Chương 19: Sẽ không tiếc bất cứ gì để yêu thêm lần nữa 2

Buổi tối tại khu biệt viện của gia đình họ Trần khuôn viên nhà rất rộng trước nhà đậu rất nhiều siêu xe do Julian sưu tầm. Anh có niềm đam mê sưu tập các loại siêu xe quý và lạ trên thế giới, khu vườn thì trang trí lộng lẫy, ngôi nhà thiết kế theo kiến trúc phương tây rất đẹp và quý tộc, bên trong nhà được lắp đèn vàng và có rất nhiều phòng.

Trong sảnh ông Nguyên Lộc đang ngồi cầm chiếc Ipad theo dõi thị trường đầu tư chứng khoán Mỹ.

Nguyên Bảo thì ngồi lướt điện thoại vì nghe Nguyên Phong nói sẽ có Ngọc Diệp đến chơi, trong lòng có chút bối rối vì anh vẫn còn mang trong lòng những tình cảm dành cho cô gái ấy:

Các cô giúp việc đang chuẩn bị món ăn, Hoài Nam thì ra ngoài sân đứng hút thuốc và sọt tay vào túi quần tây màu xám, Nguyên Phong cũng đứng dựa vào cái cây to, Hoài Nam lên tiếng hỏi Nguyên Phong:

Này, hôm nay cậu thế nào, đã đỡ hơn chưa?

Nguyên Phong lắc đầu và thở dài:

Tôi không sao đâu, vẫn ổn. Cậu đừng nhìn tôi với kiểu nhìn đắm đuối của phụ nữ nữa, kinh dị quá.

Hoài Nam cười to:

Nè! Nè đừng có mà giỡn với tôi nha. Lo cho cậu thôi.

Biết rồi, tôi sẽ đi hẹn hò yêu đương với một cô gái vô cùng xinh đẹp vô cùng quyến rũ cho vừa lòng cậu.

Vừa dứt câu đó Ngọc Diệp bước tới:

Sao hả, anh hẹn hò yêu đương với ai?

Hai chàng trai sửng sốt nhìn Kelly Ngọc Diệp rồi Hoài Nam nhanh miệng đáp:

Tụi anh đang đùa thôi, nào chào mừng cô gái xinh đẹp. Chìa tay ra bắt tay với người đẹp.

Ngọc Diệp vui vẻ cười chào lại và bắt tay đáp lại Hoài Nam, ánh mắt hướng về Nguyên Phong cười và hỏi:

Hai bác ở trong nhà hả anh? Ông nội vẫn khỏe hả anh? Mình vào nhà đi.

Nguyên Phong gật đầu và cười:

Uh mình vào thôi. Hôm nay ông nội anh đi Đà Lạt rồi theo hội chụp ảnh gì đó, chắc tuần sau mới về.

Kelly hôm nay mặc áo sơ mi form rộng trắng và quần legging màu đen, đeo đai nịt bản to, tóc cột cao và trang điểm nhẹ nhàng nhưng nhìn cô vẫn đẹp kiêu sa, bước vào nhà thì Nguyên Bảo vội vàng đứng lên nhưng Kelly nhanh nhẹn chào ông Nguyên Lộc và bà Dao Anh.

Con chào hai bác, lâu rồi con không gặp hai bác, hai bác vẫn khỏe ạ. Bác gái vẫn xinh đẹp như hồi trước.

Bà Dao Anh mẹ của Nguyên Phong nhìn Kelly cười và nói :

Con bé này khéo ăn nói quá! Bác vẫn khỏe, sao lâu rồi con mới qua đây chơi? Bác nhớ hồi mấy năm trước ghê, cháu và mấy đứa con trai nhà bác chơi thân quá mà qua đây ăn cơm suốt đấy, thấm thoát cũng bảy năm rồi hả.

Kelly ngồi xuống nắm tay bà rồi cười nói:

Dạ cháu mới về được vài tháng, đang phụ ba cháu sắp xếp công việc công ty nên chưa ghé qua thăm hai bác sớm được. Chau có chút quà gửi cho hai bác.

Ông Nguyên Lộc cười:

Bác nghe nói cháu được anh Đạt cho trải nghiệm vị trí quản lý tài chính công ty trước khi tiếp quản toàn bộ phải không?

Dạ đúng ạ, nhưng mà cháu vẫn còn thiếu sót nhiều nên cháu phải học hỏi thêm, ba cháu vẫn còn khỏe nên cháu nói là ba của cháu cứ làm thêm đi khoan vội đưa cho cháu.

Ông Nguyên Lộc cười và nói:

Con bé này khiêm tốn, mấy cậu thanh niên nhà này học hỏi thêm với Ngọc Diệp đi. À chúng ta vô bàn ăn cơm đi cháu.

Mọi người dường như bỏ Nguyên Bảo ra ngoài, Kelly quay lại nhìn và nói:

Vincent, anh sao vậy, vô bàn ăn cơm nè. Lát em gửi quà cho anh, em nghĩ nó hợp với anh. Em mua nó khi sang Pháp.

Nguyên Bảo cười và đi đến bàn ăn cơm. Mọi người vui vẻ ăn bữa cơm kèm theo tiếng nhạc phát ra từ máy hát đĩa than cổ điển và dòng nhạc Pháp mà ông Nguyên Lộc thích, những bài hát đó gắn liền với một tình yêu mà ông luôn để trong lòng.

Mọi người nâng ly chúc mừng cuộc hội ngộ, gắp thức ăn cho nhau. Mẹ Jullian rất thích Kelly nên nói với Kelly:

Cháu cứ xem như đây là nhà cháu, cháu ăn thêm đi, hơi gầy đó nha. Món này là bác bảo nhà bếp làm cho cháu đó. Ăn đi cháu.

Nguyên Phong chậc lưỡi:

Không biết con với anh hai có phải con trai mẹ không nữa.

Mọi người cười, Hoài Nam thì làm cho không khí xôm tụ:

Nào! Nâng ly lên nào, mừng cho tất cả chúng ta lâu ngày không gặp, nay không say không về nha.

Mẹ Jullian lên tiếng:

Thằng Nam nó không hề thay đổi tí nào.

Hoài Nam cười ngất hỏi lại

Ý bác là cháu vẫn đẹp trai phải không? cháu biết mà đẹp trai không có đối thủ.

Mọi người cười to, chỉ có Nguyên Bảo ngồi lặng lẽ ăn vài miếng rồi bỏ lên phòng tranh.

Nguyên Phong thấy định gọi nhưng Kelly lắc đầu.

Chắc anh ấy không thích không khí như thế này, để lát em nói chuyện với anh ấy sau.

Ông Nguyên Lộc lên tiếng:

Từ khi nó từ Anh về tính tình thay đổi kỳ lạ.

Nguyên Phong nhìn qua Ngọc Diệp rồi cầm ly rượu lên uống.

Cả nhà vui vẻ ăn uống thoải mái.