Chương 2: Đã chạm vào dươиɠ ѵậŧ của đàn ông bao giờ chưa

Trần Hồng Vũ nhanh chóng xông lên phía trước đỡ lấy cô, ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người cô, khuôn mặt anh nhăn lại: “Sao lại uống nhiều như vậy?”

“Hả? Anh nói gì?” Dưới tác dụng của cồn, phản ứng của Thời Vận có chút chậm chạp.

Cô chỉ biết hiện giờ có một thứ có thể mượn lực để dựa dẫm, bắt đầu dựa cả người lên người Trần Hồng Vũ, cơ thể mềm mại như một vũng nước, khiến anh cảm nhận được sự mềm mại từ hai vυ" của cô.

Fuck, muốn sờ một chút!

Trần Hồng Vũ thấy cô lại sắp trượt xuống, anh đỡ lấy hai nách cô, dứt khoát khiêng cô lên vai.

Nhìn hai cánh mông to tròn ở trước mặt, anh nâng tay lên không nặng không nhẹ vỗ lên mông cô hai cái, đưa mắt nhìn sang nhân viên đang làm việc trong tiệm sửa xe, anh nói: “Tôi đưa về tôi về nhà trước, lúc đóng cửa tiệm ai khoá cửa người đó cầm chìa khoá là được.”

Nghe giọng nói của Trần Hồng Vũ, nhân viên đang cầm cờ lê sửa xe sửng sốt, anh Vũ có vợ lúc nào? Hơn nữa trông còn có chút quen mắt, hình như đã gặp ở đâu đó rồi…

Trần Hồng Vũ khiêng Thời Vận trên vai, tìm được toà nhà nơi cô sống dưới sự chỉ dẫn lung tung của cô, lúc này anh mới biết, con mẹ nó hai người ở rất gần nhau, anh sống bên cạnh toà nhà cô ở.

Gần một chút cũng tốt, đến lúc đó dọn tới đây hoặc là dọn qua đó cũng tiện.

Trong lòng Trần Hồng Vũ vui vẻ rạo rực nghĩ như vậy, đến khi đưa cô về tới cửa nhà, mở cửa ra cho cô.

“Cảm ơn, tôi về đến nhà rồi, anh đi thong thả nhé!”

Thời Vận còn lịch sự cúi người chín mươi độ với Trần Hồng Vũ, đầu đυ.ng vào thắt lưng của anh, hai mắt lập tức ngấn nước, che thái dương bị cọ đau lại, trông vô cùng đáng thương, trong lòng Trần Hồng Vũ vô cùng căng thẳng.

Con mẹ nó… Thật đáng yêu!

“Anh đánh tôi!”

Thời Vận trách móc anh, còn chuẩn bị đoạt lấy ‘hung khí’.

Thắt lưng bị kéo ra khiến quần anh cũng lỏng ra theo.

Sự cọ xát tạo nên cảm giác tê dại, cách một lớp quần đè lên dươиɠ ѵậŧ, khiến anh có chút cảm giác.

Thời Vận không kéo được thắt lưng ra, lại cảm giác phía dưới có chút căng chứng, cô nghi ngờ thứ vừa rồi đánh cô đang được giấu ở bên trong, cô dứt khoát đưa tay vào bên trong tìm kiếm.

Qυყ đầυ bị cọ qua, khiến anh hoàn toàn cương cứng.

“Sịt…”

Trần Hồng Vũ hít ngược một hơi khí lạnh, anh nhanh chóng kéo bàn tay không an phận của Thời Vận ra, đẩy cô vào nhà, đóng sầm cửa lại.

“Vì sao anh lại vào nhà của tôi? Anh đi ra ngoài, đây là nhà của tôi!”

Trần Hồng Vũ muốn bế cô lên, kết quả lại bị Thời Vận đẩy ra, khiến anh vừa tức lại vừa sốt ruột.

Anh cũng không biết, khi uống say cô sẽ như vậy, hôm nay may mắn là bị anh bắt gặp, nếu đổi lại là người khác… Hừm, trước kia cô có từng uống say như vậy hay chưa?

Nghĩ tới đây, trong lòng anh lại có chút tức giận, trực tiếp nắm lấy bàn tay đang muốn đẩy anh ra ngoài của cô, ôm cô vào trong lòng, giam chặt cô trong lòng ngực.

Trần Hồng Vũ rất khoẻ, khi anh dùng sức toàn bộ cơ bắp trên người đều căng cứng, Thời Vận căn bản không thể giãy giụa được, chỉ có thể bị anh ôm chặt, cảm giác bụng dưới có một vật cứng rắn chọc lên.

“Trước kia em đã chạm vào dươиɠ ѵậŧ của đàn ông bao giờ chưa? Em có tin anh đánh gãy em không, còn tiếp tục uống rượu nữa thử xem! Mở to mắt ra, con mẹ nó, nhìn anh, nhìn thật kỹ! Anh là chồng của em!”

Trần Hồng Vũ hùng hùng hổ hổ, nắm chặt cằm Thời Vận buộc cô phải nhìn mình, nhìn thẳng vào đôi mắt lấp lánh ngấn nước của cô, anh lại không nhịn được hôn lên môi cô trước.

Mẹ nó môi thật mềm.

Đầu lưỡi mạnh mẽ xâm nhập vào trong khoang miệng cô, cuốn lấy đầu lưỡi Thời Vận liếʍ mυ"ŧ, giống như hút sạch toàn bộ sức lực của cô, khiến cả người cô mềm nhũn.

Bàn tay vốn đặt trên eo cô nhích xuống dưới, nhéo mạnh lên cánh mông tròn trịa của cô một cái, khiến môi âʍ ɦộ có chút sưng đỏ của cô run lên, phụt một tiếng, phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ ướŧ áŧ.