Chương 41: Tìm ra hướng giải quyết

Trong một quán bar quen thuộc Nguyên Phong bất động ngồi tại quầy mà uống rượu ào ạt như uống nước lọc, anh uống để quên tình, quên sầu hay vì anh quá cô đơn, người đàn ông lạnh lùng này lại chung tình đến mức không còn cứu vãn được sao? Rồi ai sẽ cứu rỗi cuộc đời anh, anh như rơi vào tuyệt vọng, cứ ngồi rót rượu uống lắng nghe tiếng lòng thổn thức bên trong, không biết thì lại tưởng anh đang thất tình mà có khi thất tình thật, không phải thất tình với người còn sống mà là hối tiếc với một mối tình mà nó đã chôn sâu vào lòng đất.

Có một cô gái vô cùng xinh đẹp và hấp dẫn đến làm quen anh, nhưng anh lại ngó lơ:

Chào anh đẹp trai, có thể mời tôi một ly rượu không?

Xin lỗi cô, hôm nay tôi không có tâm trạng uống rượu với cô.

Cô gái bực mình nói thầm:

Đồ kiêu ngạo.

Rồi cô ta bỏ đi, Nguyên Phong cười thầm “kiêu ngạo ư?”

Vẫn đang ngồi một mình ở quầy bar, nơi đây không ồn ào, không tiếng nhạc xập xình chỉ có nhạc jazz cổ điển phiêu phiêu là nơi để tịnh tâm suy nghĩ anh thường đến đây để uống một mình mỗi khi có điều gì khó xử, Hoài Nam đang tươi cười bước vào thì gặp anh nên đến khoác tay lên vai ngồi kế bên hòi vài câu hài hước, Hoài Nam vẫn như vậy vẫn là người hài hước vui tươi mang lại tiếng cười cho mọi người:

Sao đây, hôm nay không có bóng hồng nào bên cạnh à?

Cầm ly rượu lên uống, đặt xuống và giọng hơi cáu gắt:

Lại nhảm nhí nữa. Cậu không thể nghiêm túc với tôi một chút à?

Hoài Nam ngạc nhiên phì cười:

Chá hôm nay sao thế! Căng thẳng quá! Đùa tí cho vui mà.

Phục vụ bartender hỏi :

Anh uống gì?

Cho tôi một ly nhất túy giải thiên sầu.

Bartender ngạc nhiên, Hoài Nam cười:

Đùa thôi. Cho một ly whisky còn anh bạn tôi thì ly nào uống vào bớt sầu đi.

Anh chàng bartender cười :

Okay! Có ngay.

Xong quay lại nhìn Nguyên Phong:

Lại nghĩ về chuyện công ty à. Đừng lo bên Growth up sẽ sớm có quyết định thôi.

Uhm tôi biết rồi.

Trông có vẻ cậu lo về chuyện khác.

Uhm, tôi và anh hai...chuyện dài...

Hoài Nam vỗ vai:

Hai anh em nhà cậu, sinh ra vốn đã si tình rồi lại còn thêm cố chấp. Nhưng mà tôi nghĩ sớm muộn thì anh ấy cũng sẽ hiểu cho cậu.

Ừ mà chuyện lần này tôi cảm thấy rất kỳ lạ.

Tôi cũng thấy nó rất kỳ lạ, để tôi điều tra lại kỹ xem coi rốt cuộc là ai đang giở trò.

Sắp tới sẽ có một event khá lớn sẽ có rất nhiều người tham dự, chúng ta cũng sẽ được mời tới đó.

Ý anh là event Việt Hoàng Conference.

Nguyên Phong gật đầu cầm ly rượu lên uống:

Đúng, nhưng lần này nó còn là tiền đề cho buổi đấu thầu dự án xây bệnh viện tư nhân của một vị bác sĩ có danh tiếng.

Hoài Nam tỏ vẻ ngạc nhiên:

A...cậu muốn đầu tư vào dự án đó.

Cậu nói xem xưa nay tôi luôn muốn đầu tư dự án về bệnh viện. Không ngờ ngay tại thời điểm này công ty lại xảy ra chuyện.

Thôi được tôi sẽ phụ trách lên kế hoạch khảo sát xem sẽ có bao nhiêu nhà đầu tư và đối thủ của mình như thế nào để đối phó.

Trong danh sách thì tôi biết có hai hoặc ba công ty cũng muốn là Growth up còn lại là Thiên Hải, Hoàng Long.

Lại có cả Growth up. Vậy Trịnh Gia thì sao?

Cậu nghĩ xem.

Chà lần này mình phải đấu trí với nhiều nhân vật đấy.

Cả hai suy nghĩ tìm ra cách tốt nhất để đấu thầu dự án đó, và dự án bệnh viện đó là của Bác Sĩ Hoàng Tùng. Lại càng thú vị hơn sẽ là cơ hội cho ba của Nguyên Phong và Hoàng Tùng gặp lại.