Chương 1: Kết hôn

Thời Vận kết hôn, là bị ép buộc.

Cô vẫn luôn cảm thấy suy nghĩ của mẹ mình không còn cổ hủ nữa, cho tới sau Tết Nguyên Đán năm nay, cô tròn hai mươi lăm tuổi, bắt đầu bị giục kết hôn.

Mỗi ngày đều nghe mẹ Diệp Đông Mai lảm nhảm ở bên tai, cái gì mà cô đã lớn tuổi, nếu còn không kết hôn sẽ không ai cần nữa, cả thôn đều đã bắt đầu cười nhạo cô, nói sợ sau này cô già đi sẽ không có ai chăm sóc, còn cái gì mà cô kết hôn sớm một chút, để người làm mẹ như bà có thể hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, có thể yên tâm…

Lúc đầu, Thời Vận còn có thể cãi cọ hai câu, cho tới khi bị Diệp Đông Mai biết cô không có ý định kết hôn, tình thế bắt đầu thay đổi, cô bắt đầu bị cưỡng chế đi xem mắt.

Sau đó, vào tháng giêng, một ngày Thời Vận bị buộc phải đi xem mắt tám lần, liên tục suốt một tuần, ngủ một giấc thức dậy, nhìn thấy đối tượng xem mắt đứng ở bên mép giường, trong lúc ăn cơm bà mối đột nhiên dẫn người tới, cô bị cưỡng chế ra ngoài đi dạo với người ta.

Phàm là những người cô nói chuyện cùng quá ba câu, mẹ cô Diệp Đông Mai lập tức chuẩn bị hỏi về lễ cưới, Thời Vận sợ hãi nhanh chóng thu dọn đồ đạc quay về ngôi nhà nhỏ của mình.

Dù là như vậy, vẫn không tránh được Diệp Đông Mai một khóc hai mắng ba thắt cổ, cuối cùng trong lúc giận dỗi, cô trực tiếp kéo Diệp Đông Mai đến cửa cục dân chính, nói chỉ cần có người chịu kết hôn, cô sẽ lập tức kéo vào đăng ký kết hôn.

Nhưng không bao giờ ngờ được, Diệp Đông Mai thật sự tìm được một người, ép buộc cô đăng ký kết hôn.

Người đàn ông đó, cũng chính là người chồng trên danh nghĩa hiện giờ của cô, anh thật sự không chê chuyện hoang đường này, còn quay về lấy sổ hộ khẩu tới, không quá hai tiếng đồng hồ, chụp ảnh đóng dấu với cô, thật sự rất tuyệt vời!

Thời Vận nhìn giấy đăng ký kết hôn màu đỏ, cô cảm thấy mình quá ngu ngốc! Hành động quá bốc đồng!

Ba cô đã qua đời từ khi cô còn rất nhỏ, hơn nữa còn thiếu một đống nợ bên ngoài, là Diệp Đông Mai cực cực khổ khổ trả nợ còn nuôi dạy cô khôn lớn, tim của Diệp Đông Mai không tốt lắm, cô không nghĩ vì chuyện kết hôn này mà tranh cãi với bà, vậy nên mới giận dỗi ra ngoài đường tìm người kết hôn, thật sự không ngờ… Chuyện hoang đường này lại trở thành sự thật.

Sau khi Thời Vận tiễn Diệp Đông Mai về, cô lập tức thuê phòng uống rượu ca hát giải toả tâm trạng, nhân tiện suy nghĩ một chút, nên nói chuyện kết hôn này với người chồng mới cưới của mình như thế nào.

Tới khi cô nàng say khướt từ bên trong đi ra, phát hiện ngoài trời đã tối.

Thời Vận loạng choạng gọi một chiếc xe taxi, sau khi đọc địa chỉ chung cư, cô ngồi ở ghế sau mơ mơ màng màng.

Khi tài xế lái xe tới cửa khu chung cư, Trần Hồng Vũ đang đứng ở ven đường hút thuốc, cách rất xa, nhưng anh vẫn có thể nghe thấy tài xế ở trong xe nói đã tới rồi.

Anh muốn xem một chút xem là kẻ ngốc nào đã tới nơi mà vẫn chưa chịu xuống xe, tới khi nhìn thấy bóng người từ trong xe bước ra, ngón tay thả lỏng, thuốc lá suýt chút nữa thì rơi xuống giày.

Kẻ ngốc này, không phải vợ anh thì là ai!

Hôm nay anh tới cực công thương giải quyết công việc, khi đi ngang qua cục dân chính, anh nhìn thấy Thời Vận và một người phụ nữ đứng ở bên đó, trong tay còn giơ một tấm bảng ‘tìm người kết hôn’.

Lúc ấy trong lòng anh sững sờ một chút, cảm giác nguy hiểm chưa từng có lập tức dâng lên, lập tức xuống xe đi tới hỏi thăm.

Anh suýt chút nữa thì phải hối hận, một tháng trước, khi biết Thời Vận ở đây, sao anh không tìm cơ hội bắt chuyện với cô, cho tới bây giờ anh cũng vẫn chưa nói chuyện với cô một lần nào.

May mắn thay, hiện giờ hai người đã kết hôn.