lúc này chính là thời điểm lòng tự trọng của người đàn ông nổi lên mãnh liệt nhất, vì muốn thu phục người này và khiến hắn ta một mực bán mạng vì mình, cô ta không những không ghét bỏ dươиɠ ѵậŧ thối rữa của Báo ca, mà còn quỳ gối trước mặt hắn ta, đôi môi đỏ hồng dần tiến lại gần của quý của Báo ca.

Sắc mặt của Báo ca lập tức thay đổi, hiện giờ dươиɠ ѵậŧ của hắn ta yếu ớt đến mức gió thổi còn khiến hắn ta đau đớn, huống hồ là có một người phụ nữ đang hôn lên chỗ đó của ta.

Hắn ta đang định ngăn lại thì chợt phát hiện trên môi người phụ nữ kia lóe lên một tia sáng trắng, khi nụ hôn kia vừa dừng lại trên dươиɠ ѵậŧ thảm không nỡ nhìn của hắn ta, không những không đau, mà những vết bỏng đó còn lành lại với tốc độ nhanh đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Ah, như vậy cũng quá thần kỳ rồi.

Để thể hiện khả năng của mình, Sở Liên đã dùng hết toàn bộ dị năng trong cơ thể của mình mới có thể chữa khỏi những vết bỏng trên bụng nhỏ và dươиɠ ѵậŧ của Báo ca.

Nhưng dị năng chữa trị của cô ta vẫn chỉ ở cấp 0, năng lượng còn quá ít, một khi đã dùng hết thì cũng coi như là kiệt sức, sắc mặt của cô ta trở nên tái nhợt, thở hồng hộc không ngừng.

Báo ca cảm thấy vô cùng vui mừng khi được chạm vào dươиɠ ѵậŧ hoàn hảo như lúc ban đầu của mình, hắn ta xoa qua nắn lại, không thấy đau, nhưng hắn ta cũng không biết dùng có tốt như trước nữa hay không.

Hắn ta liếc mắt nhìn người phụ nữ đang đứng trước mặt, gương mặt này thật sự yếu đuối đáng thương đến mức khiến người khác đau lòng, cũng làm cho người ta muốn đυ. đến khóc.

“Em đã trị hết cho anh, anh phải cảm ơn em thật tốt mới được.”

Đột nhiên Báo ca đẩy Sở Liên xuống, dươиɠ ѵậŧ to lớn thúc mạnh vào trong tiểu huyệt của cô ta.

Sở Liên đã quá mệt mỏi, vốn dĩ cô ta muốn từ chối, nhưng khi nghĩ đến dị năng của người đàn ông khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn ta có năng lượng thì cô ta lập tức ngừng giãy giụa, ngược lại còn phối hợp với hắn ta.

“Dươиɠ ѵậŧ của Báo ca to quá, mau đυ. chết em đi, rất thoải mái nha…”

“Mẹ nó, quá da^ʍ, tiểu huyệt của em đã chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy, nói mau, rốt cuộc em đã bị bao nhiêu người đυ. rồi?”

“Một mình em phải đối phó với sáu người đàn ông, tất cả bọn họ đều rất khoẻ mạnh hăng hái, mấy ngày nay tiểu huyệt của người ta vẫn chưa được nghỉ ngơi một giây một phút nào đâu.”

Ánh mắt của Báo ca lập tức trở nên sáng rực giống như hắn ta đã phát hiện ra một kho báu nào đó.

Bị nhiều người đàn ông đυ. lâu như vậy, mà tiểu huyệt này vẫn không hề bị rộng ra, con đĩ này đúng là một người sưu tầm tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoàn hảo mà.

Phải biết rằng hai cái động của con đàn bà An Tình ở nhà kia đều bị chơi đến rộng, cúc huyệt của bảo mẫu nhỏ cũng không còn kẹp được cây gậy của hắn ta nữa. Nếu so sánh với hai con đĩ kia thì người phụ nữ này quả là một báu vật.

“Em có muốn ăn nhiều dươиɠ ѵậŧ lớn hơn nữa không? Anh vẫn còn hơn hai mươi tên đàn em, em quay về cùng anh, anh sẽ bắt chúng nó xếp hàng để đυ. em.”

Sở Liên đã sớm có ý định vào khu biệt thự nơi Cố Tư Tư đang ở, nhưng cô ta cố gắng thế nào đi nữa vẫn không vào được. Vậy nên vừa nghe Báo ca nói như vậy, cô ta lập tức nói: “Dĩ nhiên là muốn, em thích ăn dươиɠ ѵậŧ lớn nhất, Báo ca mau để tất cả bọn họ đến đυ. em đi ạ.”

“Hừ, con đĩ này quá dâʍ đãиɠ, tất cả những người phụ nữ mà ông đây từng đυ. cũng chưa có ai dâʍ đãиɠ như em đâu.” Hai mắt của Báo ca đỏ ngầu, hắn ta thúc càng nhanh càng nhanh hơn.

Dươиɠ ѵậŧ to lớn của hắn ta đã hoàn toàn lành lặn, khi dùng vẫn thấy giống như lúc chưa bị thương, hắn ta nhất định phải đưa con điếm này về, có được dị năng chữa trị ở những ngày tận thế này, tương đương với việc có thêm vài cái mạng.

Chu An đứng ngoài cửa cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi nghe thấy tiếng hai người bọn họ đang đυ. nhau.

Ngày hôm qua, dươиɠ ѵậŧ của đại ca đã bị thiêu cháy thành như vậy, mà hiện giờ lại có thể cắm vào tiểu huyệt của Sở Liên, điều này chứng minh người phụ nữ không những dâʍ đãиɠ mà còn rất có năng lực.

Chờ đến khi Báo ca bắn tinh, Sở Liên nhanh chóng moi ra rồi nuốt vào như bình thường, cô ta cảm nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Báo ca có nhiều năng lượng hơn Hùng ca một chút, cô ta mỉm cười hài lòng, không uổng công cô ta đã cứu Báo ca.

Báo ca bắn tinh được một lát, vừa nhìn thấy cảnh tượng dâʍ ɖu͙© này, dươиɠ ѵậŧ của hắn ta suýt thì cương cứng tiếp, ngoài miệng thì mắng cô ta là con đĩ, nhưng tay thì vẫn xoa bóp cặρ √υ" của cô ta, sau đó kéo cô ta dậy.

“Cơ thể của em thật tuyệt, nhưng ngực hơi nhỏ hơn một chút."