Chương 6.1: Yêu điên cuồng (1)

Người kia hỏi: “Từ Gia, cậu có nghĩ quần áo của anh ta xấu và bẩn không?”

Trước đó Từ Gia đã nghe họ chế giễu từ trái sang phải, nhưng vì cô không thích cho lắm nên cô liền không quan tâm lắng nghe nó. Trong đầu bốn phía thần du, nhưng với nụ cười thanh lịch kiểu doanh nhân trên khuôn mặt cũng được coi là một cách đáp lại. Lúc này đột nhiên có người bấm vào nàng, nàng ngẩn người một hồi.

Đường Thiên, người bạn thân nhất của cô nhận ra cô mất tập trung nên dùng cùi chỏ đâm vào người cô, sau đó hướng về phía Cung Hy Nguyên cách đó không xa mà bĩu môi, thì thào nói: “Chính là người kia...”

Từ Gia nhìn theo chỉ dẫn của cô ấy, cô tình cờ bắt gặp một đôi mắt có chút hoảng hốt.

Thấy mình bị bắt gặp nhìn trộm, Cung Hy Nguyên lập tức vùi đầu, co lại như đà điểu.

Từ Gia không nhìn thấy sự đỏ mặt thoáng qua trên khuôn mặt cậu bé. Sợ mất lịch sự, cô chỉ liếc nhanh một cái rồi lại tiếp tục mang nụ cười đó, giọng điệu nhẹ nhàng, như thể đang nói một điều gì đó rất bình thường.

“Là người mặc quần áo, không phải quần áo mặc người. Người dáng dấp đẹp mắt, mặc cái gì cũng đều dễ nhìn.”

Thực tế, những gì cô nói rất phù hợp, cũng không phải cô tận lực che chở anh, cũng không muốn các thiếu gia và tiểu thư kia mất mặt. Để không khí không trở nên lạnh lẽo, cô nhanh chóng chuyển chủ đề khác: “Nhân tiện, ‘Tiềm lực’ một vấn đề phụ của ‘Xu hướng’ đã mở ra một chuyên mục mới để dẫn dắt những người bình thường có thể trải nghiệm ‘thượng- cuộc sống đẳng cấp" mà họ luôn tò mò. Chẳng có quý cô nổi tiếng nào chịu ló mặt ra ngoài để tôi phỏng vấn? Đảm bảo lên hình đều đẹp, lại còn được lên bìa với những ngôi sao mà các cậu quan tâm nha~ ”

Nghe Từ Gia nói lời này, các công chúa và tiểu thiếu gia tham hư vinh thích cuồng nhiệt trở nên vui vẻ, nhanh chóng bị phân tâm, một bên bất tri bất giác đi theo Từ Gia, liền nhảy dựng lên báo danh: “Tôi! Tôi! Gia Gia, tôi muốn đăng ký.”

“Gia Gia, tôi đã đề xuất các ngôi sao, cô có thể tìm kiếm , rất đẹp!”

“Tôi có thể là người đầu tiên không? Tôi bình thường rất thích đọc tạp chí của cô.”



Từ Gia cố ý đưa đám đông hỗn loạn ra khỏi chỗ phân biệt đúng sai, để cho Cung Hy Nguyên vốn đang là trung tâm của những lời đàm tiếu được trả lại bình yên.

Không ai để ý rằng chàng trai đang nắm chặt tay, nhẫn nại trong góc tối sẽ được an ủi rất nhiều bởi những lời lẽ giản dị của cô gái.

Gương mặt anh nóng đến bỏng, đôi mắt ẩn dưới mái tóc đầy tình cảm ấm áp. Đường môi vốn dĩ mím chặt không nhịn được muốn nhếch lên, dù có ấn bao nhiêu cũng không ép xuống được ...

Từ đó về sau, Cung Hy Nguyên như bị ma nhập. Lúc nào anh cũng nghĩ về Từ Gia.

Anh mua tất cả tạp chí do cô biên soạn, đọc tất cả các cuộc phỏng vấn và thông cáo báo chí của cô. Trong các bữa tiệc linh đình, có cô, cho dù không được mời, anh cũng sẽ làm mọi cách để lẻn vào chỉ để nhìn thấy cô từ xa...

Tình trạng của anh cũng chẳng khá hơn cái gọi là từ khi cha sinh mẹ đẻ chưa bao giờ được yêu.

Nhưng anh không quan tâm, bởi vì mắt nhìn người của anh phải là tốt nhất, nhưng anh không thể so sánh Từ Gia với người phụ nữ độc ác đó.

Cô ấy rất tốt, xinh đẹp và tốt bụng làm sao. Sẽ không có ai ghét cô ấy.

Anh yêu đơn phương cô đến phát cuồng, mỗi lần nghĩ đến “Từ Gia”, tim anh lại đập nhanh đến mức như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.

Dù anh và cô chưa bao giờ nói chuyện với nhau nhưng anh lại nảy sinh tình yêu nồng cháy với một “người lạ”.

Loại tình yêu này mạnh mẽ đến mức khiến anh mù quáng, thậm chí còn dám làm trái mệnh lệnh của người phụ nữ kia.

Sự xuất hiện của Từ Gia khiến trái tim vốn dĩ có ý phục tùng hoàn cảnh của hắn nổi lên mạnh mẽ. Anh cực kỳ chống đối việc bị bán như một món hàng cho bà già đó.

Chỉ cần có Từ Gia, anh có thể từ bỏ mọi thứ.

Nếu anh có thể nhìn thấy cô và chào cô mỗi ngày, tuyệt hơn là cô có thể mỉm cười với anh, anh sẵn sàng quay trở lại vực thẳm nơi anh đã vất vả suốt mười sáu năm.