Chương 4

Bạc Quan Thành được ông nội đồng ý, vội vàng đi đến bên cạnh Bùi Ý:

“Cậu chủ nhỏ, tôi đưa cậu đi ra bên ngoài hóng mát một chút? Ở vườn hoa có đồ ăn ngon, chơi vui hơn nhiều đó.”

Bùi Ý nghe cái giọng điệu dỗ trẻ nhỏ này, da gà da vịt rụng đầy mặt đất.

Có điều, hôm nay cậu tới đây chỉ là để gặp cậu hai nhà họ Bạc kia một lần, không có ý định lãng phí thời gian diễn trò trước mặt những người này, biết thời thế đi theo anh ta rời đi.

Trang viên nhà họ Bạc có diện tích rất lớn, trừ nhà chính, những người khác đều có nhà vườn riêng của mình.

Bùi Ý nhờ cái danh “đứa ngốc”, cả đường đi không ngừng nhìn trái ngó phải, cố gắng nhân cơ hội này nhớ cẩn thận kiến trúc của trang viên.

Không bao lâu sau, Bạc Quan Thanh đưa cậu đi vào một căn biệt thự độc lập. Vừa mới đi qua tường rào, Bùi Ý đã chú ý đến một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi giữa vườn hoa.

Đối phương có gương mặt anh tuấn, làn da trắng nõn, mặc một chiếc áo sơ mi mỏng màu trắng, quần tây bọc cặp chân vừa dài vừa thẳng, cho dù đang ngồi cũng có thể khiến cho người khác tưởng tưởng được chiều cao đáng để kiêu ngạo.

Hình như anh nghe được tiếng bước chân, hơi nghiêng đầu về phía Bùi Ý.

Đôi mắt xanh đậm đó có chút xám xịt, giống như những viên ngọc bích bí ẩn được bọc trong một lớp mạng che mặt thần bí khó lường, khiến người khác không thể nhìn ra, đồng thời mang đến cảm giác xa lạ mà người lạ không nên đến gần.

Bùi Ý khẽ nhếch chân mày, không cần nghĩ ngợi đã nhận ra thân phận đối phương, cậu hai nhà họ Bạc, Bạc Việt Minh.

Chẹp!

Không hổ là vai ác công mà nhân vật chính phải tranh đua cao thấp, cho dù chỉ yên tĩnh ngồi ở đó, vẫn cực kì khí chất.

Nếu như nói, nguyên chủ Bùi Ý trong nguyên tác là một con chốt thí không đáng nhắc đến, vậy cậu hai nhà họ Bạc này lại là một vai ác cực kì quan trọng.

Bỏ qua thân thế cậu chủ nhà giàu máu chó không nói đến, sau khi tốt nghiệp đại học hàng đầu trong dự án 211, Bạc Việt Minh bước vào tập đoàn của gia tộc, không đến ba năm, những hạng mục đầu tư dưới tay anh đã tăng lên đến gần mười tỷ.

*Dự án 211: Dự án 211 là những trường đại học trọng điểm hàng đầu Trung Quốc.

Có tiền có sắc có thực lực, điểm kỹ năng đứng đầu cả bộ truyện.

Đương nhiên, mỗi một “nhân vật phản diện” đều có một nguyên nhân để “hắc hóa”.

Hai tháng trước, ngọn gió vừa nổi lên Bạc Việt Minh bất ngờ gặp phải tai nạn giao thông, sau khi tỉnh lại phát hiện hai mắt của mình đã bị mù.

Dựa theo trong truyện viết, anh ở nhà họ Bạc bị anh em bày mưu tính tế, chẳng mấy chốc từ một công tử hoàn hảo để kế thừa chuyện làm ăn của gia tộc bỗng chốc rơi xuống vũng bùn, nhận được vô số coi thường và giễu cợt, từ đó tính cách từng bước từng bước trở nên vặn vẹo.

Chỉ tiếc, những người giàu có bưng cao đạp thấp kia không biết, mắt của Bạc Việt Minh chẳng những sẽ được chữa khỏi, hơn nữa vẫn trở thành người nắm quyền nhà họ Bạc như thường, sau đó trả thù từng người từng người đã để anh phải chịu khổ.

Bạc Quan Thành chủ động bước lên hai bước, phá vỡ không khí yên tĩnh:

“Việt Minh à, biết chắc em trốn ở đây mà. Ông nội bảo anh đưa cậu chủ Bùi đến gặp em, để hai người làm quen với nhau một chút.”

Anh ta liếc nhìn Bùi Ý, khóe miệng nhếch lên:

“Ý của người lớn hai nhà đó là, muốn để cậu chủ nhỏ tối nay chuyển qua đây, còn ngày đăng ký và hôn lễ có thể để ngày khác làm cũng được.”