Chương 33

Triệu Chính Tây nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào ngón tay chị ta đang túm góc áo của hắn, hắn bất động thanh sắc đem quần áo từ trong tay chị ta rút trở về, quả thật muốn bao nhiêu lạnh nhạt liền có bao nhiêu lạnh nhạt.

Lâm Hạnh Nhi hậm hực thu lại tay mình, trong lòng tràn đầy cảm giác không cam lòng.

Rõ ràng bọn họ hiện tại đã trở thành vợ chồng, vì cái gì Triệu Chính Tây không thể thϊếp thu chị ta đâu? Thật là một khối đầu đất không biết tốt xấu!

Lúc này, một trận chiêng trống vang trời truyền đến, là chú rể đã đem cô dâu trở về.

Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía tiếng vang, bọn họ nhìn thấy Thẩm Thiên Bách chậm rãi đạp một chiếc xe đạp 28 chở theo Triệu Miêu Miêu ở đằng sau, trên mặt hắn là biểu tình nghiêm túc, nhìn không ra một tia vui mừng nên có của một chú rể.

Thẩm Viễn Chinh thấy thế lập tức đi qua, đưa mắt ra hiệu cho hắn, lúc này Thẩm Thiên Bách mới miễn cưỡng xả ra một nụ cười.

Thẩm Chi Sơ làm anh họ của chú rể, đương nhiên cũng trong đội ngũ đón dâu. Khi hắn nhìn đến Triệu Đào Hoa, trong phút chốc, khóe miệng không chịu khống chế mà lộ ra tươi cười vô cùng xán lạn.

Trong nhóm người đi đón dâu này, diện mạo hắn là xuất sắc nhất, Triệu Đào Hoa dễ như trở bàn tay liền nhìn thấy hắn.

Cô biết hắn đang cười với mình, nhưng vì không để cho người khác chú ý, cô hơi hơi quay đầu đi, làm như không nhìn thấy cái gì.

Đối mặt với cái đáp lại vô tình của cô, Thẩm Chi Sơ nhẹ chớp lông mi một chút, tức khắc cảm thấy ủy khuất…… Tuy rằng hắn đoán ra cô là vì tị hiềm, nhưng hắn vẫn rất mất mát.

Sự chú ý của mọi người đều đang đặt trên người cô dâu chủ rể, vì vậy không ai chú ý tới gợn sóng giữa hai người này.

Triệu Đào Hoa theo người nhà họ Triệu đi về phía cô dâu chú rể, biểu tình lãnh đạm, không mừng không giận, căn bản không có ý tưởng nói chuyện gì. Tình cảnh này làm cho quần chúng ăn dưa rất thất vọng, tất cả bọn họ đều cảm thấy tiểu Đào Hoa thật nhân nghĩa, buông tha cho đôi cẩu nam nữ này quả thật là quá tiện nghi cho bọn họ.

Mà Thẩm Thiên Bách cùng Triệu Miêu Miêu không nghĩ tới Triệu Đào Hoa sẽ đến tham gia tiệc cưới. Trái ngược với sự khẩn trương vô thố của Triệu Miêu Miêu, thì khi Thẩm Thiên Bách đối mặt với Triệu Đào Hoa ở sâu trong nội tâm của hắn còn nhiều thêm một phần chột dạ.

Rốt cuộc đời trước người cùng hắn thành thân chính là Triệu Đào Hoa mà không phải là Triệu Miêu Miêu, nghĩ đến đời trước chính mình sống đến hèn nhát như vậy, hắn không tự giác mà ưỡn ngực, vì thành công viết lại vận mệnh chính mình mà cảm thấy cao hứng.

Tuy rằng Triệu Miêu Miêu uy h·iếp hắn, nhưng tính tình cô ấy ít nhất là ôn nhu, cũng là vì cô ấy thật sự yêu hắn mới uy h·iếp hắn như vậy. Mặc kệ hiện tại như thế nào chắc chắn cô ấy đều mạnh hơn so với con cọp mẹ trước mắt hắn này một trăm lần. Dù sao từ nay về sau, hắn không bao giờ phải chịu cọp mẹ bắt nạt!

Qúa trình kết hôn ở niên đại này rất đơn giản, đôi vợ chồng mới cưới chỉ cần ở trước mọi người nói lời tuyên thệ liền tính kết thúc buổi lễ, kế tiếp chính là tiệc cưới, vợ chồng mới mời rượu mọi người.

Thẩm Thiên Bách cùng Triệu Miêu Miêu mời rượu người đầu tiên chính là Tiền Bảo Như cùng một nhà lão tứ đang ngồi chung một bàn.

Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, chính là giờ này khắc này của bốn anh em nhà họ Triệu.

Triệu Chính Nam dẫn đầu đứng lên, hắn bưng lên một cái bát rượu trên bàn cà lơ phất phơ mà nói: “Hôm nay là ngày lành, tôi cần thiết cùng em rể uống một trận thật tốt, uống bằng cốc không đã nghiền, chúng ta cần dùng bát uống mới được, tôi ở chỗ này chúc hai người có thể ở bên nhau đến già đầu bạc ha.”

Thẩm Thiên Bách nhìn vào bát rượu đã được rót đầy để trên bàn của mình, không tự giác mà nuốt nuốt nước miếng. Hôm nay hắn làm chú rể, trừ bỏ việc mời rượu mọi người cũng cần phải cùng bọn họ uống đủ, nhưng bát rượu này có phải có chút quá lớn hay không?

Thấy hắn đứng yên không có hành động gì, Triệu Miêu Miêu miễn cưỡng xả ra một nụ cười lên tiếng giảng hòa, “Anh họ, Thiên Bách không uống được nhiều, không bằng chúng ta uống một chút đi.”

Để cho Thẩm Thiên Bách uống ít làm sao có thể trị hắn? Triệu Chính Nam đương nhiên không đồng ý. Hắn cố ý mặt trầm mặt xuống ngữ khí rét run, “Rượu này không uống cũng phải uống, Miêu Miêu, hôm nay là ngày đầu tiên em về nhà chồng, hắn chẳng lẽ không muốn hy sinh chút nào cho em, ngày tháng về sau liệu em có chịu được.”

“……” Gần nhất bọn họ bởi vì những mâu thuẫn phía trước tranh cãi đến không thoải mái, những lời này xem như động vào tâm của Triệu Miêu Miêu. Kỳ thật cô ta muốn nhìn một chút, Thẩm Thiên Bách có thể vì cô ta làm đến tình trạng nào, vì thế cô ta nghiêng đầu, ôn nhu cưới nói: “Anh họ là vui mừng thay cho chúng ta đâu, không bằng anh uống cùng anh ấy một cái đi.”

Lúc này, trong sân mọi người trừ bỏ ăn ăn uống uống, tất cả đều chú ý động tĩnh của một bàn này. Thẩm Thiên Bách thấy tất cả tầm mắt của mọi người đều đang nhìn vào mình, hắn chỉ có thể buông chén rượu trong tay bưng lên bát rượu trên bàn, cũng là một hơi uống sạch.

Nháy mắt cảm giác nóng rát từ cổ họng chạy vào dạ dày hắn, làm cho hắn bị sặc đến phải ho khan hai tiếng.

“Theo lý thuyết cậu là chú rể hắn là cậu nên mời rượu tôi trước mới đúng, như thế nào lại đến phiên tôi mời rượu cậu đâu? Như thế này không được, cậu cần thiết phải tự phạt ba chén rượu!” Triệu Chính Nam nhìn bộ mặt đỏ bừng bừng của Thẩm Thiên Bách chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng thống khoái.

Thẩm Thiên Bách buông bát rượu ngẩng đầu, trong mắt nổi lên hỏa khí, nhưng hôm nay là ngày vui của hắn, hắn chỉ có thể nhẫn nhịn.

Trên bàn tiệc, rượu trắng có độ không thấp, Thẩm Thiên Bách liên tiếp uống xuống hai chén rượu nữa, lúc này Triệu Chính Nam mới buông tha hắn. Mấy anh em khác nhà họ Triệu thấy thế cũng noi gương đi theo, thế cho nên, chưa mời rượu xong một bàn này, đầu Thẩm Thiên Bách đã bắt đầu say xe.

Hắn thẳng lăng lăng mà nhìn về Triệu Đào Hoa cũng đang tồn tại trên bàn tiệc này, say khướt lên tiếng : “Cọp mẹ, bát rượu này tôi mời cô.”

Nếu đổi lại là ngày thường Thẩm Thiên Bách nhất định sẽ không thổ lộ tiếng lòng, nhưng giờ phút này hắn đã uống quá nhiều, thế cho nên muốn nói gì trong miệng căn bản không đóng lại được.

Triệu Đào Hoa lười cùng loại quỷ nát này so đo, cô cầm chén rượu ngay trước mặt mình, lộ ra một nụ cười giả, đáp lại, “Người tôi muốn uống cùng là Triệu Miêu Miêu, rượu mời của anh tôi không uống.”

Từ khi bắt đầu đi mời rượu, tring chén rượu của Triệu Miêu Miêu chính là nước trong, nghe đối phương nói như vậy, cô ta không sợ hãi mà bưng lên chén rượu, vừa muốn mời qua đi liền nghe thấy Thẩm Thiên Bách đang đứng bên cạnh mình giống như bị tiêm máu gà, hắn giận dữ hét lên: “Uống cái gì mà uống? Trong bụng Miêu Miêu đang có đứa nhỏ của tôi, không thể uống rượu! Triệu Đào Hoa cô cũng thật độc ác!”

Bởi vì tiếng của hắn quá lớn, hắn vừa nói câu này ra, lập tức khiến cho một mảnh ồ lên……

Triệu Đào Hoa cũng ngây dại, cô là trăm triệu không nghĩ tới nữ chủ trong sách chưa kết hôn đã có thai, khó trách trong cốt truyện có một đoạn ghi lại, mặc dù nữ chủ sinh non nhưng hai mẹ con lại bình an khỏe mạnh, nguyên nhân là như vậy a…

Thân là đương sự, sắc mặt Triệu Miêu Miêu nháy mắt trắng bạch, cô ta ngàn tính vạn tính không tính được, bí mật của mình sẽ nhanh như avyaj bị vạch trần trước mặt mọi người. Mà người vạch trần lại là chồng cô ta. Nghĩ đến từ nay về sau sẽ bị nước miêng của toàn bộ đồn điền làm cho chết đuối, cô ta hận không thể lập tức biến mất ở chỗ này.

Cha mẹ hai nhà Triệu Thẩm vào lúc này cũng đều đuổi lại đây. Thẩm Viễn Chinh nhìn về phía thằng con trai uống rượu phát điên của mình mà cắn chặt răng, mới khống chế bản thân không tức giận đánh thằng con này trước mặt mọi người.

Vài giây sau, hắn nhìn về phía mọi người làm bộ không có việc gì giải thích nói: “Hôm nay Thiên Bách rất cao hứng, uống có chút nhiều, nói ra đều là lời say, mọi người đừng động hắn, tất cả đều ăn ngon uống tốt a.”

Người ở đây đều là nhân tinh a, ăn tiệc cưới nhà người ta không thể không cho mặt mũi, vì thế mọi người cũng đều giả vờ cái gì cũng không biết, tiếp tục ăn ăn uống uống, không khí xấu hổ lúc này mới lại khôi phục về náo nhiệt phía trước.

Lý Anh thấy Triệu Miêu Miêu còn đứng im, ngốc đứng ở nơi đó, chỉ có thể trước đỡ cô ta trở về phòng.

Mấy anh em nhà họ Triệu chỉ có thể ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, hai mặt mờ mịt.

Ai cũng chưa nghĩ đến chỉ là mời rượu mà thôi, thế nhưng có thể dẫn ra một tin tức bát quái lớn đến như vậy…

Như đã đoán trước, ngày hôm sau, Triệu Miêu Miêu chưa kết hôn đã có thai truyền khắp toàn bộ đồn điền.

Cái này làm cho Triệu Miêu Miêu trốn tránh ở nhà chồng căn bản không dám ra khỏi phòng, cô ta hận Thẩm Thiên Bách miệng rộng, cũng hận mấy anh em nhà họ Triệu chuốc rượu hắn. Nếu không có những việc này, người khác cũng sẽ không biết bí mật của cô ta, như vậy, hiện tại cô ta chính là cô dâu được hâm mộ nhất đồn điền này.

Đáng tiếc hiện giờ hết thảy đều đã bị huỷ hoại……

Đợi đến khi Thẩm Thiên Bách rượu tỉnh, hắn mới biết được chính mình ngày hôm qua phạm phải sai lầm cực lớn. Nhưng hắn là người trọng sinh, hắn biết ở đời sau chưa kết hôn đã có thai cũng không tính là chuyện to lớn gì, vì thế hắn không hiểu được ủy khuất của Triệu Miêu Miêu lúc này.

Sau khi xin lỗi với Triệu Miêu Miêu, hắn thấy cô ta còn nhăn mặt với mình, Thẩm Thiên Bách liền giận dỗi cầm lưỡi hái ra cửa, hoàn toàn thể hiện ra, mắt không thấy tâm không phiền.

Sáng sớm trong gió vẫn mang theo hơi lạnh, thổi lên mặt làm cho Thẩm Thiên Bách đang bực bội không thôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Hắn không đi ruộng lúa mạch mà đi về phía bờ sông. Trong đáy lòng vẫn buồn bực khó tiêu, hắn vừa đi vừa đá mấy hòn đá nhỏ trên đường.

Lúc này, một trận tiếng cười như chuông bạc, thanh thúy dễ nghe truyền đến, hắn theo bản năng dừng lại bước chân nhìn về phía âm thanh phát ra, hắn rất tò mò một cô gái như thế nào có thể phát ra tiếng cười dễ nghe như vậy.

Không xa phía trước chính là bờ sông, Thẩm Thiên Bách chỉ thấy có một nam một nữ không biết đang nói chuyện cái gì, cô gái bị trêu đùa đến ôm bụng cười to, nam thanh niên ở bên cạnh chỉ cười nhạt nhưng lại toát ra nồng đậm tình yêu.

Đôi nam nữ này thập phần gây chú ý, nhưng sau khi biết được tiếng cười này là của ái, Thẩm Thiên Bách giống như bị sét đánh, cả người đều ngây dại.

Ai có thể nói cho hắn biết, vì cái gì ông anh họ của hắn sẽ cùng Triệu Đào Hoa ở bên nhau?! Bọn họ từ chi nào thân thiết đến như vậy?

Dưới ánh chớp của sấm sét, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một ít việc ở đời trước.

Khi đó hắn cùng Triệu Đào Hoa sau khi kết hôn không lâu, từng đi một chuyến đến Kinh Thị, lúc ấy khi anh họ hắn nhìn thấy Triệu Đào Hoa, anh họ giống như lộ ra biểu tình cực kỳ kh·iếp sợ.

Vài chục năm sau đó, anh họ hắn vẫn luôn chiếu cố Triệu Đào Hoa rất nhiều, chẳng sợ đứa em họ là hắn từng ở chỗ anh họ oán giận nói muốn ly hôn, thì anh họ hắn cũng chỉ khuyên hắn không nên làm vậy, bảo hắn cần phải đảm đương hơn, nhẫn nại với Triệu Đào Hoa nhiều hơn.