Chương 9: Em sắp kết hôn

Tống Lỗi nhớ kĩ, nhớ kĩ, giọng nói vô thức trầm xuống, nửa sau hoàn toàn biến mất: ""Bạch Thần, tôi đã tìm được người viết bài quan hệ công chúng rồi.""

""Tôi biết cậu không thích Khâu Bình Lộ, vì thế lần này hãy tuyên bố là do góc các góc quay khác nhau nên mới tạo ra sự hiểu lầm, không đề cập đến vấn đề khác, biết không? Cậu nghe tôi một lần lần thôi, nhanh chóng đăng bài đi, có được không?”

Bạch Thần chậm rãi đi tới, ngồi xuống sô pha cạnh Tống Lỗi, hai mắt nhìn về phía màn hình của anh ta.

Nền tảng mạng xã hội trực tuyến giống như nồi lẩu thập cẩm, cái gì cũng có, một khi thanh thế* được hình thành, sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, trong một thời gian ngắn sẽ không ngừng lại được.

*Thanh thế: tiếng tăm địa vị.

Chỉ cần đẩy một cái.

Trong mắt người quan tâm, đã phát triển thành cố ý rắp tâm mưu hại, nhiều năm ngụy trang, tâm cơ...vv..., giống như Bạch Thần có bao nhiêu tội ác tày trời, chặt hết tre làm sách cũng không ghi chép hết tội lỗi, nếu hiện tại có bảng xếp hạng mười nhân vật phản diện hàng đầu của đế quốc, thì cậu có thể đứng đầu danh sách.

Thật nực cười.

Bạch Thần im lặng cong cong khóe môi: ""Anh Tống, em biết rồi.""

""Một chút hiểu lầm nhỏ thôi, giải thích rõ ràng là được.""

Cậu lập tức đăng nhập vào mạng xã hội, nhấp vào chỗ đăng bài ở góc bên phải bắt đầu gõ, gõ gõ đánh đánh, viết xong, đưa cho Tống lỗi nhìn: ""Như vậy đã được chưa?""

Tống Lỗi nhìn lướt qua: ""... Hả?""

Anh ta kinh ngạc trợn tròn hai mắt: ""Đây là tự em viết hả?""

So với việc phải tốn nhiều tiền và công sức cho bài viết quan hệ công chúng, thì bài này thực ra còn tốt hơn một chút, chỉ vài câu, đã giải thích rõ nguyên nhân gây ra hiểu lầm, sau cùng còn không quên nói một câu hài hước.

""Được, được, được, nhanh đăng bài này lên đi."" Tống Lỗi hết sức vui mừng, hai tay chắp trước ngực: ""Tôi đi liên hệ với các fan của cậu...""

""Cốc cốc cốc...""

Lúc này, nhà Bạch Thần lại bị gõ cửa.

Quản lý nhanh chóng bày ra một khuôn mặt tươi cười công nghiệp, Bạch Thần đứng dậy đi tới mở cửa, thầm nghĩ mình có nên lắp một cái chuông cửa thông minh không, ngoài cửa, Alpha đứng ở cửa như thể vừa bước ra khỏi băng tuyết, anh mặc một bộ quân phục màu đen sẫm rất trang trọng.

Điều này khiến anh thêm phần uy nghiêm, trang nghiêm, giống như một dãy núi tuyết nguy nga không thể chạm tới.

Bạch Thần bỗng chốc ngây người, trong vô thức cậu liếc nhìn bộ đồ ngủ hình gấu mình đang mặc, dép thỏ... À, không cần nhìn cũng biết, đầu tóc rối bù, còn chưa kịp sửa soạn lại.

Tống Lỗi nhìn không thấy bên này, lớn giọng hỏi: ""Bạch Thần? Ai tới vậy?""

Giây tiếp theo, anh ta thấy Bạch Thần phi như bay vào phòng ngủ, rầm đóng sập cửa lại, ngay sau đó bên trong phát ra đủ loại tiếng động, vài phút sau, cách cửa một lần nữa lại mở ra, mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh tươm, mang theo khoác một chiếc áo khoác nhỏ, Omega bước ra với mái tóc được chải gọn gàng, như hai người khác nhau, tươi tắn hẳn lên.

Tống Lỗi trố mắt nhìn: "" Cậu... cậu đây là...""

Ánh mắt anh ta không kìm lòng nổi, theo Bạch Thần đi tới cửa, liếc mắt nhìn thấy Tạ Ý Lỗi bên ngoài: ""Tống Lỗi nhất thời kích động: ""Bạch, Bạch Thần, cậu...""

Omega chân không dừng, chỉ hơi quay đầu, cười hì hì nói: ""Em sắp kết hôn.""

"Yên tâm đi, không phải một Alpha tám mươi tuổi đâu."