Chương 187: Cũng là muốn thu lưới

Edit: Nkuk

Beta: Maikaela

Hai người cười náo loạn trong chốc lát, ngoài cửa truyền tiếng đập cửa yêu kiều. Giọng Thanh Âm vang lên: “Yến Vương, có việc bẩm báo.” Hách Liên Hiên sắc mặt hơi trịnh trọng, nói một tiếng: “Vào đi.” Thanh Âm vội vã như thấy chính mình, khẳng định có chuyện quan trọng.

Thanh Âm cẩn thận từng li từng tí bước vào, nói: “Vừa rồi Hồng Loan cô nương truyền tin tức nói, trong cung có mấy tên thị vệ biến động, đoán chừng là Tam Vương Gia phái sát thủ.”

Hách Liên Hiên kinh ngạc, quay đầu nói với Lãnh Ly: “Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, Hách Liên Trần tuyệt đối sẽ không chỉ sai khiến một người đi.” Lãnh Ly thu liễm lại nụ cười, nói: “Bất quá chúng ta cũng không sợ, chàng không phải cũng an bài mấy tử sĩ trong hoàng cung.”

Hách Liên Hiên lắc đầu không đồng ý với nàng: “Tạm thời còn không thể để mấy tên tử sĩ bại lộ thân phận. Xem ra chúng ta còn phải hao tốn tâm tư, mấy nhân tài bên trong được thu xếp là ai…”

Lãnh Ly đột nhiên nói: “Không cần, ta ngược lại có một biện pháp tốt, không biết có thể thực hiện hay không.” Hách Liên Hiên nghi hoặc nhìn qua nàng: “Cái gì?” Lãnh Ly nói: “Ta có thể giao cho Hồng Loan một chút cổ độc, chỉ cần nàng ta đem cổ độc ấy phóng trên thân mấy người kia, qua không được mấy ngày, bọn hắn sẽ chết đột ngột.”

Hách Liên Hiên cười nói: “Như thế đó là biện pháp tốt. Lấy thân phận Hồng Loan, muốn thần không biết quỷ không hay phóng cổ trùng lên người bọn họ rất dễ dàng.”

Thanh Âm thấy hai người thương lượng chuyện quan trọng liền biết điều thối lui, đóng cửa phòng.

Hai người Hách Liên Hiên cùng Lãnh Ly liền thương lượng nên hành động như thế nào, một lát sau, thương lượng xong tất, Lãnh Ly nói: “Vậy trước hết đi tìm Hồng Loan.”

Ra khỏi gian phòng, Lãnh Ly ngồi lên xe ngựa, hướng hoàng cung đi. Chỉ chốc lát sau, đã thấy cửa cung ở xa xa.

Vào hoàng cung, trực tiếp đến nơi Hồng Loan ở, Hồng Loan đang nghỉ ngơi. Lãnh Ly đành phải ngồi ở một bên đợi nàng tỉnh lại. Các cung nữ thức thời rời đi. Biết Lãnh Ly vừa đến, khẳng định có chuyện quan trọng thương lượng.

Một lát sau, Hồng Loan mới tỉnh lại, vừa nhìn thấy Lãnh Ly ngồi ở đằng kia, liền vội vàng đứng lên, cười nói: “Ngươi làm sao không gọi ta dậy sớm một chút.” Lãnh Ly cười cười: “Không sao, chờ một chút cũng không có gì. Chung quy không thể quấy nhiễu ngươi ngủ, ta cũng muốn an ổn ngồi một hồi, sửa sang một chút manh mối phân loạn mới được.”

Hồng Loan nghe nàng nói như vậy, liền không lời nào để nói. Tự đi nhóm lửa một nén hương, khơi lượn lờ, chậm rãi dâng lên, gian phòng bên trong, lập tức một cổ mùi hương thấm vào ruột gan, tràn đầy suy nghĩ trong lòng. Lãnh Ly chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái một trận.

Hồng Loan cười nói: “Mùi hương này cũng không tệ lắm phải không?” Lãnh Ly nhẹ gật đầu, đột nhiên tựa hồ là nhớ ra chuyện gì, hỏi: “Hương liệu này từ đâu đến?”

Hồng Loan kỳ quái nói: “Làm sao vậy, chẳng lẽ mùi hương này có vấn đề?” Thần sắc Lãnh Ly có chút biến hóa, nói: “Ngươi mau nói, bằng không rất có thể không kịp.” Hồng Loan gặp nàng như vậy quá kinh hãi, điều này rất ít xuất hiện, thế là cũng có chút kinh hoảng, nói: “Là Liễu Quý Phi đưa tới, nói là giúp ta tĩnh dưỡng, ta gặp nàng ta vẫn còn tương đối thành khẩn, cũng liền nhận lấy.”

Sắc mặt Lãnh Ly hơi đổi một chút, lẩm bẩm nói: “Quả là thế.” Lập tức nói: “Đưa tới lúc nào?” Hồng Loan nghĩ nghĩ: “Một ngày trước.” Lại lo lắng mà hỏi thăm: “Không sao chứ?”

Lãnh Ly hơi hoãn, lắc đầu nói: “Chỉ có một ngày, nhưng thật ra không có việc gì.”

Nói xong nàng móc ra một hạt dược hoàn từ trong ngực, giao cho Hồng Loan, nói: “Ngươi ăn trước viên dược hoàn này đi, một ngày độc tính không tính nặng, một viên dược hoàn như vậy là đủ.”

Trên mặt Hồng Loan trên hiện ra nộ khí, hung tợn nói: “Không nghĩ tới Liễu Quý Phi vậy mà hạ độc thủ với ta, ta còn nghĩ lúc ấy nàng ta tốt bụng.” Lãnh Ly cười an ủi: “Còn tốt, bị ta kịp thời phát hiện. Loại độc này rất khó phát giác, vả lại, cũng sẽ không lập tức phát tác, mà là chậm rãi phát tác. Chỉ cần năm ngày sau, rất khó mà trị tận gốc.”

Hồng Loan không khỏi có chút nghĩ mà sợ, hỏi: “Đây rốt cuộc là loại độc gì mà lợi hại như vậy.” Lãnh Ly nói: “Đây là một loại độc thập phần hiếm thấy, tên là ‘Long Tiên Hương’, kỳ thật tại bình thường ở bên trong hương, để vào một chút nguyên liệu đặc thù, từ đó khiến cho kịch độc vô cùng mạnh. Loại “Long Tiên Hương” này xuất hiện tại vùng Nam Hải, không biết làm thế nào đến tay bọn họ.

“Thật sự khó lòng phòng bị, xem ra sau này phải cẩn thận để ý tiện nhân Liễu Quý Phi này.” Nghĩ đến nếu Lãnh Ly không xuất hiện, phân biệt loại độc tính lợi hại trong hương này, năm ngày sau đó, mình rất có thể liền trở thành tử thi.

Vẻ mặt nghiêm túc sững sờ, nói: “Đoạn thời gian gần nhất, ngươi để ý phải cẩn thận, tranh đoạt hoàng vị đấu tranh đã gay gắt, sự tình gì Hách Liên Trần cùng Hách Liên Mặc đều có thể làm được.”

Hồng Loan cảm kích nói: “Nếu không như vậy đi, ngươi cách mỗi mấy ngày liền đến một lần, chỉ cần bọn hắn có trò mới, ngươi liền có thể phát hiện, phòng chuyện xảy ra.” Lãnh Ly mặc dù cảm thấy điều này không có gì đặc biệt, nhưng vẫn gật đầu, trịnh trọng nói: “Ngươi yên tâm đi.”

“Đúng, ta hôm nay đến chủ yếu để nhờ ngươi giúp chúng ta vài việc.” Lãnh Ly nói xong lấy từ trong thân ra một cái bình nhỏ, nói: “Bên trong cái này chứa bột phấn là một loại cổ độc, ta hi vọng ngươi có thể vung nó trên thân mấy tên thị vệ kia.”

Hồng Loan biết nàng nói đến ai khẳng định là Hách Liên Trần xếp bọn hắn vào, gật đầu đáp ứng: “Yên tâm đi, cái này giao cho ta, tuyệt đối không có vấn đề.” Hơi dừng lại một chút, nàng đột nhiên nói: “Đúng, ta phát hiện, mấy cái này thị vệ, cũng không hoàn toàn không phải một mình Hách Liên Trần xếp đến.”

“Ồ?” Lãnh Ly có chút giật mình, chẳng lẽ người của Hách Liên Mặc cũng ở trong đó? Trong lòng mặc dù cảm thấy điều này có khả năng, nhưng vẫn không thể xác định, thế là nhìn qua Hồng Loan, chờ mong câu sau của nàng ta.

“Mấy tên thị vệ lạ mặt, tựa hồ là hai cỗ thế lực, cũng không qua lại với nhau. Trừ người của Hách Liên Trần còn mấy người khác, khẳng định là của Hách Liên Mặc. Bởi vì lần trước ta phát hiện Hoàng Thượng bãi triều về còn nói chuyện một hồi cùng đội trưởng đội thị vệ .”

Trầm ngâm trong chốc lát, Lãnh Ly gật đầu nói, “Cái này ta trở về cùng Hiên thương lượng đối sách. Có điều, chỉ cần những bột phấn cổ độc này lên trên người bọn hắn, uy hϊếp bọn hắn, cũng sẽ hoàn toàn tiêu trừ.”

Hồng Loan có chút hiếu kỳ, mở nắp bình ra, một mùi hương gay mũi lập tức bay ra. Lãnh Ly nói: “Những bột phấn này tuyệt đối đừng để dính trên người mình.” Lại dặn đi dặn lại trong chốc lát, mới cáo từ rời đi.

Lãnh Ly trở lại phủ, đem chuyện gặp Hồng Loan nói với Hách Liên Hiên. Hách Liên Hiên có chút tức giận, không nghĩ tới Hách Liên Trần cùng Hách Liên Mặc lại đánh chủ ý lên người Hồng Hoan, xem ra bọn hắn đã ra chiêu cuối. Cũng chính là nói, thời khắc mấu chốt liền phải đến. Hắn cũng nên thu lưới.

Khóe mắt hơi run rẩy một chút, Hách Liên Hiên lẩm bẩm nói: “Xem ra nên bắt đầu thu lưới.”

Lãnh Ly cười nói: “Chỉ sợ không đơn giản như vậy, nếu thu lưới thì hoàng tử Bắc Mạc Quốc nên xử lí thế nào bây giờ. Hiện tại chuyện hai nước liên hôn còn không có tin tức. Ta thấy chắc chắn hiện tại Hách Liên Trần nghĩ đến muốn thuyết phục Vân Tương, nói không chừng đến thời khắc mấu chốt Hách Liên Trần có lẽ sẽ khư khư cố chấp, căn bản không quản đến cảm nhận của Vân Tương.”