Chương 3: Bị ba chồng gọi là mẹ

“Ách ~ ah~ không cần, cầu xin ba… ba ơi a ưm ~” đôi vυ" bự bỗng nhiên bị hắn bắt lấy liếʍ loạn xạ, Lý Kiều Kiều quả thực bị sợ hãi, không ngừng xoắn thân mình, hy vọng có thể tránh thoát, nhưng tâm lý lại sợ nháo ra động tĩnh lớn đem mẹ chồng và chồng tỉnh dậy, chỉ sợ hãi mà nức nở.

Khi hắn mở rộng miệng ngậm mυ"ŧ thật mạnh một bên bầu vυ" phấn nộn thì cả người mẫn cảm của cô chỉ cảm thấy vòng eo mềm nhũn, gần như ngã vào trong l*иg ngực hắn! “A ách ~ không, không… không được… ưm ưm…”

Rõ ràng cô đang thanh tỉnh, không nên cùng ba chồng làm chuyện này, nhưng lúc nam nhân cao lớn tinh tráng đè ép trên người mình, bàn tay thô ráp cọ xát cặρ √υ" trắng nõn, một cổ kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ chạy khắp người Lý Kiều Kiều, cô cảm thấy cả người dường như trở nên tê tê dại dại, không còn một chút sức lực nào, chỉ không ngừng yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng.

Hóa ra Lưu Đại Tráng có một thói quen xấu là từ nhỏ thích ngậm núʍ ѵú của mẹ mình, ngậm đến khi năm tuổi mà vẫn không chịu buông, sau đó có được phương thuốc dùng hơn nửa năm mới ngưng. Hiện tại ngậm vυ" bự con dâu, Đại Tráng cảm thấy bản thân giống như trở về lúc còn nhỏ, thế mà một bên mυ"ŧ núʍ ѵú, một bên mơ mơ màng màng nhẹ giọng hô: “Mẹ… Mẹ, Đại Tráng muốn uống sữa…”

“A…” Nghe ba chồng nói hươu nói vượn, miệng còn mυ"ŧ tấm tắc, Lý Kiều Kiều sợ tới mức run rẩy căn bản không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt, đầu nóng lên, liền cầm lấy cái gáo một bên rơi xuống hung hăng đập vào đầu ba chồng vài cái, Lưu Đại Tráng say đến mất lý trí, không khác với mộng du lắm, sau khi bị cái gáo đập vài cái vào đầu thì hôn mê, nằm ở trên người con dâu không có động tĩnh.

Tay chân phát run, cô nơm nớp lo sợ nhìn Lưu Đại Tráng, Lý Kiều Kiều sợ mình đem hắn đánh chết, cũng may chốc lát sau liền nghe thấy được tiếng ngáy vang lên, mới nhẹ nhàng thở ra. Dưới ánh trăng, hai vυ" đều lộ ra nằm ở dưới thân của người đàn ông thật sự khó coi, nếu bị phát hiện sẽ dọa cô mất mặt chết mất, lúc này cô mới lấy lại bình tĩnh, dùng sức đẩy ba chồng ra, vội vàng mặc lại áo trở về phòng.

Một thân lộn xộn trở lại trong phòng, Lý Kiều Kiều mới nhớ tới Lưu Đại Căn cũng ở trong phòng ngủ, vội che trước ngực, cũng may anh đã say đến bất tỉnh, không hề nhúc nhích, khò khò nằm chiếu trên mặt đất, cô mím môi, tay chân nhẹ nhàng dịch đến trên giường đem màn buông xuống, lấy cái yếm sạch sẽ ở cuối giường mặc vào.

Từ lúc phát hiện mình bị Lưu Đại Căn lừa, Lý Kiều Kiều không chịu cùng hắn ngủ cùng giường, Lưu Đại Căn cũng không phải người lưu manh vô lại, biết mình bạc đãi con gái nhà người ta, liền thành thành thật thật mà phân giường ngủ. Hiện tại Lý Kiều Kiều cảm thấy vô cùng may mắn! Nếu không phải phân giường ngủ, hiện tại ngay cả đổi yếm che giấu sợ rằng sẽ kinh động đến anh!

Cô chưa bao giờ bị bất kì người đàn ông nào đùa giỡn qua, nay còn lưu lại dư vị tê tê dại dại, cảm giác rất kỳ quái, thậm chí Lý Kiều Kiều còn cảm thấy đầṳ ѵú còn rất đau, giống như miệng ba chồng còn đang mυ"ŧ đầṳ ѵú của mình vậy, cả người vô cùng khó chịu, cô vừa mới mặc yếm vào rồi cởϊ qυầи dài thì phát hiện phía dưới tiểu huyệt đã tiết ra thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, thậm chí còn chảy xuống thấm ướt hết bên trong đùi.