Chương 1.1: Chủ sở hữu của một trang web người lớn trên mạng

"Ư, ừ... a a..."

Sau khi một chuỗi tiếng rêи ɾỉ kịch liệt và mập mờ kết thúc, đôi chân thon nhỏ gác lên bàn máy tính, cả người cô gái rơi vào ghế thể thao điện tử rộng lớn, kẹp hai chân thật chặt.

Ngay sau đó, trong căn phòng yên tĩnh cũng chỉ còn lại tiếng thở dốc nhè nhẹ mà gấp gáp.

Lúc Chu Tuệ Tuệ đạt đến cao trào, tay nắm chặt thành ghế dần thả lỏng, cô tháo tai nghe ra, lặng lẽ hồi tưởng lại cơn kɧoáı ©ảʍ như chết đi vừa rồi.

Một lúc lâu sau, chờ du͙© vọиɠ cuồn cuộn trong cơ thể dần giảm đi thì cô mới thẳng người, ngồi ngay ngắn trước bàn máy tính, ghi lại tiếng rêи ɾỉ của chính mình khi nãy rồi ghép vào đoạn video đang được xử lý trên màn hình.

Đã lâu như vậy rồi mà cô vẫn không nhịn được thủ da^ʍ mỗi lần edit video.

Tất cả là bởi vì ở trong đoạn video đó, người mà cô thầm mến đang làʍ t̠ìиɦ với cô.

Chu Tuế Tuế chống cằm kiểm tra lại toàn bộ đoạn phim, trong video là mô hình nhân vật 3D gần như giống hệt nguyên mẫu cùng với những tình tiết hành động mượt mà.

Nhân vật nữ chính lấy Chu Tuế Tuế làm nguyên mẫu, sử dụng khuôn mặt của cô.

Nam chính là cậu bạn cùng khối không cùng lớp với cô, một thiếu niên có vấn đề khiến nhà trường cực kỳ nhức đầu - Hứa Cận.

Sau khi tải video lên một trang web dành cho người lớn, Chu Tuế Tuế liền offline.

Nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ, mới đó mà đã sắp hết ngày rồi, vì mải mê edit video mà cô bận đến mức ngay cả bữa tối cũng không ăn.

Bây giờ mới cảm thấy bụng đói cồn cào, lại cộng thêm thời tiết hôm nay oi bức, Chu Tuế Tuế thay quần đùi và áo ngắn tay rộng thùng thình, xỏ chân vào đôi dép lê hình chữ bát, sau đó cầm chìa khóa và điện thoại đi xuống lầu.

Mua một que kem yêu thích trong cửa hàng tiện lợi ở tầng dưới, cô vừa ăn vừa đi ra ngoài.

Xung quanh tiểu khu không được bày bán hàng ăn, cô đi gần mười phút, ngay lúc nhìn thấy quầy thịt nướng phía trước thì bỗng nhiên bị ai đó gọi giật lại.

"Chu Tuế Tuế."

Một giọng nam vừa quen thuộc vừa xa lạ, ngữ khí vô cùng lạnh lùng vang lên.

Chu Tuế Tuế dừng bước, quay lại tìm cái người vừa gọi tên mình.

Không đợi cô tìm được thì một bóng người đã bất chợt xuất hiện từ phía sau bồn hoa bên đường, chân dài sải bước qua bồn hoa hình cầu rồi nhảy một cái đến trước mặt cô.

Người đó cướp đi cây kem chỉ còn mỗi một miếng trên tay cô rồi nhét vào miệng, sau đó tiện tay ném một cái, que kem bằng gõ rơi thẳng vào thùng rác đằng sau hai người.