Chương 8

Cô nương đó nghe thấy lời nói của ngụy vô tiện như vậy không hỏi ngạc nhiên và khuôn mặt tràn đầy sự ghét bỏ cùng khinh thường cười nửa miệng lời nó đầy châm chọc không chút nào để ý đến sắc mặt của ngụy vô tiện.

" Bây giờ ngươi còn nhớ đến ta sao nực cười ghê lúc đó ngươi còn bảo vệ bọn ôn cẩu mà phản bội giang gia ,sao không cứu bọn ta mà cứu bọn kẻ thù gϊếŧ hại chúng ta bây giờ ngươi còn có mặt mũi nói với ta tình nghĩa sư huynh muội sao nực cười thật đó"

" Bây giờ ngươi còn dám nói chuyện này trước mặt của ta sao ,ngươi còn dám nói như vậy sao , lúc ngươi cứu bọn kẻ thù sao không nhớ đến bọn ta"

" Chúng ta cùng nhau sinh ra tử ,chúng ta có không bằng cái người ngoài bọn ôn cẩu đó để ngươi xứng đáng cứu nực cười bây giờ ngươi cầu xin ta vô ích mà thôi"

Ngụy vô tiện nghe thấy lời nói như vậy vô cùng nghẹn họng không biết nói gì nhưng vẫn cố cãi lý không chịu yếu thế, giọng nói đề cao lên đầy hâm phục không thôi

" Ta cứu không phải là sai. Dù sao bọn họ không đáng chết những người kia làm điều sai đều đáng chết rồi mà. Bọn họ là những người vô tội không đáng chết "

" Ta chỉ cứu những người oan uổng mà thôi những người đó lương thiện không đáng phải chết có thể tha thứ thì tha thứ không thể nào gϊếŧ tận cùng được ,dù sao bọn họ cũng đâu có hại đến người khác đâu, bọn họ cũng là những người oan mà"

" Với lại ta làm vậy cũng muốn tốt cho Giang trừng mà thôi, không muốn giang trừng phải gϊếŧ nhiều người tính nhiều mạng người không tốt với lại những người đó làm nhiều việc tốt rồi mà, cũng có thể sửa được lỗi lầm của mình không thể gϊếŧ người tốt mà"

" Ta chỉ bảo vệ những người vô tội thôi mà có gì sai chứ ,ta chẳng làm điều gì trái với lương tâm của mình, tại sao phải gϊếŧ chết bọn họ cơ chứ"

Cô nương đó vừa nghe thấy câu nói đó của ngụy vô tiện không hỏi mà cười lạnh, khuôn mặt không còn sự thân thiện đưa bàn tay của mình bốp bốp bốp giọng nói đầy bực tức và chỉ chẳng về phía ngụy vô tiện đang bao biện phía kia.

" Lời nói của người rất hay rất hay quả đúng là người chính nghĩa mà không giống như ngài ấy hẹp hòi"

" Bây giờ ngươi không còn là người của giang gia nữa, ngươi bây giờ không có tư cách nói chuyện với ta nữa và cũng không có tư cách bước chân vào nơi này,vì nơi này đã không còn chứa chấp ngươi nữa"

" Nơi này rất nhỏ không thể nào chứa chấp một đại nhân vật như ngươi được "

" Nếu người thích bảo vệ người ngoài như vậy thì cút khỏi nơi này đi ,chuyện của giang gia không cần ngươi quản"

" Ngươi bảo bọn ôn cẩu đó đáng được tha thứ sao vậy .Bọn ta thì sao bọn ta không đáng được tha thứ không đáng được sống sao chẳng lẽ bọn ta đáng chết còn bọn chúng được sống sao"

" Ngụy vô tiện ơi là ngụy vô tiện một đời ngươi anh minh lối lạc mà ngươi dám có thể nói những lời như vậy thật hay thật hay"

" Ha quả nhiên một kẻ vô sỉ như ngươi không nói đạo lý mà"

" Ngụy vô tiện ngươi còn không bằng súc sinh, súc sinh còn biết trung thành với chủ nhân của mình, sống với chủ nhân của mình, chết cũng theo chủ nhân của mình ,còn ngươi thì sao phản bội giang gia bảo vệ người ngoài, gϊếŧ hại ngươi giang gia ,dẫn người ngoài vào linh đường của giang gia và đả thương ngài ấy, ngươi thật sự quá là ngụy quân tử, độc ác mà"

" Ngươi nói hay lắm không trái với lương tâm của mình sao,nực cười ghê đó, ta không biết ngươi lấy đâu ra sự tự tin đó "

" Ngươi chỉ nghĩ đến chính mình luôn làm theo cảm tính ngươi chưa từng nghĩ đến hậu quả mà ngươi gây ra là gì hay cho câu nói đó của ngươi ghê".

" Ngươi nghĩ ngươi làm như vậy là đúng sao, ngươi không nghĩ đến làm như vậy giang trừng khó xử sao"

" Ngươi đã từng hiểu cảm xúc của người khác chưa và ngươi có hiểu cảm nghĩ và hiểu sự khó xử của a trừng khi ngươi quyết định làm như vậy hay không"

" Ngươi chưa nghĩ từng nghĩ thay cho giang trừng dù chỉ một chút, mà ngươi chỉ làm theo cảm tính của mình mà không nghĩ đến người khác đứng phía sau giải quyết rắc rối của mình "

" Ngươi đã một lần giải quyết rắc rối của chính mình chưa. Hay là để người khác giải quyết cho chính mình ngươi nghĩ mình là ai ,nghĩ mình là đại hiệp ,nghĩ mình là cao nhân sao"

" Người chưa bao giờ thử đặt bản thân của mình và người khác thử xem lúc đó người sẽ cảm giác như thế nào"

" Ngươi quá tự cao, tự đại,tự cho giỏi giang chính mình và cao ngạo quá rồi ngươi nghĩ mình là ai . Chẳng lẽ ngươi họ giang, không phải họ ngụy sao. Ngươi có hiểu cảm giác ngươi cướp hết vị trí cướp hết mọi thứ của ngài ấy, ngươi chắc bây giờ đang vui vẻ nhỉ. Còn nữa ngài ấy bây giờ chẳng còn cõi đời để cho ngươi hành hạ nữa chắc ngươi cảm thấy tiếc nhỉ"

"Trong Quan Âm miếu ngươi nói như vậy chẳng lẽ ngươi không biết sẽ tổn thương đến ngài ấy sao, mà có thể nói những lời tàn nhẫn như vậy thật là không thể tưởng tượng ra được"

" Ngươi có biết không sau khi ngài ấy trở về tâm trạng không tốt lúc nào cũng buồn vui và lấy rượu giải sầu nhốt mình trong phòng giải quyết công vụ sắc mặt thì âm trầm đầy buồn bã không vui vẻ mà tràn đầy nước mắt rửa mặt"

" Ngươi biết sau khi ngươi cho ngài ấy Kim đan thì sức khỏe của ngài ấy không tốt, ngươi nghĩ kim đan của ngươi lợi hại như vậy hay sao, suốt ngày ngài ấy phải uống thuốc và cố tập luyện còn suốt ngày nôn ra máu, sức khỏe ngày càng sa sút nhưng ngài ấy lại không thể hiện ra bên ngoài, cho nên các ngươi không nhận ra cũng không biết ngài ấy sẽ không sống nổi 10 năm sao"

" Chỉ vậy ngài ấy kiên trì cố gắng chịu đựng cơn đau đó rốt nhiều năm nhưng sức khỏe của ngài ấy không tốt mà ngược lại "

" Hàng đêm ngài ấy không ngủ được bị cơn đau đớn hành hạ sống không được mà chết không xong vì nuôi dưỡng Kim Lăng và bảo vệ Giang gia mà ngài ấy thức đêm và đau đớn không thôi ngươi nghĩ kim đan của ngươi đáng giá sao"