Chương 24: Đến nhà anh.

Đây là lần đầu tiên Ninh Nê đến nhà một người đàn ông xa lạ.

Biệt lập với sự hối hả, nhộn nhịp và phồn hoa của Giang Thành, những căn biệt thự dành toạ lạc trên mặt đất rộng lớn.

Áp dụng chế độ "Im lặng giữa ồn ào", lúc trước bắt đầu phiên giao dịch, ba cô còn nói đặt mua một căn, chờ đến khi về hưu, ông sẽ đưa cô và dì An đến đây để sống một cuộc sống yên tĩnh và thoải mái trong một thiên đường.

Kết quả là khi sai người đến hỏi, mới biết rằng nó đã sớm bị đặt trước.

Đại đa số bất động sản đắt tiền vốn đều cần tài sản chứng minh, bên này lại không chỉ có như thế.

Dì An nói, danh tính của những người sống ở đây không đơn giản, huống chi là ông chủ đứng sau họ.

“Đây là nhà của anh sao?” Ninh Nê hỏi.

“Ừm, nơi này yên tĩnh.” Anh không thường xuyên tới, nhưng sẽ không có người quấy rầy anh. Thấy cô gái hiếu kì hết nhìn đông tới nhìn tây, Văn Hoài hơi câu môi, "Đợi chút nữa bảo bảo khóc thế nào cũng sẽ không có người nghe thấy."

Mặc dù đã nghe rất nhiều lời nói rõ ràng, nhưng trong căn phòng tràn ngập nam tính này, Ninh Nê vẫn có chút ngượng ngùng, cô nhẹ giọng nói: "Em muốn đi tắm trước..."

Vừa nãy trên xe chỉ là lau đơn giản, toàn thân vẫn nhớp nháp như cũ, tiểu cô nương thích sạch sẽ chịu không được.

“Được.” Văn Hoài đưa cô đến phòng tắm của mình, vừa vặn mở nước nóng liền nhìn thấy tiểu cô nương đi theo mình dưới sương mù ngoan ngoãn như vậy, vừa nhìn liền lập tức nổi lên du͙© vọиɠ.

Văn Hoài nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nhăn lại do bị đυ.ng đau của cô, khẽ cười một tiếng, ôm cô vào lòng, bắt gặp ánh mắt xinh đẹp mà ngơ ngác của cô, cưng chiều hỏi: "Bảo bảo, có muốn cùng ông xã tắm uyên ương không?"

Không nghĩ tới, Ninh Nê lắc đầu cự tuyệt.

Người cũng bị mang về rồi, Văn Hoài tự nhiên cũng không nóng vội, vuốt ve mái tóc của cô gái nhỏ, sau đó hỏi chuyện tốt nhất tiếp theo, "Vậy ông xã giúp em lấy qυầи ɭóŧ ra khỏi tiểu huyệt được không?"

Nghe vậy, khuôn mặt cô gái nhỏ ửng hồng như hoa đào tháng ba, cô quá thanh tú, gật gật đầu.

Hai người vừa mới làm xong trong xe, qυầи ɭóŧ của Ninh Nê đã ướt sũng, dính đầy xuân thủy cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

Cuối cùng bị người đàn ông xấu xa cầm lấy một góc và nhét nó vào nộn huyệt của cô mang về.

“Bảo bảo thật lẳиɠ ɭơ, qυầи ɭóŧ cũng có thể ăn sâu như vậy.” Chân nhỏ mềm mại trắng nõn mở rộng ra nơi riêng tư, vô lực đặt ở trên quần tây màu đen lạnh lẽo của người đàn ông, cánh hoa mở ra, thịt mềm bị kéo ra ngoài.

Ninh Nê nắm lấy cổ tay người đàn ông, không ngừng run rẩy, nghẹn ngào thở gấp gọi anh: "Ô ô ô, ông xã..."

“Được rồi.” Quỷ yếu ớt.

Lấy qυầи ɭóŧ ra cũng có thể khóc, anh hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đáng thương kia, "Bảo bảo tự tắm đi, anh đi tìm quần áo cho em."

Anh không có quần áo phụ nữ ở đây, vì vậy anh chỉ có thể đưa áo sơ mi của mình cho cô gái nhỏ.

Ninh Nê gật gật đầu, yếu ớt bổ sung: "Còn muốn sữa rửa mặt, dưỡng tóc, kem dưỡng da mặt, kem dưỡng mắt, tinh chất dưỡng da, dưỡng thể..."

Ninh Nê đếm kỹ và báo ra rất nhiều thứ.

Cô vừa mới nhìn, nơi này của anh không có những thứ đó, sữa tắm cũng không phải là nhãn hiệu cô thường dùng.

“Được.” Văn Hoài ghi lại, sờ sờ mặt của cô, ôn nhu nói: “Em đi tắm trước đi, anh phái người đi mua.”

A.

Ninh Nê nhướng mắt chớp chớp.

Cô còn tưởng Văn Hoài sẽ thấy phiền phức.

Thấy cô đang nhìn mình, anh cho rằng cô chưa nói xong, "Còn gì nữa không?"

Ninh Nê lắc đầu, không có.

...

Văn Hoài ra khỏi phòng, lấy điện thoại bấm một dãy số, sau khi được kết nối, anh liền thuật lại chính xác những thứ Ninh Nê vừa báo với anh.

Cuối cùng, lại căn cứ theo kích cỡ của cô mà thêm mấy cái váy nữa, như nghĩ ra điều gì, người đàn ông nhướng mày nhẹ nói thêm: "Mua cái gì vừa thoải mái lại đẹp."

Dù sao, cô gái nhỏ bị nuôi đến yếu ớt, lại thích chưng diện.

Bị anh lừa qua đây cũng không thể để cô chịu ủy khuất được.