Chương 4

Liễu Tịnh Thanh vốn định mời dì nấu cơm cho Lý Thủ Nhất lại bị Lý Quân từ chối, hắn cảm thấy trong nhà chỉ còn lại cha con bọn họ tương đối an toàn một chút, nguy cơ bị vạch trần sẽ nhỏ một chút, Lý Quân làm việc vẫn khá là cẩn thận.

" Đây là thẻ ngân hàng, mỗi tháng tôi sẽ chuyển vào thẻ một khoản tiền cố định, số tiền không lớn nhưng đối với một học sinh trung học thì hẳn là đủ rồi, em đi mua mấy bộ quần áo ra dáng một chút, ăn mặc cho ra dáng một cô gái." Liễu Tịnh Thanh cảm thấy Lý Thủ Nhất đang độ tuổi thanh xuân mới lớn yêu thích xinh đẹp, thiếu nữ thì nên ăn mặc thời trang phù hợp, có điều là nếu so với khoản mức của Lý Quân thì khoản mức của tấm thẻ này xác thật không nhiều, cô cảm thấy con gái không nên tập thành thói quen xài tiền bừa bãi. Lý Quân mới thật là biết xài tiền bừa bãi, mặc dù Liễu Tịnh Thanh chưa bao giờ nói gì nhưng là trong lòng cô cũng biết nếu lựa chọn một gã đàn ông như vậy thì cũng đã làm chuẩn bị phải nuôi hắn, dĩ nhiên cô cho hắn tiền sinh hoạt cũng có hạn mức, dẫu sao thì dù có bao nhiêu tiền đi nữa cũng không chịu nổi tùy ý phung phí.

Lý Thủ Nhất lắc đầu, không chịu nhận lấy thẻ ngân hàng, nàng vẫn không muốn nợ Liễu Tịnh Thanh quá nhiều, không muốn Liễu Tịnh Thanh chẳng những phải nuôi ông ba ăn bám, còn phải nuôi thêm đứa con riêng của tên ăn bám đem tới, mặc dù mình tiêu tốn không bao nhiêu tiền, nhưng vẫn cảm thấy không tốt. Nàng cảm thấy nếu như ba nàng có thể biết đủ, không đi ra trêu hoa ghẹo nguyệt thì tốt rồi, nhưng mà ba nàng rõ ràng là thiên tính khó đổi.

"Cầm lấy đi, tôi là chị dâu của em, em cứ coi như của anh trai đưa cho em." Liễu Tịnh Thanh hiển nhiên không thích bị người từ chối ý tốt của mình.

"Đúng vậy, chị dâu đưa cho thì em cứ nhận đi." Lý Quân bưng thức ăn từ trong bếp đi ra, thấy Liễu Tịnh Thanh cho Lý Thủ Nhất thẻ ngân hàng, có tiền cứ lấy, Lý Quân dĩ nhiên sẽ không từ chối, hắn nghĩ Liễu Tịnh Thanh hào phóng như vậy, khẳng định cũng sẽ cho Thủ Nhất không ít. Lý Quân suy nghĩ tới lúc hết tiền có thể mượn tiêu xài.

Lý Thủ Nhất dĩ nhiên biết ý đồ của ba nàng, chẳng qua là trưởng bối (bậc bề trên) đều nói như vậy rồi, nàng còn không nhận thì có chút không biết điều rồi, dù sao thẻ cho mình, xài hay không xài là do mình.

"Cám ơn, chị dâu." Lý Thủ Nhất cám ơn Liễu Tịnh Thanh.

Liễu Tịnh Thanh khẽ gật đầu.

"Thức ăn đều nấu xong rồi, cùng nhau ăn cơm đi." Vừa nói liền bới cơm cho Liễu Tịnh Thanh và Lý Thủ Nhất, một bộ dạng người đàn ông tốt của gia đình.

"Cám ơn." Liễu Tịnh Thanh nhận lấy cơm rồi nói cám ơn với Lý Quân, Liễu Tịnh Thanh cảm thấy Lý Quân vẫn có chỗ không tệ, ví dụ như nấu ăn rất ngon, so với cơm chiên trứng của Lý Thủ Nhất ngon hơn nhiều.

Nhờ phúc Liễu Tịnh Thanh, mấy ngày nay Liễu Tịnh Thanh ở nhà, mỗi bữa Thủ Nhất đều được ăn cơm tự tay ba nàng nấu, trù nghệ (tài nấu nướng) thật sự rất tốt, nấu ăn rất ngon. Lý Thủ Nhất luôn luôn vùi đầu ăn cơm, từ trước đến giờ không nhiều lời, có điều là nàng vẫn luốn vểnh tai nghe ba nàng và Liễu Tịnh Thanh trò chuyện, ba nàng đều là xài chiêu cũ, thường ngày đối với phụ nữ ân cần hỏi han, Liễu Tịnh Thanh không chủ động nói chuyện của mình lắm, nhưng là hữu vấn tất đáp (hỏi gì đáp nấy).

"Ăn nhiều một chút, em gầy quá." Lý Quân gắp một miếng thịt chuẩn bị đặt vào chén Liễu Tịnh Thanh, nói giọng vô cùng quan tâm.

"Đừng gắp thức ăn cho người khác khi đang ăn cơm, không vệ sinh." * Liễu Tịnh Thanh nói, cô vẫn có chút chướng ngại tâm lý đối với nước miếng của người khác.

(*) Nguyên văn: Đừng ở trên bàn gắp thức ăn, không vệ sinh. Mình viết hơi khác nguyên văn một chút theo ý mình hiểu để rõ nghĩa hơn.

Đũa Lý Quân đang gắp thịt, lúc nghe được câu này thì cứng ngắt trong không khí, sau đó có phần lúng túng rụt tay lại.

Lý Thủ Nhất cảm thấy giờ phút này ba nàng hẳn là rất lúng túng, bị chê bẩn nha, nàng phát hiện Liễu Tịnh Thanh dường như căn bản là không tiếp nhận bộ chiêu trò của ba nàng, nhìn ba nàng bị đánh bại, trong lòng Lý Thủ Nhất có loại cảm giác cười trên sự đau khổ của người khác. Thủ Nhất cảm thấy, mẹ kế nàng nhất định là có khiết phích (bệnh sạch sẽ quá mức). Nhưng mà nói như vậy, bọn họ không hôn môi sao?

"Ý tôi muốn nói như vậy không phải là thói quen tốt." Liễu Tịnh Thanh cũng phát hiện bầu không khí có chút lúng túng nên sửa lời.

"Là anh sơ suất." một kỹ năng khác của Lý Quân là da mặt đủ dầy, tư chất tâm lý cao , chút lúng túng này đối với hắn mà nói căn bản không phải là vấn đề gì lớn lao, hắn đối với Liễu Tịnh Thanh vĩnh viễn một bộ dáng ôn nhu tốt tính đến mức phát giận, sau đó lập tức tìm những đề tài khác nói, liền cho qua chuyện này.

Liễu Tịnh Thanh vốn đang lo bầu không khí ngột ngạt, nhưng thấy Lý Quân có vẻ hoàn toàn không thèm để ý, liền cũng không để ở trong lòng nữa, cô nghĩ nguyên nhân có cảm giác thoải mái khi cùng Lý Quân ở chung là bởi vì dường như cô có thể hoàn toàn không cần để ý cảm thụ của Lý Quân, ít nhất tất cả những biểu hiện của Lý Quân chính là thái độ anh vĩnh viễn phối hợp với em. Dường như cô có chút bắt đầu quen thuộc với cuộc sống có chồng, lại có thêm một cô em gái.

Liễu Tịnh Thanh nhàn hạ không được mấy ngày , sau đó lại bận bịu, thường xuyên đi sớm về trễ. Liễu Tịnh Thanh vừa ra khỏi cửa, Lý Quân cũng lập tức ra ngoài chơi bời, đa số thời gian Lý Quân đều luôn có thể bước theo dấu vết một cách chính xác, trở về trước Liễu Tịnh Thanh nửa tiếng đồng hồ, cho nên Liễu Tịnh Thanh chưa hề ngoài nghi Lý Quân, thế là họ yên ổn vô sự sống với nhau qua ba, bốn tháng.

Cho đến một ngày, Liễu Tịnh Thanh nhận được một cú điện thoại khẩn cấp từ bệnh viện, người chồng cùng nàng kết hôn mới được ba tháng rưỡi, Lý Quân, xảy ra tai nạn xe, hiện đang cấp cứu trong phòng cấp cứu, tình hình vô cùng nguy ngập. Liễu Tịnh Thanh bỏ mặc hội nghị khẩn cấp sắp bắt đầu, lập tức lái xe tới bệnh viện, lúc chạy tới bệnh viện, cô phát hiện bệnh viện còn có mấy người phụ nữ. Bởi vì điện thoại di động của Lý Quân vốn không lưu số điện thoại người nhà, sau đó bệnh viện và cảnh sát giao thông chỉ có thể gọi đến từng số, tất cả đều là số điện thoại của phụ nữ, thân phận đều là bạn gái, thật vất vả mới gọi đến Liễu Tịnh Thanh, quan hệ biến thành quan hệ vợ chồng trên pháp luật nên có thể tới ký tên.

Lý Thủ Nhất lại là người cuối cùng bị gọi tới, còn là do Liễu Tịnh Thanh gọi cho nàng, chờ nàng đến bệnh viện , thấy một đám phụ nữ vây bên ngoài phòng phẫu thuật, có vài người đang trò chuyện, vẻ mặt rất tức giận, cũng có mấy người vẻ mặt lo âu, còn có một hai người tức giận chuẩn bị bỏ đi. Lý Thủ Nhất vừa nhìn liền biết, những người phụ nữ của ba nàng đều đã hội tụ, hơn nữa còn biết đến sự tồn tại của nhau. Đa số đều rất tức giận, chỉ là kẻ đầu têu kia còn đang nằm trong phòng phẫu thuật sinh tử chưa rõ, nên họ chỉ có thể ẩn nhẫn không phát. Nàng liếc nhìn Liễu Tịnh Thanh, sắc mặt Liễu Tịnh Thanh lạnh lùng, cũng đang nhìn mình, ánh mắt nhìn mình đều là lạnh. Lý Thủ Nhất bị nhìn như vậy trong lòng có chút không dễ chịu, nhưng hiện giờ nàng lo không được những việc khác, nàng rất lo lắng cho người đàn ông trong phòng phẫu thuật, người đàn ông kia dù vô trách nhiệm thế nào đi nữa, cũng là người thân duy nhất của nàng.