Chương 2: Hiện tại gương mặt xinh đẹp này lại là một phiền phức

Khi bữa tiệc sắp kết thúc, bên ngoài lại có thêm một người bước vào.

Chử Sở liếc mắt một cái đã nhận ra đây là người đàn ông đẹp trai có hơi lớn tuổi mà cô nhìn thấy lúc giữa trưa, anh tựa hồ rất có danh vọng, khi anh tiến vào người ở chung quanh đều đứng lên.

Chử Sở cũng theo các cô gái khác thối lui sang một bên, cô thành thật đứng yên, phát hiện ánh mắt của người đàn ông dừng ở trên người cô, anh nhíu mi lại một chút, ngay sau đó tầm mắt lại khôi phục như thường mà dời đi.

Bữa tiệc rất mau đã kết thúc, những người khách kia bắt đầu tán gẫu uống rượu, Chử Sở rõ ràng nhìn thấy có người tay bắt đầu không thành thật.

Cô theo bản năng chậm rãi rúc đến phía sau người đàn ông mới chỉ gặp nhau có một lần kia, người đàn ông kia đương nhiên cũng ý thức được, không nói gì, chỉ khi người tới có ý đồ kéo Chử Sở đi thì chắn một chút.

Trên mặt người đều lộ ra tươi cười ái muội, Chử Sở cảm thấy có hơi xấu hổ, nhưng càng nhiều hơn là bất an.

Cô có thể có được công việc có thù lao xa xỉ này hoàn toàn là dựa vào gương mặt xinh đẹp thoạt nhìn yếu đuối mong manh này, nhưng hiện tại, nó dường như trở thành một cái phiền toái.

Bữa tiệc kết thúc.

Ngay khi bữa tiệc phù phiếm này kết thúc, Chử Sở và quản lý không đi, mang theo khách nhân lục tục rời đi. Chử Sở thấy mấy cô gái tới đây cùng mình uống rượu đến mặt đỏ tai hồng bị khách nửa ôm nửa mang đi, giờ đây cô mới biết, cô đây là vào nhầm Động Bàn Tơ do một đám Trư Bát Giới bố trí. Mà cô là một “Nữ yêu tinh” trong đó, đối mặt với những chuyện này, những chuyện sau đó không cần cũng biết.

Bởi vì có người đàn ông kia giúp cô chắn một chút, nên những người khách khác tựa hồ cũng tự động cho cô là người của anh. Người đàn ông kia vốn nên đi trước, lại vẫy tay để cho người khác rời đi, rồi tự mình đi ra ban công nhỏ của phòng bao tiếp điện thoại.

Chử Sở có chút ngốc lăng mà đứng ở chỗ kia, cô lúng túng, thấy người đàn ông kia có vẻ một lát nữa cũng chưa nói chuyện xong, liền lặng lẽ dịch qua hỏi quản lý: “Chị ơi, em có thể đi được chưa? Ngày mai em còn có tiết……”

Quản lý nhìn cô một cái, trong mắt có chút đồng tình: “Em tới đây là vì tiền lương, nhưng tiền lương chỉ có thể lấy được dựa trên phản hồi về sự vừa lòng của khách hàng, nếu không…… Em biết mà.”

“Chị nhìn mặt em là biết em còn nhỏ, em gái à, chị khuyên em một câu, nghề nghiệp trên diễn đàn trường học ngư long hỗn tạp, nếu hôm nay thuận lợi qua được thì không nói, nhưng về sau phải tìm hiểu cho kỹ.”