Chương 13: Ôm thân thể trần trụi của con dâu

Lưu Đại Tráng nghe thấy tiếng sấm rồi nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của con dâu nên xoay người lại, không nghĩ nhìn xuyên qua ánh đèn dầu thấy được vẻ mặt trắng bệch của con dâu, thế nhưng cả người thì trần trụi chạy về phía hắn, Lưu Đại Tráng sợ tới mức mở to hai mắt nhìn, cả người đều cứng lại.

“Baaaa…, con sợ, con sợ quá!”

Vừa định mở miệng nói chuyện, trong tay đã đυ.ng phải dáng người lả lướt bất ngờ nhào vào trong lòng ngực hắn, đôi mắt khóc đến ửng hồng, khóe mắt còn dính nước mắt, thể hiện vẻ nũng nịu, cái miệng nhỏ mím chặt, bộ dáng hoảng loạn vừa quyến rũ vừa khiêu gợi khiến hắn xem ngây người.

“A ách… Kiều Kiều, con…” Cõi lòng thập phần xấu hổ bởi hành động đột ngột của con dâu, chóp mũi ngửi thấy mùi hương thơm mát trên người con dâu vừa mới tắm gội xong, Lưu Đại Tráng căn bản không biết đôi mắt của bản thân nên nhìn vào chỗ nào mới tốt.

Đang định nói với cô đừng sợ, trước tiên mặc đồ vào đã, không nghĩ tới một ánh sáng lóe lên, lại thêm một tiếng sấm vang trời, ngay sau đó cơn mưa to thổi tới, đem đèn dầu trong phòng bếp thổi tắt, tiểu mỹ nhân trong lòng hắn không nhịn được run rẩy, hai cánh tay non mềm trong bóng đêm càng ôm thật chặt hai vai của hắn.

“Ba, ba, con sợ ô ô…” Lý Kiều Kiều gắt gao quấn lấy bả vai của Lưu Đại Tráng, không cách nào bình tĩnh lại được, giọng nói cũng mang theo tiếng khóc nức nở.

Thấy con dâu đã sợ thành như vậy, Lưu Đại Tráng tuy rằng xấu hổ nên không kêu cô bỏ tay ra, chỉ đành phải ôm thân thể mềm mại trắng nõn của cô, hai bàn tay to dán lên vòng eo thon thả, dịch đến bên bệ bếp sờ soạng lấy ra mồi lửa, cúi người thổi thổi, đốt lửa lên.

Mới vừa rồi đèn dầu bị tắt nên tối tăm, Lưu Đại Tráng chỉ mơ hồ nhìn thấy cơ thể tuyết trắng của con dâu, hiện nay mồi lửa ở trên tay, ánh lửa nóng rực chiếu rọi vào khuôn mặt nhỏ đỏ bừng đang thút tha thút thít, bên ngoài cuối cùng tiếng sấm cũng ít đi một chút, nhưng giờ phút này trong lòng Lưu Đại Tráng so với vừa rồi càng rối loạn hơn.

Lý Kiều Kiều vốn là sinh ra có khuôn mặt nhỏ kiều mị, môi anh đào, một đôi mắt đào hoa vô tội câu hồn, lúc này ở dưới ánh lửa chiếu rọi, nước mắt của tiểu mỹ nhân càng làm Lưu Đại Tráng không rời mắt được.

Càng muốn mạng chính là, cô thật sự quá mức sợ hãi, cái yếm trong tay sớm đã rớt trên mặt đất, da thịt tuyết trắng như ngọc không có khuyết điểm gì, cặρ √υ" no đủ tròn trịa, theo tiếng nức nở của cô mà run lên run xuống, cộng thêm mái tóc đen dài ướt đẫm nửa che nửa lộ rũ xuống thân hình mê người của cô, cho dù Lưu Đại Tráng là người đàn ông thành thật, là ba chồng của cô, vẫn nhịn không được âm thầm nuốt nước miếng.

“Ba… con… ba ôm con vào phòng đi… con sợ quá… hu hu…”

“A à… trở về… trở về phòng… ba, ba dắt con…” Có chút ngây người nhìn khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vô tội của con dâu, hắn ngây ngốc đáp lời cô, chỉ là sau khi sửng sốt một lúc, lại phát giác bản thân thất thố, cứ nhìn con dâu như vậy thật là không tốt.

Vì thế vội vội vàng vàng quay mặt qua chỗ khác, rồi lại quên buông cô xuống, một tay nâng cặp mông đàn hồi của Lý Kiều Kiều, một tay cầm mồi lửa, giống như con cua cả người cứng đờ cẩn thận dịch từng bước chân đi ra bên ngoài, đi qua hành lang về tới phòng của mình và Lưu Đại Nương.

Lưu Đại Tráng có chút khẩn trương ôm con dâu, hắn thậm chí nghe được tiếng tim đập kịch liệt ở trong cơn mưa, thậm chí ngón tay đang nâng mông con dâu bởi vì đi lại mà tụt xuống ma sát vào thịt non lạnh toát bên dưới, đó chính là nơi nhạy cảm của phụ nữ.

Ngón tay...ngón tay đang bị môi âʍ ɦộ của con dâu đυ.ng vào, à không, là tay hắn vô ý đυ.ng vào mới đúng, chỉ cần thoáng hướng vào trong tìm kiếm, là có thể chui vào tiểu huyệt của con dâu.