Chương 10.1: Quà tặng (1)

Cung Hy Nguyên khẽ chạm vào môi, trong lòng cười trộm ngọt ngào.

Cô ấy hẳn là cho rằng hôn không tệ lắm, chính mình thích hôn sao? Thực ra, cơ thể anh chạm vào cũng rất thoải mái, nếu cô bằng lòng chạm vào, có lẽ cô cũng sẽ thích cảm giác này?

Nếu anh có biểu hiện tốt hơn,dùng thân thể mình quyến rũ cô ấy, liệu cô ấy có say mê anh không? Sau đó, hai người sẽ không phải ngủ trong những phòng riêng biệt nữa? Sau đó nữa, cô ấy có thể ôm anh ngủ mỗi ngày và hôn anh, chạm vào anh, còn có… Bên, bên trên anh…

Cung Hy Nguyên đang hoàn toàn đắm chìm trong mộng tưởng đẹp đẽ, anh không nhận ra rằng khuôn mặt mình đã biến thành một con tôm chín.

Từ Gia liếc nhìn khuôn mặt dần dần ửng hồng của anh, có chút không nghĩ ra.

Cô không có nấu đồ ăn cay nha.

Sau bữa sáng, hai người cùng nhau dọn dẹp những gì còn sót lại. Những thứ nên cho vào tủ lạnh thì để trong tủ lạnh, những thứ nên rửa sạch thì vứt vào bồn rửa chén, sau khi bàn ăn phòng bếp được lau sạch sẽ, hai người rảnh rỗi nhìn nhau.

“Hôm nay anh/em không phải đi làm sao?” Hai người đồng thanh hỏi.

Cả hai người đều giật mình một lúc, rồi lắc đầu, trả lời riêng phần của mình.

“Em đang làm việc ở nhà.”

“Anh xong việc rồi, tạm thời có thời gian để nghỉ ngơi.”

Bầu không khí im lặng trở lại.

Một tiếng “ding” trong túi Từ Gia phá vỡ đi sự im lặng.

Đường Yêu tự mình thành lập một thương hiệu quần áo, ngay khi sản phẩm mới vừa ra, cô ấy rất thích khoe với Từ Gia. Nhưng cô ấy cũng dựa vào tầm nhìn tốt của mình và muốn nhờ cô xem liệu quần áo mình làm có thể đứng trên đỉnh cao của xu hướng hay không.

Dĩ nhiên là không! Cô ấy không biết mình làm loại quần áo gì sao? Nó chỉ đơn giản là đưa hết tao khí vào bên trong.

Thương hiệu quần áo tuyên bố đi theo con đường sεメy cao cấp, dưới biểu ngữ tôn vinh vẻ đẹp thực sự, bán nội y khiêu gợi mà không hề đỏ mặt.

Cô ấy cũng cố tình chọn một số người mẫu nam trẻ tuổi và gầy để khoe dáng tại nhà đấu giá.

Điện thoại liên tục rung lên, Cung Hy Nguyên cũng bị thu hút. Lặng lẽ cọ vào người cô, ngẩng đầu nhìn trộm nội dung bên trên.

Sau đó, anh ấy liền bị bất ngờ!

Cái này là cái gì? ! Cái này là cái gì? ! Từ đâu lại có một tên nam nhân tới quyến rũ người phụ nữ của anh vậy? !

Tại sao lại tao như vậy? Làm sao anh ta lại tạo dáng như vậy ... Hai đùi lộ ra ngoài! Anh ta không biết làm thế nào để che hai chấm trên ngực mình ư? Nó phồng lên, có thể nhìn thấy được nha!

A a a! Không thể! Không thể thấy!

Cung Hy Nguyên bị kí©h thí©ɧ rất nhiều. Cái gì là hiểu rõ đại nghĩa, khéo hiểu lòng người, anh đều không phải giả vờ, anh tức giận đoạt lấy điện thoại.

Từ Gia cả người đều là mộng.

Cung Hy Nguyên vô cùng ủy khuất. Cô đã có anh rồi, sao còn xem loại người này? Làm thế nào mà anh ta có thể tốt hơn anh chứ? Rõ ràng là anh cũng rất đẹp trai, da dẻ đẹp hơn anháta, chân dài hơn anh ta, và anh cũng đã lọt vào danh sách mười sao nam đẹp nhất!

Anh cũng có thể ... anh nghĩ, và rồi anh thực sự nói ra điều đó.

Từ Gia nhìn khóe miệng anh méo lại, dường như sắp khóc, đang định giải thích cho anh rằng mình không có sở thích này, nhưng lại nghe anh ủy khuất, kiêu ngạo nói: “Loại chuyện này, anh cũng có thể làm được mà ... ”

Từ Gia trong đầu chợt lóe lên một số hình ảnh đẹp đẽ, thay khuôn mặt của chàng trai kia thành hình ảnh của chồng mình, cô đột nhiên cảm thấy cũng không tệ lắm.

Cung Hy Nguyên bị tiếng chuông điện thoại làm cho giật mình. Cuối cùng anh cũng nhận ra mình đã làm một việc khác thường, ném lại chiếc điện thoại vào tay cô như một củ khoai nóng, sau đó quay lưng lại và tự mắng bản thân vì đã có hành động lỗ mãng.

Người gọi tới chính là thủ phạm, Đường Yêu.

Từ Gia nhặt nó lên, chưa kịp hỏi cô ấy tại sao lại gửi một bức ảnh như vậy cho mình thì cô ấy đã lớn tiếng doạ người trước. Tùy tiện thông báo hình ảnh và hàng hóa của sản phẩm mới đã được phát tới, hậu cần sẽ ngay lập tức đưa đến trước cửa nhà cô, nhớ ký tên kịp thời và đóng góp ý kiến nghiêm túc nhé.

Sau đó liền hùng hùng hổ hổ cúp điện thoại.

“... Alo? Alo?” Từ một chữ cũng không thể chen vào, đợi khi cô mở miệng thì người ta đã sớm chuồn mất rồi.